Linh trách mình vô dụng không làm gì nên hồn, toàn thân mệt mỏi lê lết trên đường. Suốt 2 năm cô làm nhị Angle đã quá đủ, không có lý do mà tay đã toàn là máu tươi, máu những kẻ ngu ngốc cản đường cô. Nhưng chém giết thật vô nghĩa và mệt mỏi. Tự dưng mình rút súng bắn người ta, vô duyên cầm dao kiếm chém họ. Thân người lao đao té xuống tưởng chừng hôn đất nhưng 1 vòng tay ấm áp đỡ Linh.
"em sao vậy? ALY ELY về nhà rồi" Long nhìn Linh bằng đôi mắt ấm áp chan chứa tình cảm
"nếu em là ác quỷ anh có yêu em không?" Linh hỏi
"em là ác quỷ anh nguyện là ác ma bên em suốt đời" Long tinh ranh nhe nanh cười
"cảm ơn anh" Linh cười nhẹ bên anh là ấm áp và hạnh phúc nhất
Long đưa Linh về nhà, 2 người huyên thuyên như những con chim đang hót kia kìa.
"anh Kỳ, chị Mỹ" Linh há hốc khi thấy cặp trai gái kia
"Suly lâu quá không gặp" Kỳ nghiêng đầu chào Linh
"sao anh chị ở đây" Linh tra khảo
"họ cứu tao á" Aly đi ra ôm cánh tay rỉ máu
"đạo đức giả" Ely trề môi
"nín" nó được hắn dìu ra ngoài
"bọn chị trả lại nhát dao mà Tely đã đỡ 3 năm trước, cảm ơn em đã cứu mạng chị và Diễn Kỳ. Coi như trả nợ cho em. Tiếc là chị và anh ấy không thể cùng làm bạn với các em rồi. Nếu có kiếp sau chúng ta đi chung thuyền nhé!" Thanh Mỹ cười