Người gì mà dai như đỉa á! Nhã Lâm vẫn vác mặt đi tìm hắn mới ghê. Hôm qua hắn say mèm mà chính nó là người đưa hắn về!
Tối qua:
"tại sao anh lại uống nhiều vậy" nó tức tối cho hắn nằm lên giường. Khi ngắm nhìn lại khuôn mặt đó, tảng băng như nó tim cũng phải đập liên hồi
"xin em, đừng đi" hắn ôm lấy nó. Nó im lặng khóc, bờ vai này thật vững chãi và ấm áp nhưng...nó biết hắn và nó sẽ không có kết quả vì bệnh tim của nó đã sang giai đoạn nặng hơn và biến chứng thêm bệnh thiếu máo não nữa. Thà làm hắn đau 1 lần còn hơn mãi mãi! Nó đẩy hắn ra
"nếu Hoàng nhìn thấy thì không ổn" nó đứng lên đi về phòng.
Sáng ra ngang qua nó đôi mắt hắn thờ ơ không thèm liếc 1 cái. Ra cổng thì khoác vai Nhã Lâm vui đùa. Nó cùng Linh liếc qua rồi đi tới trường!