Bác sĩ Minh nhanh chóng gọi điện báo tin sau khi phát hiện sự việc bất thường
- Có chuyện không hay rồi chú ạ ?- Bác sĩ Minh lên tiếng
- Chuyện gì?- Ông Mạnh vẫn bình tĩnh
- Họ đã hành động. Cứ cái đà này thì cuối tuần này sẽ xảy ra cuộc chiến- Bác sĩ Minh nói giọng lo lắng
- Nhanh thật đấy. Chắc ông ta không chờ được nữa rồi. Cháu chuẩn bị chu đáo nhé. Mai ta về- Ông mạnh nói rồi thở dài
- Vâng ạ- Bác sĩ Minh cúp máy gương mặt không vui vẻ chút nào
- Ba bảo thế nà hả anh ?- Yến qay ra hỏi
- Chuẩn bị mọi thứ mai chú về- Bác sĩ Minh thở dài
- Thế có nói cho Hạ biết không ?- Yến hỏi
- Cuyện gì ?- Bác sĩ Minh hỏi lại
- Chuyện đó- Yến đáp
- Em nghĩ Ceo sẽ chịu nổi cú sốc đó chăng ? Mọi chuyện từ lâu đã quá sức đối với con bé. Cuộc sống quá phũ phàng với nó- Anh nói
- Nhưng sớm muộn gì Hạ cũng sẽ biết- Yến nói. Tất nhiên là anh biết. Anh biết sớm muộn gì Ceo cũng sẽ biết điều này. Nhưng anh vẫn muốn giấu. Đơn giản vì anh muốn bảo vệ Ceo, muốn cô ít nhất cũng có những tháng ngày không bận tâm đến điều gì
- Chuyện đó tính sau- Anh lại thở dài- bây giờ chúng ta phải đi lo mọi chuyện đã
- Cũng được- Yến nhũn vai.
... Ở một căn phòng cách đó không xa
- Chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi- Người đàn ông cất tiếng nói lạnh lẽo
- Ông nghĩ vậy ư ?- Ông Mạnh ở đầu dây bên kia cười lớn
- Sắp rồi- Người đàn ông vẫn lạnh lùng
- Sắp ư ?- Ông Mạn vẫn thản nhiên- Tôi sẽ khiến ông không được toại nguyện đâu
- Chuyện gì ? Tất cả đã nằm trong kế hoạch của tôi rồi- Người đàn ông dửng dưng
- Điều mà ông muốn nhất chẳng phải là gặp con bé sao ?- Ông Mạnh cười- Vậy cứ ở đó mà đợi đi. Ông sẽ không bao giờ gặp được nó
- Ông nghĩ tôi không đủ sức ư ? Ông lầm rồi- Người đàn ông hơi giận dữ
- Tôi không nghĩ ông không đủ sức. Tất nhiên ông có thể gặp con bé bất cứ lúc nào ông muốn. Nhưng ông không làm thế vì ông sợ, sợ con bé từ chối ông. Với nó, ông đã không tồn tại từ lâu rồi. Ông đã chết- Ông Mạnh nói
- Ông nói rất đúng. Quả không hổ danh là bạn của tôi- Người đàn ông cười
- Nó không biết ông còn sống và tôi cũng không dại gì để nó gặp ông- Ông Mạnh bình thản nói
- Đúng, ông sợ nó sẽ biết chuyện ông chỉ coi nó là con tin- Người đàn ông nhếch mép- Bấy lâu nay ông chỉ lợi dụng nó. Nhưng ông yên tâm, không cần nhờ đến ông vào lúc thích hợp tôi sẽ gặp nó
- Ông nhầm rồi- ông Mạnh giận dữ- Với tôi, trước hết nó là con cháu trong nhà
- Như vậy thì đã sao ? Ông nghĩ rằng khi con bé biết sự thật thì nó còn đủ bình tĩnh và lý trí nghe ông kể lể điều ấy ư ?- Người đàn ông cười- Ông đừng mơ. Tôi hiểu con bé. Nó là con gái tôi. Nó không đủ bình tĩnh để làm điều đó. Rốt cuộc nó sẽ trở về với tôi
- Ông đừng mơ- Nói rồi, ông Mạnh đập chiếc điện thoại xuống bàn.
Ở đầu dây bên kia, người đàn ông vẫn cười nhạt. Ông không có cách để gặp con bé bây giờ. Phải, nhưng ông Mạnh cũng đã nhầm. Bao năm qua, ông đã gặp đứa con gái của mình một cách rất đặc biệt. Ông gặp con bé qua những cơn ác mộng.
K hông phải ông không có cách nào khác. Chỉ đơn giản, ông không muốn bị ai phát hiện. Và quan trọng hơn, ông muốn rèn luyện sức mạnh cho con gái mình. Con bé là người có tiềm năng, thậm chí có một năng lực bí ẩn nào đó mà ông không biết. Vì vậy, để con bé chịu đau đớn là cách ông có thể làm để cho khả năng đó bộc lộ. Càng chịu đau đớn, con gái ông sẽ càng mạnh. Ông muốn thế. Ông muốn khi đứa con gái đó trở về bên ông nó sẽ trở thành một báu vật, một thứ vũ khí để giúp ông chinh phục địa ngục, giúp ông làm bá chủ thế giới.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT