Từ lần đầu tiên chúng tôi gặp lại nhau sau ba năm sau lời đề nghị khiếm nhã lúc đêm, về, người yêu cũ của tôi vẫn nhắn tin và gọi điện thoại cho tôi hằng ngày với lời lẽ yêu thương thắm thiết.
Tôi không biết anh ta muốn gì? khi chúng tôi mỗi người đã có một nửa riêng của mình từ lâu lắm. Tình cảm cho nhau, hay ít nhất là của tôi dành cho anh ta theo thời gian đã chỉ là con số 0 (hoặc cũng có thể chẳng là con số nào). Cạn kiệt và hoang sợ. Vậy mà khi trở về đây, vì lẽ gì anh ta lại xuất hiện ở thành phố này? Gặp gỡ tôi ở đây - một thành phố mà giữa chúng tôi không hề tồn tại kỷ niệm. Thành phố nơi mà tôi đang sống và anh ta đang ở, không phải là nơi mà chúng tôi đã từng sống.
Anh ta cứ chạy theo tôi như một cái bóng. Đôi lần chúng tôi gặp nhau, uống café và nói dăm ba câu chuyện lẻ tẻ. Thỉnh thoảng, cũng thấy anh ta có cái gì đó chân thành. Nhưng tôi sẽ không bao giờ để cho mình bị vẻ bề ngoài đó lừa dối. Vẻ bề ngoài chân thành, chưa chắc đã chứa một trái tim tử tế.
- Người yêu anh có tốt không?
- Tốt.
- Có xinh không?
- Cũng có thể.
- Có yêu anh không?
- Chắc có .
- Vậy còn cái gì khiến anh không hài lòng?
- Anh đâu nói là anh không hài lòng?
- Anh định bao giờ cưới?
- Khoảng 30 tuổi.
- Anh yêu người yêu anh bây giờ cũng đã lâu rồi. Tính tới lúc 30 tuổi, thì yêu nhau hơn 10 năm mới cưới sao?
- Chắc gì anh đã cưới cô ấy.
- Nhưng anh đang yêu chị ấy mà .
- Chỉ là yêu thôi .
- Nhưng chị ấy tốt mà?
- Thì sao?
- Lại còn yêu anh nữa?
- Thì sao nữa?
- Nhưng hai người ở bên nhau đã lâu, chẳng lẽ anh còn muốn bỏ người ta?
- Không hẳn.
- Anh nên sống nghiêm túc lại đi. Chẳng phải lúc nào cũng có một người phụ nữ có thể yêu anh và hy sinh cho anh nhiều thế.
- Anh đang sống không nghiêm túc ư?
- Thế anh đang sống nghiêm túc à?
- Anh nghĩ thế!
- Anh có biết cái gì mất đi thì sẽ rất khó lấy lại không? Một người yêu mình thật lòng, rất khó để có thể có. Nếu đánh mất sẽ hối hận cả đời đấy!
- Anh biết chứ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT