Nhan đề truyện Thiên Đường Quá Xa Nhân Gian Thì Quá Gần cũng nhắc nhớ cho ta một triết lý nhỏ, đừng tìm kiếm ở đâu xa xôi quá, thực ra mọi thứ đều ở gần trước mắt, hạnh phúc lẽ giản đơn là những điều gần gũi bình dị.
Để có thể gặp được nhau người ta có khi phải đi những chặng đường rất dài, cũng có khi phải trải qua rất nhiều khó khăn, nhiều khi ta người đó lại là người ta chưa bao giờ ngờ đến. Gặp được nhau cả anh và cô đều được gắn kết bởi chữ duyên thật lớn. Đây là truyện tình cảm thắm thiết của đôi tình nhân này:
Cô là Mặc Uyển thợ làm bánh với hương thơm bơ và sữa trên tay, lại yêu anh quân nhân Trần Mặc tay vương mùi thuốc súng.
Cô là cô gái chỉ nghĩ mình lấy người như anh, như một tay súng bắn tỉa thiện xạ, anh chưa từng nghĩ mình sẽ yêu cô, một đóa hoa tường vi mỏng manh, thuần khiết.
Phải đó chính là định mệnh, yêu nhau, tình yêu của họ sẽ ngọt ngào như hương vị bơ sữa, nồng nàn như thuốc súng và gắn bó như quân dân, Phải đó chính là mối tình nhỏ bé, nâng niu. Cùng đọc truyện tình yêu ngọt như alpenlibe này !!!