Viết tới viết lui cũng không có gì mới ngoài tui với nó tối ngày cãi lộn rồi chia tay cứ như cơm bữa riết cũng ngán và từ phần này trở đi có lẽ mình sẽ ít viết nữa. Tại vì cuộc sống vẫn cứ trôi qua và mỗi người một việc có lẽ các bạn xem truyện này như để giải trí và đó cũng như một quyển nhật kí của mình mà ở đó chỉ có viết về một người hơn 2 năm qua. Thời gian trôi qua thật nhanh, cái gì cũng tuân theo quy luật của nó đến rồi đi và đôi khi ta muốn giữ lại cho mình một điều gì đó cũng rất khó.
Trong tình yêu cũng vậy để tìm được người mình yêu đã khó, để giữ được người đó lại càng khó hơn và đôi khi lý trí không thắng được trái tim có thể bạn sẽ yếu lòng trước một ai đó dù bạn đã có người yêu. Và gần đây mình cũng mới đọc được một bài báo với dòng tiêu đề “ Nếu tôi có cuộc sống hạnh phúc tôi đã không đi cướp chồng người khác”. Mình nói như vậy không có nghĩa là trách thằng Minh không mang lại hạnh phúc cho mình nhưng ở đây mình nói chung với tất cả và những người bạn của mình. Hãy yêu hết mình và đến lúc bạn thấy không còn gì đễ luyến tiếc nữa thì lúc đó bạn hãy nhẹ lòng ra đi.
Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao lúc thì mình cô đơn không ai dòm ngó, khi thì lại có quá nhiều người để yêu cùng một lúc rồi bạn cảm thấy mệt mỏi và đến lúc nào đó lại buông tay. Tình yêu luôn đi kèm với sự ích kỷ và tham lam vốn có của nó nhưng nếu ta biết cách kiềm chế cảm xúc của mình thì sẽ có cuộc sống dễ thở hơn.
Lần trước kể tới đâu rồi ta ?
À, tới khúc nó nằm nghĩ trưa và xem phim thì tui đòi nợ nó vụ nó lấy đồ nấu ăn của tui đi ăn nhậu rồi làm mất vậy là nó phải mua cho tui cái xoong còn chai gas thì khỏi vì tui còn mấy chai lận nên không cần.
Mấy hôm nay không có gì nấu canh hết vì cái xoong bị mất là cái xoong nấu canh của tui, không có nó nên tui không ăn canh và bị nóng nổi mụn tùm lum. Mà nằm chút xíu nó cũng đi làm rồi nên ôm nó được chút xíu.
Trước khi đi tui có nói với nó là cuối tuần này là tui đi đám giỗ nhà đứa bạn trên Hồng Ngự và hỏi xem nó có rãnh không đi chung với tui.
- Để coi bữa đó rảnh thì đi ! – nói nói.
- Um, có gì nói cho tui biết trước để kiếm xe đi.
- Ờ.
- Chiều có ăn cơm ở đây không cho tui biết nấu cơm nhiều một chút không thôi nhịn ráng chịu à.
- Chiều nhậu rồi khỏi ăn…
- Nhậu cho đã đi, ngày nào cũng vậy không chán sao trời !
Chiều thứ 7 nắng đẹp và tui một mình lặng lẽ ngắm mặt trời lặng trên bãi cát vàng gần nhà trọ. Nhìn dòng song chảy miên man làm tui nhớ tới con sông ở nhà và ở quê không biết lúc này sao rồi vì tui đi xa nhà cũng hơn 2 tháng rồi còn gì.
Cuộc sống này có quá nhiều thứ phải đối mặt, đôi khi ta chạy trốn chính mình và tìm quên tất cả như: không muốn làm gì hết mà chỉ muốn ngủ và ngủ nhưng khi thức dậy sự thật vẫn như vậy không thay đổi được gì.
Buổi tối đứa bạn rủ đi mua con chuột máy tính ở thegioididong rồi về. Tui củng không biết làm gì ngoài lên mạng và nghe tâm sự của những người bạn trong khi mình cũng buồn và chưa giải quyết được chuyện của mình nữa.
Sáng chủ nhật tui ngủ nướng tới 8h00 rồi đợi mấy đứa bạn nó đi sinh hoạt gì đó ở trong trường 9h00 về rồi đi luôn.
Một sai lầm khi mặc cái áo màu tối khi đi giữa trời nắng nó nóng muốn banh xác…với cái đường có mấy khúc đang nâng cấp bụi ta nói từ lưa mà tui không mang theo khẩu trang nữa mới xui hơn. Nếu bình thường là có đem rồi tại không biết nó đang sửa đường nên mới vậy. Nó chạy tới Phường 11 tui kêu nó ghé lại chổ nhà thuốc tây để mua 2 cái khẩu trang y tế rồi đi tiếp.
Hấp dẫn cái khúc Trung Đoàn BB320 trai quân đội nhiều ghê có mấy anh tập nén lựu đạn xa xa…
Dọc hai bên đường Quốc lộ 30 khúc quân đội là vườn rau xanh của mấy anh bộ đội trồng rất là tươi tốt có khi là cải xanh, cải ngọt, củ cải trắng, rau muống,…bên cạnh đó là mấy cái ao cá nuôi và có mấy cái chòi nhỏ để buổi tối canh giữ. Mình thấy cái chòi đó và buổi tối là nơi lý tưởng của mấy anh ý...hehe.
Nếu bạn đi vào lúc sáng sớm hay chiều tối là lúc lực lượng ở hai bên đường là đông nhất vì đó là thời điểm mấy anh ấy đang tưới rau. Mình thích ngắm nhìn lúc đó đặc biệt là buổi chiều, lúc mà tui với thằng Minh đi đám giỗ về á. Mấy anh đó ( gọi cho lịch sự chứ đa số toàn là 9x nhỏ hơn tui nữa vì nhìn mặt còn non èo ) đang ở trần xách cái thùng nước tưới từng luống rau và khoe mấy con chuột với cơ bắp mà them. Ai đi qua cũng phải liếc nhìn hết chứ không có phải riêng tui đâu nha. Tui kêu thằng Minh chạy chậm chậm thôi nhưng nó quay lại chửi tui mê trai… Nó biết luôn ý đồ của tui mới ghê. Có mấy anh chỉ mặc cái quần đùi xanh rêu hot quá đi chài ơi… Có mấy anh lông ngực chạy dài xuống tới rốn rồi mất hút sau cái lưng quần.
Mà chắc là do nhu cầu nên gần quân đội là mấy quán café trá hình thôi, nó vẫn phục vụ từ A tới Z vì có nhiều nhà trọ với nhà nghỉ và những chuyện lùm xùm đó thì có rất nhiều vì có một thời gian mình sống ở gần đó nên biết nếu có thời gian mình kể cho mọi người nghe sau.
Nếu bạn mà chạy xe chậm là mấy con gà đó kêu anh ơi liền à…tui có bị rồi nên biết.
À, thì lên tới nhà đứa bạn rồi cái cũng gần 11h00 sau đó phụ dọn dẹp vì bà con ăn xong về hết rồi chỉ còn bàn của tụi tui lên thôi. Đồ ăn ngon và nhiều món tuy nhiên mình ăn có mỗi món đầu tiên với cuối cùng rồi đi ra võng nằm. Vì mấy món bò né, lẩu, thịt vịt quay với bánh bò, gỏi…tui hông có ăn nên đi đám là bị lỗ ráng chịu….hehe. Tụi con gái đông có 3 đứa con trai mà tui rút lui rồi nên còn hai thằng mấy đứa nó nhậu bia nhưng cũng ít vì toàn con gái. Tới chiều đi tham qua vòng vòng nhà nhỏ bạn rồi về lúc cũng gần 5h00 đường xa trời tối với mệt tui ôm thằng Minh ngủ. Lâu lâu nó quay ra sau la tui do tui ngủ trên xe lúc đang chạy vì lỡ buông tay ra hay té xuống là coi như xong hàng, nhất là xe tải ở phía sau luôn chờ đón tui á mà.
Về tới nhà là trời đã tối, tui đi tắm và hâm nóng đồ ăn của nhỏ bạn gửi rồi hai đứa cùng ăn. Mệt mỏi do đi xe xa nên tui với nó đều ê ẩm ngồi hết nỗi rồi giăng mùng đi ngủ sớm.
- Tối nay ngủ bên đây hay về bên kia ngủ ? – tui hỏi.
- Làm biếng về ngủ ở đây cho không ? – nói trả lời.
- Muốn ngủ thì ngủ tui đâu có cấm đâu.
- Ai biết, tưởng kiếm chuyện đuổi tao về chứ…
- Lè…
Dạo này muỗi kêu như sáo thổi ấy nên buổi tối hay ban ngày tốt nhất là chui vào mùng cho chắc ăn. Thằng Minh nó than thở đau lưng với nhức hai cái vai kêu tôi xoa bóp dùm cho nó. Tui đâu có dễ dụ như vậy bắt nó cam kết là phải làm lại cho tui nữa chứ nhưng sau khi làm xong nó ngủ mất tiêu rồi đáng ghét thiệt.
Lúc này hình như tui với nó ít làm chuyện đó hơn ngày xưa, nhiều khi thích ngủ ôm nó cũng thấy dễ chịu rồi. Rồi nó đi làm có khi chiều hay ghé chổ tui ăn cơm có lúc nói trước có khi thì không nói nên tui phải hay đi chợ chiều là tại nó. Nó cũng hay kêu tui nấu món này món kia nhưng tui làm biếng vì ngủ cho nó sướng làm chi cho mệt với lại tui đâu phải vợ của nó như lúc trước nữa đâu mà làm. Nói vậy thôi chứ không lẽ nó nhờ mà không làm cũng kì… Hình như là hết gì viết rồi chắc dẹp mẹ cái truyện này quá ta vì dạo này tui toàn tự kỉ có khi không ra khỏi phòng suốt 2 ngày đóng cửa suốt hai ngày nên không có biết gì xảy ra để viết hết.
Ở nhà trọ dạo này mấy đứa năm nhất giựt mồng nó bắt nhạc ngày đêm không ngủ gì được nói nó cũng như không à, cào nát mặt nó cho khỏi kua trai. Mười một mười hai giờ đêm mà chạy ầm ầm giỡn với trai tui lấy chiếc dép chọi vào cửa cái ầm nó mới êm được chút xíu lại đú đởn tiếp à. Bữa nào tui cướp người yêu của nó cho biết mặt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT