Mặc dù ở ngoài miệng tui cứ nói ghét nó, không thèm quan tâm đến nó nhưng thật ra tui đang dối lòng thì phải..như cái bữa hôm trước thằng Minh làm tui bực mình lên à nó kêu 8h có mặt ở B1 để nộp bằng Quân Sự với mấy thứ linh tinh khác tui tới trễ có chút xíu mà nó làm như tui là tội phạm không bằng lớn tiếng với tui nữa chứ.

Có ghét tui thì cứ nói mẹ ra đi đừng có tỏ thái độ đó làm tui thấy khó chịu.

Nó bắt tui ôm một đống bằng cấp và giấy xét tốt nghiệp rồi bỏ đi một hơi và nói:

- Ở đây giữ dùm tui...

Làm như tui là osin của nó vậy.

Một lát sau thằng Hoàng gọi điện tìm nó thì nó đang ở quán cơm.

Èo, nó đi ăn cơm mà cũng không dám nói được một tiếng nữa mà lúc đó cũng gần 10h sáng rồi.

Tui cũng chưa có ăn gì mà tính dzô nộp cho nó xong rồi về ăn cơm vậy mà tui ngồi nhịn đói chờ nó...

Cái đáng tức ở đây là nó còn rủ thằng Hoàng ra ăn nữa nhưng thằng Hoàng nó ăn rồi nên không đi trong khi đó nó không hỏi coi tui có ăn hay chưa.

Lát hồi nó dzô tự nhiên tui biến thành người thu hồ sơ luôn, thôi kệ làm chút việc tốt để sau này đi giựt chồng người ta trời thương không đánh mình.

Nhìn bàn chân quen quen ngước lên thấy cái mặt húp hết dzô à.

Nó mặc quần đá banh nhìn vui lắm mờ ơi, chân nó lông lưa thưa mà chân dài nhìn hot.

Trên người của nó ngoài cái gương mặt ra thì chổ hot thứ hai là cặp mông.

Lạc đề moẹ rồi trời...tui cũng đói lắm nha nhưng ráng cố gắng tỏ ra thánh thiện với mấy đứa trong lớp. Tụi nó nhao nhao bàn về xem điểm thi đó mà nên tui móc điện thoại ra lên mạng xem cho tụi nó.

Đứa nào cũng dành coi trước làm như máy không chủ vậy...thằng Minh nó đổi mật khẩu rồi nên tui không xem được của nó nữa đáng ghét.

Mỗi lần nó bực mình là cứ trút lên người khác à, tui biết vậy nên nhịn nó thôi. Nó phải nộp hồ sơ dùm mấy đứa trong lớp, làm lớp trưởng có sướng gì đâu lớp tui ép nó làm đó.

Tui đi về trong khi nó còn ở trên phòng đào tạo của trường.

Mới ghé vào quán net định lên nông trại thu họach mà vừa bước vào là rớt mạng đành ra về...có cần phải xui vậy không ta ?

Cũng may là còn một miếng thịt cuối cùng đàng chia đôi với thằng học bên thể chất vì nó cũng mua nên quyết định cưa đôi. Nếu là bánh bèo tui cho nó dze rồi chứ éo có share nha.

Mà thấy thằng đó quen quen nhìn cũng kute lắm nhưng không phải mẫu người mà tui thích...sao dạo này bệnh dại trai tui tái phát nữa rồi nè trời.

Về kho thịt rồi nằm đó, thằng Phong rũ 2h00 chiều nó qua chở tui đi đăng kí thi Tin A.

Làm tui ngủ trưa được có chút xíu ngồi đợi nó mà nổi khùng lên 2h30 rồi 3h00 rồi 3h15 éo thấy bóng dáng của nó đâu.

Tui đành đóng cửa lại thoát y thôi.,

Thay đồ xong tui chạy đi đóng tiền thi sợ trễ vì là bữa cuối để đăng kí thi, gọi điện cho nó thì không liên lạc được.

Lên tới trung tâm gặp thằng Trung cũng đang đăng kí thi, hai thằng đóng tiền rồi đi về.

Tới ngang trạm ATM nó kêu tui đợi rút tiền để trả nợ cho tui mà không còn tiền để rút, dễ quê thiệt mà tui cũng có đòi nó trả liền đâu. Nó cũng đâu có tiền đâu mà trả, thằng Phong cũng vậy...riết tụi nó trốn tui.

Rồi buổi tối nằm thui thủi có một mình vừa viết truyện mà buồn rồi không ngủ được...biết là nó còn thức xem euro nhưng không dám gọi điện cho nó. Muốn qua bên nhà trọ của nó nhưng rồi lại thôi qua làm gì bây giờ xem đá banh hay xem nó...

Vậy là hết một ngày trôi qua...sáng sớm thức dậy lên zing me thu hoạch xong rồi qua facebook rồi vào gockhuat xem có ai comment gì không...có nhiều người kêu mình đừng bỏ cuộc mà hãy bắt lấy thằng Minh. Lên yahoo cũng vậy được nhiều bạn chia sẽ và động viên.

Và tối qua tui đi hoang ngủ với trai vì về tới nhà trọ mới có 10h30 mà cổng đã khoá.

Chìa khoá thì cho thằng Khanh mượn chưa trả mà nó về quê ở tận Châu Thành lận.

Nên tui đành lang thang quay bước đi qua nhà trọ thằng Minh ngủ với một lí do hết sức hợp lí.

Tại buổi tối đi ăn bánh tráng trộn với nó chứ ai, ăn thôi không chịu đòi ăn hột vịt lộn rồi uống một chút rượu mới chịu lếch đít về.

Thật ra tui có thể leo hàng rào dzô được nhưng không muốn với lại nhà trọ mới mất trộm mắc công người ta nghĩ bậy bạ nữa.

Tui thà bỏ nhà đi qua đêm với trai chứ không muốn mang tiếng leo rào vì đi chơi với trai về trễ.

Tối nay cũng không phải tự nhiên tui đi đâu nha lúc trưa nó gọi điện kêu tui thứ 2 đi họp và...nó nói chuyện với tui nhỏ nhẹ lắm kìa không kêu mày tao mà kêu bằng em mới ghê chứ nên tui mới đi.

Lúc bình thường nó nói chuyện dễ thương không đến nỗi nào...

Trong quán nhậu tui mới hỏi nó cái chuyện tui bị bỏ đó thì nó giải thích là thấy tui tới trễ nên nghĩ là tui ăn rồi nên không có kêu đi ăn.

Haiz coi như bỏ qua cho nó đi...còn cái chuyện đổi password nữa tui hỏi thì nó nói mật khẩu mới là tên của tui đó.

Tui mà tin chết liền á nên móc điện thoại ra lên mạng đăng nhập thử coi nó nói thiệt hay là giỡn chơi, nhìn thấy mặt nó gian hơn tui nữa..

Tui cứ nghĩ là nó nói xạo nhưng khi đăng nhập lại vào được. Sao tui không nghĩ ra cái vụ này ta ?

Chắc tui cũng đổi mật khẩu của tui lại thành Minh cu to quá hehe...

Thì ra là nó vẫn còn quan tâm đến tui nên mới lấy tên của tui làm password...

- Ăn dùm tui con vịt này luôn đi ! - tui nói.

- Sao không ăn con, nó bổ mà ?

- Nhìn thấy ghê quá không dám ăn, thôi nhường cho người nào ku to hơn ăn cho nó bự lên một chút nữa cũng không sao !

Nó ăn xong rồi trả lại cho tui cái trứng...nó kêu một xị rượu mà tui uống chút xíu à.

Tui ghét uống rượu lắm vì bữa sau mình mẩy đau nhức nằm la liệt nên sợ. Thằng Minh nó tiết vì chưa uống hết mà tui kêu về nó nói:

- Rượu mà bỏ phí là không nên.

- Uống rồi bị ung thư chết thì mới không có phí hén ? - tui nói.

- Sao lúc nào mấy người cũng muốn trù cho tui chết hết vậy ?

- Không có à nha, tui chỉ nói sự thật thôi không nghe thì sau này hối hận ráng chịu.

Tui thấy cũng trễ rồi nên đòi về nhưng nó còn tiếc vì rượu chưa hết bỏ uổng, ghét quá tui lấy tui bỏ rồi đi ra tính tiền về. Nó đang tức tui lắm nhưng cũng phải về thôi.

Vừa đi tui phải vừa dụ dỗ nó ngày mốt họp lớp chia tay rồi mấy người muốn nhậu bao nhiêu đó thì nhậu tui không có nói gì đâu nó mới hết cằn nhằn tui đó.

Về tới bến Bắc tui quẹo trái nó thì quẹo phải hai đứa ở hai nhà trọ ngược hướng nhau, mà tui biết là thế nào khuya nó cũng thức coi euro chứ dễ gì chịu về nhà mà đi ngủ sớm.

Á...mới có 10h30 mà nhà trọ của tui khoá cửa mẹ nó rồi, nhìn dzô tối thui vắng tanh như chùa bà đanh.

