Đợi y tá đi ra ngoài cô bất thình lình ngồi bật dậy, rút dây nhợ trên tay mình, thoăn thoắt nhảy xuống giường, sau đó lén lén lút lút đi qua phòng của Hyun Woo (haha tg thích khúc này nè)

Cô mở hé cửa phòng của anh ra, nhìn vào bên trong.

-Mời anh nằm xuống để tôi chích thuốc.-y tá lúc nãy nói

Hyun Woo chỉ đưa tay mình ra đưa cho y tá, ám chỉ cứ chích tay không cần chích mông anh

-Nhưng thuốc này phải chích mông mới được.-y tá nhìn anh nói

-Không cần, cứ chích tay đi.-Hyun Woo nhàn nhạt mở miệng

-Không được.

Cô đứng bên ngoài mà không ngừng cắn cổ áo mình, người ta kêu chích tay thì chích tay đi, cứ đòi chích mông, rõ ràng để ý anh muốn lợi dụng mà, y tá trong bệnh viện này đúng là biến thái, nhất định cô sẽ kiện (==)

-Một là chích tay còn 2 là khỏi chích, dù gì cũng chỉ là 1 mũi thuốc, tôi không tin tôi không sống nổi khi không chích.-Hyun Woo lạnh lùng nói

-Nhưng mà cái này phải chích mông mới có hiệu quả.

Đúng là mặt dày, cáo già, biến thái mà. Đúng là dễ chọc điên cô mà, được thôi, muốn chích mông thì cô chích thế cho.

-Để tôi chích cho.-Je Jae hùng hổ đi vào, liếc y tá 1 cái (con gái ghen là ghê lắm á à nha, haizz 1 lát tội anh Hyun Woo đây háhá :>)

-Nhưng cô...

-Yên tâm, tôi dù gì cũng tìm hiểu chút chút về y học, có thể chích thuốc, làm phiền y tá ra ngoài.-cô lườm y tá 1 cái nói

-Nếu vậy thì cảm ơn cô.-mặc dù không cam tâm nhưng y tá vẫn phải ra ngoài

-Không cần cảm ơn, tôi nghĩ y tá như cô rất bận rộn, à làm phiền cô khóa cửa lại dùm.-cô nói với theo khi y tá ra ngoài đóng cửa lại không quên khóa cửa

Hyun Woo chứng kiến màn này đúng là đáng để cười, rõ ràng quan tâm như vậy, còn ghen tuông mà còn không nhận.

-Anh cười gì hả?-cô trừng mắt nhìn ah

Zing Blo

-Không gì, chỉ là nhìn em lúc này chẳng khác nào con sư tử hà đông giữ chồng mình.-anh bật cười lớn

-Anh dám nói tôi sư tử sao?SHIN HYUN WOO...-cô hét lên

-Em còn nói không yêu anh, rõ ràng em quan tâm anh, sợ anh bị y tá lúc nãy ăn thịt còn gì.-Hyun Woo làm ra vẻ tội nghiệp

-Có nước anh ăn thịt cô ta chứ cô ta nào ăn anh.

-Được được, anh thua, nhưng mà em quên lúc nãy em nói gì sao, mau lại đây chích thuốc cho anh đi.-Hyun Woo ranh mãnh nói

-Tự anh chích đi.

-Làm sao anh tự chích được, y tá nói phải chích ở mông cơ.-anh chớp chớp mắt

-Lúc nãy anh kêu chích tay mà, đưa tay ra.

-Nhưng chích tay không hiệu quả.-anh vừa nói vừa nằm sấp xuống

-Vậy kêu y tá vào he

-Cũng được, dù gì y tá cũng có vẻ thích anh.

-Anh dám...

-Nếu em không chích thì cứ kêu cô y tá lúc nãy.-anh đắc ý nói

-Là anh muốn tôi chích đó, đừng hối hận.-cô lườm anh, đi đến bên xe thuốc lấy ra ống tiêm đã tiêm thuốc sẵn

Kêu cô chích chứ gì, được thôi, chích rồi đừng có mà hối hận nha.

1ph sau trong bên ngoài hành lang đã nghe được 1 tiếng hét thất thanh, nạn nhân không ai khác ngoài Hyun Woo

-Áaaa.... em định giết người bằng cây kim tiêm đó sao?-Hyun Woo đau điếng, xoa xoa chỗ bị cô chích

-Là anh kêu tôi chích mà.-cô ngây thơ đáp y như mình hoàn toàn không làm gì quá đáng

-Em chích gì mà mạnh vậy, có biết là đau lắm không?

-Không, tôi có bị chích đâu mà đau (bó tay ~.~)

-Em rõ ràng đang trả thù anh mà.

-Cho chừa cái tội, xí...-cô hếch mặt lên

-Park Je Jae, em được lắmmm....

-Chích xong rồi, bái bai nha, tôi về phòng ngủ, chúc ngủ sấp ngon.-cô nói còn kèm theo mi gió chọc tức anh

-Em nhớ đó...

Cô đóng cửa phòng lại, miệng hát líu lo, trả thù được rồi, kaka còn dám chọc cô nữa không, tưởng cô sợ anh chắc, quên cô là Park Je Jae sao? Hahaha

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play