"xì" hắn nguýt dài cả mét "mai đi không thì nói" nói xong hắn suy nghĩ - quân tử trả thù 10 năm chưa muộn
"tại sao không? Mà thằng 2 đâu rồi?" 1 câu hỏi rất hồn nhiên đã tới tai Minh Long
"ơ con nì mất dậy nhờ, mi nói anh mi rứa á hử?" Long toe toét cười
"ruồi bay vô miệng kìa" mẹ nó cũng hồn nhiên không kém
"mẹ, mất hứng quá" Long phùng má như con nít
"haha" nhìn điệu bộ anh nó lúc này không mắc cười mới lạ á. Nhưng riêng nó chỉ là cái nụ cười gượng gạo đầy khó khăn
Đêm về, trời se se lạnh. Ngoài lan can 1 ngôi biệt thự nó đang tựa mình nghe nhạc hóng gió, trong đầu suy nghĩ miên man gì đó mà không ai hiểu được. Nhìn lên trời cao ngắm từng ngôi sao lấp lánh "cậu có đang hạnh phúc không Hoàng?"