Tui biết là có cố gắng kêu gào cũng tuyệt vọng vì không ai nghe vì mấy đứa phòng đầu về quê hết rồi mà chìa khoá thằng bạn mượn chưa trả, điện thoại thì không có gọi được ai trong nhà trọ hết, leo rào thì tui không muốn bị rách quần đâu và biết đâu người ta nghĩ tui là ăn trộm nữa thì nguy...

- Alo, nhà trọ của tui bị khoá cửa rồi cho tui qua bên đó ngủ đỡ nha ?

- Um, mà bên đó nhớ đóng cửa cũng trễ lắm mà ?

- Lúc này bã đóng cửa sớm lắm.

- Có cần tui qua rước không ?

- Tui đi sắp tới rồi khỏi rước mắc công nằm ở nhà đi. Mà phòng có ai không vậy ?

- Có. Nhưng không sao đâu !

Tui cố gắng đi thật nhanh vì đường bên nó tối và khá vắng vẻ cuối cùng thì tui cũng tới phòng của nó rồi.

Thằng Minh cùi bắp ở phòng số 3 giống tui nè tui cũng ở phòng số 3.

Bước vào phòng tui thấy thằng bạn của nó đang ngồi chat chít gì đó éo quan tâm mà thằng đó cũng không có đẹp trai.

Tui đi vệ sinh xong rồi chui ra thấy nó đã giăng mùng lên rồi nên tui chỉ chui dzô ngủ mà thôi hehe...

Nó đưa cho tui cái gối rồi nó cũng nằm xuống bên cạnh tui.

Do nhức đầu nên nằm có chút xíu là tui ngủ hồi nào không biết nữa.,

Tới khuya tui giật mình thức dậy thì thấy nó đang ngồi coi đá banh, bên phòng của nó có gắn net mà nên xem tại phòng chứ không có đi ra ngoài quán coi như lúc trước nữa.

Tự nhiên tui thèm nằm lên đùi của nó quá nhưng mà có thằng bạn chung phòng của nó cũng đang thức xem đá banh nên tui không dám manh động.

Hai con mắt tui nhắm lại mà bàn tay tui để lên trên đùi nó, nó đưa cái tay ra phía sau nắm lấy bàn tui thằng Lâm bạn nó thì ngồi phía bên kia nên khuất không thấy.

Nó kêu tui ngủ tiếp đi rồi nó quay lại xem euro tiếp tục...

Sáng sớm trời mưa tầm tã mưa như trút nước do áp thấp nhiệt đới tui đang nằm ngủ nướng với thằng Minh như bên kia lại có thằng Lâm nên không dám làm gì hết.

Tui chỉ quay qua ôm nó thôi nhưng cũng thấy vui rồi.

Cái không khí lạnh ở bên ngoài cứ tràn vào qua khung cửa sổ và tiếng mưa cứ rơi ầm ầm trên mái nhà nhìn nó ngủ mà sao thấy thương quá trên gương mặt của nó nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy vết thẹo do té xe lần trước còn để lại.

Sao tui nói hoài mà nó không chịu nghe cứ nhậu hoài một tuần nhậu hết 5 ngày rồi có khi hơn nhậu riết hai cái tay nó có biểu hiện bệnh gan rồi do nhậu nhiều quá chất độc cứ tích trữ trong gan...

Hơn 9h00 sáng rồi và trời cũng đã bớt mưa nên tui kêu nó thức dậy đưa tui về.

Trời mưa lăm răm và lạnh giữa ban ngày ban mặt nên dâu dám ôm eo nó đâu mà cũng lâu rồi chưa được ngồi phía sau xe cho nó chở.

Vừa đến nhà trọ của tui là mưa lớn trở lại hai thằng chạy vào phòng đóng cửa lại.

Tui đưa cho nó cái khăng để lau khô tóc vì bị ướt, tui thì đứng ôm nó từ phía sau thấy đã gì đâu á mà ấm nữa nên cái gì cần xảy ra thì nó sẽ xảy ra theo quy luật thôi.

Tui hôn lên phía sau cổ làm nó rùng mình nhưng cũng đứng im cho tui hôn rồi nó đưa hai cánh tay ra phía sau ôm tui làm thằng nhỏ của tui cọ sát vào cặp mông của nó hơn.

Tui đưa tay ra phía trước xoa xoa vào cây hàng của nó đang nằm sau lớp vải dần cứng lên và trở nên chật chội hơn trong cái quần lót relax của nó.

Thằng Minh nó kéo tui lên phía trước rồi ép người tui đứng sát vào tường, nó bắt đầu cúi xuống và đặt lên môi tui một nụ hôn thật ấm nồng.

Trong hơi thở ấm áp đó hai đôi mắt của tui nhắm nghiền lại và đôi tay bắt đầu di chuyển trên cơ thể của nó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play