“Vylee! Cậu định ngủ gầm cầu thật à?” Haly nũng nịu nói “Nếu không thì phải làm sao? Gia nhập cái bang à!” Vylee bình tĩnh ngồi xem tivi. “Cậu không đùa chứ? Không lẽ ba cậu tuyệt tình vậy sao?” Haly lại cằn nhằn.
“Ba cậu cũng thế thôi!” Vylee vẫn điềm tĩnh “Thôi giờ vậy đi! Đi làm thêm!” Royjee ra ý kiến khiến cả hai giật mình “Làm thêm?” Haly trố mắt “Làm nghề gì? Chả lẽ móc bọc và ăn xin à? Nghề đó ở Việt Nam xem bộ có cơ hội mưu sinh nha!” Vylee nhìn qua Haly.
“Không được đâu! Nếu vậy thì còn gì là công chúa Haly nữa!” Haly phản đối “Ừ thì công chúa! Công chúa Haly ngủ gầm cầu!” Vylee mỉm cười đắc ý trong khi Haly máu đã lên đến não. “Vũ An Thy! Cậu đứng lại đó!!” Haly la lớn rồi cả hai rượt đuổi nhau chạy lòng vòng trong phòng khiến Royjee lắc đầu.
...............
4:00 chiều tại sân bay Tân Sơn Nhất...
Sau một hồi chiến tranh vật vã tại sân bay và cả máy bay cuối cùng bốn mỹ nam Hàn Quốc của chúng ta đã đáp cánh an toàn trong bộ dạng te tua thu hút người nhìn “Đi một ngày nửa vòng Trái Đất! Đầu óc tao xoay vòng vòng rồi!” Venjy mệt mỏi xoa đầu nói.
“Tao thì có hơn gì mày! Nói tiếng người muốn không được luôn nữa là!” Kynlee lấy tay lau mồ hôi “Tao không ngờ Việt Nam lại nóng đến như thế!” Zinjee lấy tay quạt “Làm hại tao trùm kính mít luôn vậy đó!” Yue khó chịu.
“Ê! Rồi giờ đi đâu?” Venjy hỏi “Tao không biết! Tốt nhất là đi tìm nhóc của tao trước đã!” Kynlee nhắc đến Vylee liền cười rối rít “Em mày là ai?” Zinjee thắc mắc “À! Tao quên nói cho mày biết tao có cô em gái cực baby hả?” (Bắt đầu khoe họ hàng nà nha!)
“Không còn thời gian để khoe cô em gái cực baby của mày nữa đâu! Đi kiếm chổ ở trước cái đã!” Vejy nói “Ừ! Cũng được! Để tao điện cho nó!” Kynlee lấy điện thoại ra điện trong khi tình hình bên đây thì....
“Ê! Vylee! Có tin mới nè!” Haly vừa lướt ipad vừa nói “Gì? Vấn đề bức xúc xã hội à?” Vylee nhìn cô “Cái gì mà ‘bốn mỹ nam lạ mặt gây náo loạn sân bay quốc tế USA’ này!” Haly nói rất hứng khởi còn cô thì yếu xìu.
“Tưởng đánh nhau kẻ chết người sống thì tớ ham chứ mấy cái thằng ăn không ngồi rồi ỷ mình có chút sắc đẹp gây náo loạn ấy hả? Đúng là chẳng ra làm sao? Mỹ nam gì chứ! Tớ thấy khỉ lam thì có! Người như vậy sống chi cho chật đất!”
“Hắc xì!” Cả bốn một lượt lấy tay xoa mũi.
“Con nhóc này sao còn chưa nghe máy nữa chứ!” Kynlee hối thúc nói “Ê! Cậu có thấy tội nghiệp Kynlee không?” Venjy nhìn Yue nói “Đúng là rất tội nghiệp! Không nơi nương tựa bị đá ra sân mà giờ còn bị em gái hất hũi!” Yue cố tình làm vẻ thương xót.
“Tớ nghỉ chúng ta nên cưu mang những số phận kém may mắn!” Venjy cười đắc ý “Cưu mang cái đầu hai thằng bây!” Kynlee nệnh cho mỗi thằng một cái điếng người.
....................
“Vylee! Có điện thoại kìa!” Royjee vừa lướt ipad vừa nói. “Mặc kệ nó! Lại mấy thằng ăn không ngồi rồi điện hỏi xem tớ ở đâu đấy mà! Mấy hôm nay cứ như vậy! Chuyển trường rồi mà cũng không yên thân!”
“Này không phải đâu! Chí ích gì cậu cũng nhìn qua chứ!” Haly vừa nói lập tức nhận được cái liếc sắc lẽm từ Vylee “Phiền thật!” Vylee nhấc điện thoại mà không thèm nhìn tên hiển thị màn hình.
“Thằng âm binh nào không biết điều mà gọi giờ này thế! Có biết người khác cần nghỉ ngơi không hả? Không để cho người ta trùng tu sắc đẹp là sao! Làm phiền quá đáng rồi đấy, có điên không mà cách năm phút lại gọi một lần, năm phút sau mà còn gọi lại tôi báo cảnh sát điều tra rồi băm mấy người ra thành trăm mảnh đó biết chưa đồ biến thái ăn không ngồi rồi thành biến chất! Đừng để tôi gặp rồi phải kêu biến rồi cất nha!” Vylee mắng một hơi với thời gian kỷ luật là 13s hoàn toàn không cho bên kia có cơ hội trả lời đã gác luôn máy.
Kynlee ở đây không hiểu tình hình gì đã xảy ra chỉ biết miệng anh đông cứng lại hình chữ O còn cả ba thì ôm bụng cười sặc sụa “Đứa em gái siêu baby của mày thì ra là thế?” Zinjee không tránh nổi cười như điên “Tao đã nói sẽ cưu mang mày rồi mà!” Venjy tiếp lời.
“Mấy thằng bây đi chết đi!” Kynlee tức giận mắng “Tao gọi lại lần nữa!” Kynlee liền nhấm số điện lại.
.............
“Vylee! Điện thoại cậu lại reo nữa rồi kìa!” Haly cằn nhằn “Mặt kệ nó!” Vylee ngay cả liếc cũng không thèm “Haiz! Hình như vừa rồi cậu chửi chưa thắm thì phải! Thôi để mình!” Haly nhấc máy.
“Này cái tên kia anh cũng mặc dày mày dạng thật người ta đã chửi đến như vậy còn không chịu đi! Rốt cuộc là muốn sao? Muốn tôi đến đốt nhà rồi tạt axit anh phá hoại nhung nhan mới chịu đúng không?” Haly mắng không thương tiếc khiến Royjee và Vylee còn giật mình.
‘Này! Xin cho hỏi số này có phải của Vylee không?’
“Điện mà không biết của ai thì điện làm gì! Ở không lắm đúng không?”
‘Em hình như là...Haly đúng không?’
“Thằng quỷ sứ nào nói cho anh biết tôi tên Haly!”
‘Em không nhận ra anh sao? Kynlee nè!’
“Kyn cái con....anh Kynlee hả?” Đang chửi ngon chớn mắt bỗng sáng rực “Anh Kynlee sao? Anh điện có gì không anh?” Thay đổi 180 độ.
Nghe nhắc đến tên đó Royjee và Vylee bỗng giật mình. Chưa đầy ba giây chiếc điện thoại đã rơi vào tay Vylee “Hai! Anh đang ở đâu thế?” Giọng nói đầy ấm áp. ‘Anh đang ở sân bay Tân Sơn Nhất đây!’
“Anh về khi nào sao không nói cho em một tiếng gì hết vậy?”
‘Thôi được rồi! Anh em mình gặp nhau hả nói! Em đang ở đâu thế?’
“@#$%ooo&*^”
‘Rồi! Anh sẽ đến ngay!’
Kynlee gác máy nhìn ba thằng bên cạnh đầy đắc ý. Nhưng cả ba vừa mới quay đầu định đi thì....bao nhiêu là ánh mắt đã đổ dồn về phía họ. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống khiến cả ba chỉ biết nuốt nước bọt ngầm ngùi.
“A!!! Mỹ nam Hàn Quốc làm náo loạn ở sân bay đây mà!”
“Anh ơi cho em xin chữ ký!”
“Bắt tay cái anh ơi!”
“Chụp tấm hình làm kỷ niệm nha!”
Và thế là cả bốn một lần nữa trở thành miếng mồi ngon cho cả sân bay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT