...... Tiếng ồn ào trong lớp kéo Hạ trở về hiện thực. Hạ nhìn xung quanh. Tất cả mọi người đều như đang bị hút vào một điều gì đó cực kì hấp dẫn. Đôi mắt mấy đứa bạn của Hạ đều sáng rực lên và hình như ai cũng vậy. Hạ nhìn về phía mọi người đang chú ý. Đứng giữa bục giảng một chàng trai đẹp mê hồn. Và Hạ không mấy khó khăn để nhận ra đó chính là thằng em trai của mình. Thằng quỷ, ở trường thì hòa đồng lúc nào cũng vui vẻ nhưng ở nhà thì cau có suốt ngày như một ông cụ non. Hạ cười.
Nhìn thằng em chững chạc đứng trên bục, Hạ cảm thấy nó thực sự lớn rồi. Nó đã tự xin được học bổng vào trường, tự đứng trên đôi chân của mình, bằng sức lực của mình để học vượt lớp. Giờ, nó đã có thể tự lo cho cuộc sống của mình.
Hạ nhẹ nhàng đi ra khỏi lớp tránh sự chú ý của mọi người. Ở ngoài này, gió thật mát. Hạ lại cười. Ít ra bây giờ, Hạ có thể để lại những vết thương, những hận thù trong quá khứ. Bây giờ, Hạ có thể tiếp tục sống với chính mình mà không bị những đau đớn giằng xé. Hạ vừa đi vừa cười.
Hạ đi ngang qua Trung. Hạ không để ý. Còn Trung, Trung bắt gặp ở ánh mắt đó một cái gì rất quen thuộc, một cái gì đó khiến Trung đứng khựng lại nhìn theo dáng người nhỏ nhắn đi xa dần về phía cầu thang cho đến khi khuất hẳn. Trung mất một lúc lâu mới có thể định thần lại được. Nhưng Trung cũng không thể lý giải điều vừa xảy ra. Trung gạt nó sang một bên và tiến vào lớp 11D để tiếp tục công việc đăng kí thành viên cho câu lạc bộ Dance do chính mình làm chủ tịch.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT