Tối đến, cô lại mặc bộ váy trắng tinh khiết
ấy, cô vẫn đứng bên cửa sổ. Và lần này cô đưa ánh mắt tím của mình nhìn trên bầu
trời, đôi mắt tím ko còn phảng phất nét buồn như thường ngày mà ánh lên sự yêu
thương. Đôi mắt ấy dừng lại ở mặt trăng… vì nói ấy có khuôn mặt của Akira… Anh
đag nở nụ cười tuyệt đẹp. Đây có thể gọi là… Yêu ko?
Chợt điện thoại cô vag lên báo hiệu có tin
nhắn. Mở ra ,cô thấy đó là một số lạ. Đưa mắt xuống nhìn dòng tin nhắn :
Em đag nhớ anh… phải ko?
Đọc xog, cô đã biết đây là của Akira gửi
cho mình. Cô tủm tỉm cười nhắn lại:
-Anh… đừng mơ!
Một lát sau, cô lại nhận đk 1 tin nhắn từ
anh, nội dung tin nhắn khá ngắn gọn và làm cô khá khó hiểu:
-Ngủ sớm đi! Anh chắc rằng mai sẽ có bất ngờ
cho em đó!
Nhưng ko suy nghĩ nhiều, cô lên giường và
nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cùng lúc đó, ở trog phòng Akira:
-Ngày mai, tao và mày sẽ tỏ tình xem cô ấy
nhận lời của ai, ok?
-Được thôi, thằng bạn thân của tao!
-Trông mày có vẻ tự tin nhỉ, Makito?
-Ko có nha!
-Nhưng dù kết quả ra sao cũng ko đk phá hủy
tình bạn nhé….Dù rằng tao vs mày… là tình địch.
-OK!
……………………………………….
Sáng, giờ giải lao. Cả nhóm cô đag ở dưới
canteen, đag ăn, chợt Makito và Akira 2 ng` đi về 2 phía. Chưa đầy 3’ sau, 2 ng quay trở lại vs đóa hoa trên tay. Cả canteen
đag bàn tán vì 2 ng` đag đi về phía cô. Ngay cả Takeshi, Tomomi và Sakura cũng
ngạc nhiên ko thốt nên lời. Còn cô thì vẫn dửng dưng nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ
về điều bất ngờ mà Akira nói. Đó có thể là gì? Chợt cô nghe tiếng gọi của Akira
và Makito:
-Akiko Takahashi!
Cô quay lại và nhìn thấy 2 ng` đag quỳ trc
mặt mình và đưa bó hoa ra trc mặt cô. Cô đứng lên nhìn họ, cô hiểu rằng đây là
điều bất ngờ mà Akira đã nói. Cả 2 ng` họ cười… nhìn cô và đống thanh:
-Akiko, Em… làm bạn gái anh nhé?
Họ vừa dứt câu, lập tức những cô gái xung
quanh ngất lên ngất xuống. CÓ những ng` họ ngồi thụp xuống khóc. Còn Tomomi thì nhìn Makito rồi lại nhìn Akiko
xem cô sẽ chọn ai. Tomomi cảm thấy lo sợ. Cô lại bên cạnh Makito khiến Makito
vui mừng, Akira thì thấy tim mình nhói đau. Còn Tomomi thì hoảng loạn thật sự.
Nhỏ vẫn cố giữ bình tĩnh để Akiko sẽ làm
gì.
-Makito, thực sự, em chỉ…. Xem anh là anh
trai mà thôi! – Cô nói nhẹ nhàng. Nhưng nghe xog, makito thấy như sét đánh
ngang tai. Anh cứng đờ ng` nhìn cô bước lại bên cạnh Akiko. Lúc nghe cô nói vậy,
Tomomi ko biết nên vui hay buồn nữa. Đáng lẽ nhỏ phải vui vì… đây là điều nhỏ
muốn. Nhưng nìn ng` con trai nhỏ yêu… nhỏ
thấy lòng quặn thắt lại. Có phải nhỏ đã quá ích kỉ khi mà… ko muốn ng` mình yêu
đk hạnh phúc?Còn cô thì khi lại bên cạnh Akira, cô cũng quỳ xuống, nói giọng nhẹ
như gió:
-Em ko biết có thực sự thích anh hay ko… Em
nghĩ em cần thêm thời gian…
-Anh sẽ… chờ! – Akira nói, trong giọng nói
thể hiện sự vui mừng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT