Ông Phùng không quan trọng người hợp tác với mình là công ti nhỏ hay lớn. Tốt hay không thì chưa cần quan tâm. Ông chỉ xem người đứng đầu công ti đó như thế nào mà thôi. Quả thật người con gái trước mặt ông tài sắc vẹn - thông minh xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng thẳng thắn.
"tôi sẽ đồng ý hợp tác với điều kiện..." sau 1 hồi suy nghĩ ông đưa ra quyết định
"nếu ông muốn" nó thẳng thắn trả lời sau đó lấy trong túi xách ra 1 cây bút chì gỗ rất tinh xảo. Vẽ trên giấy. Sau 5 phút đẩy qua phía ông Phùng 1 bản vẽ. Bộ váy trong này khá đơn giản nhưng mang đậm nét thanh nhã và sắc sảo. Ông Phùng rất ngạc nhiên trong lòng thầm nghĩ - cô gái này đúng là nhân tài
"liệu cô có thể may ra nó?" ông Phùng hỏi và nhận được cái gật đầu từ nó "vậy kí kết!"
Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ. Hắn âm thầm khâm phục nó. Còn nó thì k để ai nắm bắt cảm xúc của mình.