Nụ hôn của tên kia dần trở nên ướt át. Bàn tay tên kia lướt khắp cơ thể tôi. Tôi rùng mình và sợ hãi. Dù tôi có là một cô gái có tính cách của con trai nhưng tôi vẫn còn trong trắng và ngây thơ, tôi làm sao mà chịu đựng được cảm giác khiêu khích và mơn trớn mà tên kia dành cho tôi.

Khi tay tên kia đặt xuống bụng tôi, tôi hốt hoảng vội giữ chặt lấy tay của tên kia, và nhìn tên kia bằng ánh mắt cầu xin.

Tên kia bối rối thở dài, tay tên kia ngừng lại. Tên kia chỉ nhẹ nhàng ôm lấy tôi vào lòng.

Tôi hiểu tên kia đang phải cố kìm nén, đang phải cố chịu đựng. Tôi và tên kia mới chỉ bắt đầu mối quan hệ, tôi không muốn đi quá xa. Tôi sợ mai sau tôi sẽ phải hối hận vì quyết định sai lầm và nóng vội của ngày hôm nay.

Bắt tên kia rời khỏi phòng, tôi mới dám đứng dậy mặc quần áo, sau đó theo đường cũ để trở về phòng.

Đặt chân lên căn phòng quen thuộc của mình. Tôi ngồi bệt xuống sàn nhà. Chỉ qua một đêm, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Tôi đã nhận lời làm bạn gái tên kia trong vô thức, để rồi khi tỉnh lại, tôi mới bàng hoàng nhận ra mình đang đánh cuộc hạnh phúc và tình yêu của mình vào tay một tên con trai mà tôi vừa bị cuốn hút bởi vẻ đẹp giống như một bông hồng đẹp rực rỡ trong nắng mai, lại sợ hãi ánh mắt và khuôn mặt giống như ma quỷ của tên kia.

Cơ thể, và tinh thần tôi đều bất ổn, nên sáng nay tôi không đi tập thể dục.

Hơn sáu giờ sáng, tôi đang nấu thức ăn trong bếp, tiếng chuông cửa vang lên. Tôi tưởng người đi giao báo hay giao sữa vào sáng sớm, nên chạy vội ra mở cửa. Xuất hiện trước mặt tôi không phải là họ, mà là tên kia.

_Chào em !

Tên kia tặng cho tôi một nụ cười ngọt ngào và ấm áp.

Tôi ngượng ngùng không dám nhìn vào mắt tên kia. Trái tim tôi đập dữ dội trong lồng ngực, mặt tôi đỏ bừng. Mối quan hệ giữa tôi và tên kia biến chuyển quá nhanh, nhanh đến mức độ tôi tưởng mình vẫn còn đang nằm mộng.

_Em không mời anh vào nhà sao ?

Tôi lúng túng mở rộng cánh cửa.

_Anh…anh vào đi.

Đi lướt qua tôi, tên kia cúi xuống hôn nhẹ lên má tôi.

Sự động chạm của tên kia khiến tôi run lên. Chúa ơi ! Tôi rất muốn hét ầm lên. Cảm giác phấn khích và hồi hộp như muốn nổ tung này thật sự khiến tôi không chịu đựng nổi. Trái tim tôi đang làm việc hết công suất.

_Em đang nấu gì thế ?

Bước vào trong bếp của tôi, tên kia lên tiếng hỏi.

_Tôi đang nấu bữa sáng.

_Bố mẹ em có nhà không ?

_Họ đã đi công tác được hai hôm nay rồi.

Tên kia ôm lấy tôi từ phía sau, hơi nóng hổi của tên kia phả vào tai tôi.

_Anh có thể ở lại đây ăn cơm sáng chứ ?

Chiếc thìa trên tay tôi suýt rơi xuống sàn nhà. Trái tim tôi đập dữ dội trong lồng ngực. Tên này rất biết cách hành hạ tinh thần và thể xác của tôi.

Có thêm một người ăn nữa, nên tôi nấu thêm hai món.

Sau gần 30 phút, tôi nhờ tên kia bưng thức ăn lên bàn. Thời gian buổi sáng có hạn nên tôi không nấu được nhiều.

Nhìn đĩa trứng tráng khoai tây, bát súp khoai lang và cơm chiên nấm kim châm, tên kia cười sung sướng hỏi.

_Xem ra khả năng nấu ăn của em rất giỏi.

_Tôi thường xuyên phải sống một mình, nên phải tự lập từ rất sớm.

Đôi mắt xanh biếc của tên kia nhìn tôi, khuôn mặt của tên như đang nghĩ về chuyện gì trong quá khứ nên đôi lông mày cau lại.

Tôi vì là người vô tâm, nên ít khi để ý đến vẻ mặt của người khác. Tôi giục tên kia.

_Anh ăn đi. Lúc nữa, hai chúng ta còn phải đi học nữa.

Tên kia mỉm cười gật đầu.

Được ngồi cùng bàn, và ăn chung với tên kia một bữa cơm khiến tôi có cảm giác rất kì lạ. Tôi có cảm giác giống như một gia đình, giống như một cặp vợ chồng mới cưới và đang trong thời kì đầu của hôn nhân. Ý nghĩ này khiến tôi chút nữa bị sặc, tôi vội uống ngay một ngụm nước.

Tên kia lo lắng nhìn tôi.

_Em không sao chứ ?

Tôi xua tay đáp.

_Tôi không sao.

Tên kia đặt đũa trên bát, khủy tay chống xuống bàn. Mắt nhìn tôi chăm chú, tên kia bảo tôi.

_Anh có thể nhờ em một chuyện được không ?

Đang uống nước, tôi dừng lại.

_Anh muốn nhờ tôi chuyện gì ?

_Em có thể thay đổi cách xưng hô được không ? Dù sao chúng ta cũng đang trong thời kì tìm hiểu nhau.

Tôi lúng túng đỏ mặt.

_Tôi…tôi xin lỗi. Nhưng…nhưng mà đột nhiên lại thay đổi trong thời gian ngắn, nên tôi vẫn chưa thể quen ngay được.

Tên kia cầm lấy tay tôi, giọng nói ngọt ngào bảo tôi.

_Em đừng cố ép bản thân. Có thể lúc đầu em không quen nhưng chỉ cần em chịu tiếp nhận anh và chịu sửa đổi cách gọi, anh tin rằng mai sau em sẽ không còn gượng gạo như bây giờ nữa.

Tay tên kia quẹt nhẹ lên má tôi.

_Em thử gọi tên anh và xưng “em” xem nào.

Đôi mắt xanh biếc của tên kia thôi miên tôi, tôi làm theo lời của tên kia như một cái máy. Tôi đã lắp bắp gọi tên của tên kia, và xưng “em” với tên kia.

Khi tên kia, đứng lên rồi kéo tôi ngã vào lòng, và hôn tôi, tôi vẫn bàng hoàng chưa tỉnh mộng. Tôi thấy tâm trí của mình giống như là đang mơ ngủ.

Ăn xong, tên kia nói là muốn lên thăm phòng ngủ của tôi, nên tôi đành phải đưa tên kia lên. Tôi không biết cảm giác mà tôi dành cho tên kia là gì, nhưng trong tôi có một sự sợ hãi mơ hồ. Tôi thấy mình giống như một con mồi đã xa vào bẫy của tên kia; giống hệt như một tù nhân đã bị nhốt trong một tòa lâu đài làm bằng sắt thép, và tên kia là chủ nhân của tôi, là ác quỷ mà tôi đang thấy sợ hãi và đang muốn tránh xa.

Lên đến phòng tôi. Đầu tiên, tên kia vuốt ve đầu con chim bồ cầu, tên kia mỉm cười nói chuyện với nó, sau đó tên kia ôm nó vào lòng.

Con chim bồ câu thân thiết để cho tên kia ôm, thậm chí nó còn cọ đầu vào tay của tên kia.

Tôi tròn xoe mắt nhìn. Kể từ gặp tên kia, tôi thấy động vật rất thích và có cảm tình với tên kia.

Tôi liệu có nghĩ xa quá không khi cho rằng tên kia là một người xấu ?

Tên kia đặt trả con chim vào chiếc rổ đan bằng nan tre.

_Em không đi thay quần áo để đi học sao ?

Tôi lúc này mới hoàn hồn. Thu lại ánh mắt nhìn tên kia chăm chú của mình, tôi mở cửa tủ quần áo.

Tên kia chống tay vào cửa tủ, cằm tên kia đặt nhẹ lên đỉnh đầu tôi.

_Sáng nay, em có thể bỏ mớ tóc giả và cặp kính giả cận to đùng trên mắt được không ?

Tôi lúng túng đáp.

_Em…em đội tóc giả và đeo kính quen rồi. Bây giờ không đội tóc giả và đeo kính, em thấy không quen.

Tên kia xoay người tôi lại. Một tay tên kia nâng cằm tôi lên, một tay quẹt nhẹ vào má tôi.

_Em đừng suy nghĩ nhiều quá. Chẳng phải bây giờ em là người yêu của anh sao ? Nếu họ dám làm gì em, anh sẽ bảo vệ em.

Tôi ngây dại nhìn tên kia. Lần đầu tiên, tôi mới được một người con trai nói là sẽ bảo vệ tôi. Tôi biết bằng vào khả năng của mình, tên kia nhất định có thể bảo vệ và che chở cho tôi. Dù cảm giác đề phòng và không thấy an toàn mà tôi dành cho tên kia vẫn không giảm bớt, nhưng những lời mà tên kia vừa nói với tôi, tôi tin là thật.

Sáng nay không giống như những buổi sáng. Tôi hôm nay mới là chính tôi. Không còn đội tóc giả và đeo kính, nên tôi ăn mặc khác mọi ngày. Đồ yêu thích của tôi luôn là quần jean nên tôi mặc một chiếc quần jean màu xanh bạc màu ở gối, mặc một chiếc áo phông nữ dài tay chít eo màu hồng nhạt. Mái tóc dài ngang lưng màu hạt dẻ của tôi buông xõa.

Khi đứng ngắm nhìn hình ảnh của mình trong gương, tôi mở to mắt nhìn. Tôi hôm nay trông rất dễ thương và xinh đẹp. Nhìn đôi mắt to tròn đen láy và mơ mộng của tôi, tôi biết mình đã hoàn toàn thay đổi khi dính vào ái tình.

Lúc tôi mở cửa phòng tắm để bước ra ngoài, tên kia mỉm cười nhìn tôi. Đôi mắt xanh biếc giống như là da trời của tên kia giờ sáng rực và nóng cháy giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt tôi.

Nắm lấy tay tôi, tên kia lôi tôi đi xuống lầu.

Túi sách của tôi đã bị mất, nên tôi phải dùng tạm một chiếc túi sách đã cũ khác. Tôi dự định chủ nhật này, khi đi siêu thị để mua giấy dán tường, tiện thể tôi sẽ sắm một chiếc túi sách mới.

Tôi muốn đi học bằng xe đạp điện màu đỏ hiệu Yahama của mình, nhưng tên kia không chịu. Tên kia nói rằng chúng tôi đang trong thời gian tìm hiểu nhau, nên cần phải dành nhiều thời gian ở bên nhau. Tôi vì không thể cãi lý được với tên kia, nên để cho tên kia lái xe đưa tôi đến trường học.

Cảm giác được đi học với một người con trai có thể khiến cho mình rung động, và mê say thật hưng phấn và tuyệt diệu. Tôi đã trở nên bẽn lẽn và thẹn thùng. Tôi của hôm nay, không giống tôi của hôm qua. Tôi đang thay đổi.

Sáng nay, tên kia mặc một chiếc quần jean màu xám bạc ở hai bên đùi, và một chiếc áo thun nhún bèo màu đen dài tay. Cách ăn mặc của tên kia khiến cho người khác thấy bí ẩn và không thể rời mắt. Một người con trai khi đã có đủ vẻ đẹp bề ngoài và vóc dáng thì dù có ăn mặc tùy tiện như thế nào, người khác cũng không thể lờ đi, cũng không thể ngăn được ý nghĩ ước ao và khát khao muốn được ngắm nhìn người đó.

Lái xe vào đúng nơi quy định của trường, tên kia dừng lại.

Tôi thay vì chờ tên kia xuống mở cửa xe cho mình, tôi đã tự động mở cửa xe, sau đó bước xuống.

Trước ánh mắt tò mò, xen lẫn ghen tị và tức giận của bọn con gái xung quanh, tôi bình tĩnh xốc gọn túi sách trên vai.

Tên kia sánh bước cùng tôi đi trên sân trường. Vừa đi tên kia vừa cười.

Tôi hiện giờ là tâm điểm chú ý của mọi người xung quanh. Những tiếng bàn tán, xì xầm to nhỏ vang lên.

Hay thật ! Mấy hôm trước, tôi ăn mặc giống như một con điên bị điện giật, họ cũng để ý đến tôi. Nay tôi thay đổi, ăn mặc khác đi, đầu tóc không còn bù xù, và mắt không còn đeo kính nữa, họ cũng bình phẩm về tôi. Tôi đoán chỉ một lát nữa thôi, tin tức và hình ảnh tôi cùng xuất hiện và sánh đôi với tên kia đến trường, sẽ là đề tài nóng hổi cho bọn nữ sinh trong trường bàn tán và nói chuyện phiếm với nhau.

Đi đến khu B của trường cấp ba Anh Khoa, tôi mỉm cười chào tên kia.

Tên kia liền nắm lấy tay tôi, trước con mắt của mọi người xung quanh, tên kia cúi xuống thì thầm vào tai tôi.

_Giờ ra chơi, em nhớ xuống canteen của trường. Anh muốn mời em ăn.

Tôi run bắn cả người. Cử chỉ và hành động tự nhiên của tên kia, khiến tôi không thích ứng nổi. Mới hôm qua tôi và tên kia còn là kẻ thù của nhau. Thế mà, chỉ sau có một đêm, tôi và tên kia lại mỉm cười, nắm lấy tay nhau như thể hai chúng tôi đã thân thiết và biết nhau từ lâu ? Không có nhầm lẫn gì ở đây chứ ? Sao mọi chuyện lại diễn ra nhanh như thế ?

Trong khi tôi còn bần thần cả người, tên kia hôn nhẹ lên phá má tôi. Cười ngọt ngào và vẫy tay chào tôi. Một tay đút quần, một tay cầm cặp sách màu đen, tên kia bước đi.

Tôi đứng chết lặng một chỗ, mặt đỏ tôi đỏ bừng, còn trái tim tôi đập thật nhanh. Thêm một lần nữa, tôi nghĩ rằng mình đang mơ. Tôi không dám tin là mình đã có bạn trai. Mà tên kia lại là hotboy của trường.

A…a….a…! Tôi chết mất ! Trong tôi không ngừng gào thét. Lẽ ra có được một người bạn trai trên cả tuyệt vời như tên kia, tôi phải cảm thấy vui mừng và hạnh phúc mới đúng. Tại sao tôi chỉ thấy hốt hoảng và sợ hãi thế này ?

Bỏ qua ánh mắt muốn giết người của bọn con gái đang đứng ở xung quanh, tôi lững thững đi lên lầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play