Trong phòng cấp cứu, Hạ đang truyền máu cho Tường Vi. Tình hình khẩn cấp lắm rồi. Kiên không có ở đây. Mà dù có ở đây thì Kiên cũng không được phép cho máu vì hôm trước Kiên đã truyền rồi. Hơn thế nữa, Hạ không thể bỏ mặc sự sống chết của em gái mình được. Sao Hạ có thể.
Trung Nam lại một lần nữa xuất hiện trong phòng mổ. Gương mặt Hạ biến sắc. Hạ cố gắng dùng sức mạnh của mình để ngăn cản Trung Nam lại gần Tường Vi. Nhưng cùng lúc đó những âm thanh vang vọng trong không gian mà chỉ Hạ có thể nghe thấy: Hàn Băng, cháu không được phép làm thế. Một lần can thiệp vào sự sống của người khác, cháu đã phải trả giá rồi. nếu lần này cháu tiếp tục can thiệp thì không chỉ cháu mà cả người đó cũng phải gáng chịu những hậu quả tồi tệ. Đó sẽ là một cuộc sống bị quyền rủa với người được kéo dài sự sống. Cháu hãy nhớ lấy….
Nghề nào cũng có luật của nó. Sát thủ địa ngục cũng vậy. Sát thủ địa ngục có quyền lực, sức mạnh nhưng cũng phải tuân thủ những quy định hét sức khắt khe. Không ai có thể làm trái. Nếu tử thần làm trái luật thì cái giá phải trả chỉ là cái chết. Còn sát thủ địa ngục thì cái giá ấy lớn hơn và nặng nề hơn rất nhiều. Một linh hồn sẽ bị bán cho quỷ dữ, một con người sẽ chỉ còn là tro bụi. Và kinh khủng hơn thế, người liên quan đến việc vi phạm của sát thủ địa ngục sẽ phải chịu sự nguyền rủa của tất cả mọi sinh linh trên thế gian, phải chịu nỗi khổ gấp hàng vạn lần so với người thường.
Hạ muốn cứu Tường Vi. Nhưng Hạ cũng không thể để Tường Vi phải chịu cuộc sống như thế. Hạ biết làm thế nào bây giờ ? Nhìn đứa em gái ruột chết trước mặt mình ư ? Hay cứu sống nó để rồi khiến nó bị giày vò và đau đớn suốt cả phần đời còn lại ? Hạ không thể làm như thế. Tường Vi ơi, cố gắng lên. Chị xin lỗi. Chị chẳng thể làm gì cho em cả.
Hạ lại khóc. Bác sĩ Minh nhìn thấy những giọt nước mắt ấy mà ái ngại cho đứa em gái nhỏ của mình. Trung Nam cũng bắt đầu để ý đến Hạ. Đó chẳng phải là người mà Trung nhờ cậu tìm hiểu sao ? Trung Nam hơi bất ngờ và có cảm giác gì đó rất kì lạ, rất mơ hồ, dường như người con gái kia có thể nhìn thấy cậu, dường như cô ấy biết cậu là ai và tại sao có mặt ở đây, dường như....
chap 18 (tiếp)
Một lần nữa, chiếc máy vang lên những âm thanh kì lạ. Tường Vi sống rồi. Trung Nam biến mất. Bác sĩ Minh thở phào.
Tường Vi được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu. Bà Hoa và ông Lam đang hết sức lo lắng. Kiên cũng ở đó. Hạ bước ra, nhìn ông ta với ánh mắt căm giận
- Tuy Tường Vi không phải là con gái ông nhưng xin ông hãy chăm sóc con bé cẩn thận. Nếu chuyện ngày hôm nay xảy ra một lần nữa, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông và cả bà ta nữa – Hạ lạnh lùng nói
- Chuyện đó không cần cô dạy – Ông ta tức tối. Hạ cũng chẳng thèm đáp trả. Hạ đi thẳng.
Hạ vào thang máy, rút điện thoại ra gọi
- Đã điều tra xong chưa ?- Hạ hỏi
- Dạ xong rồi. Cô ta là Lương Khánh My còn cậu ta là Nguyễn Mạnh Quang- đầu bên kia trả lời
- Bây giờ họ đang ở đâu ? Có phải chính hai người đó gây ra vụ tối nay không?
- Dạ, đúng ạ. Họ đang ở ngoại ô….- Hạ cúp máy, nở một nụ cười đầy bí hiểm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT