Park Je Jae có trách thì trách cô chỉ mới vào đã được chủ tịch nâng đỡ, bà làm ở đây đã mấy chục năm chưa từng được vào phòng chủ tịch, vậy mà cô chỉ mới vào làm đã được gặp, làm sao mà nhịn được chứ?

Đi tìm tài liệu cũ, vụ do giám đốc Do đảm nhận?Cô vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng, đột nhiên nhớ giám đốc Do xử lí rất nhiều vụ rồi mà, bây giờ tìm, là vụ nào mới được. Chắc lôi hết luôn quá. Đúng là nhức đầu đau óc mà.

Mở cửa kho tư liệu ra, trời trời không phải chứ, sao mà nó nằm lộn xộn hết vậy, không những vậy những sấp tài liệu nằm tứ tung, không sắp xếp theo thời gian, hay theo người đảm nhiệm, cô làm sao mà tìm trong đống "biển" tài liệu này hả?

Chỉ còn 1 cách, ngồi tìm từng cái.

Thời gian cứ trôi qua, cô tìm đã bốn tiếng đồng hồ, nhưng chỉ đáp lại là con số không, cô lục chỉ mới được 1/3 đống "biển" tài liệu này thôi. Tìm cũng mệt rồi, nghĩ 1 lát, giờ này cũng đến giờ ăn trưa, nên đi ăn thôi, tạm thời gác qua 1 bên.

_Cạch cạch...

Sao kì vậy?Tại sao cửa lại khóa ngoài?Là ai khóa?

-Có ai ngoài đó không?Làm ơn mở cửa ra đi, có người trong đây đó.-cô vỗ cửa liên tục mong có ai đi ngang qua nghe thấy

Cô mò mẫm khắp người mình, hixhix bỏ quên điện thoại trên văn phòng rồi, làm sao đây?Ai mà chơi kì vậy?Hay là người ta không biết cô trong đây?

Bên ngoài cửa, thư kí Choi nhếch môi mỏng quay gót đi, trứng mà chọi với đá sao?Còn non lắm. Để bà xem ai giúp cô?

Kêu muốn khan cả tiếng cũng không có ai mở cửa cho cô, chẳng lẽ cô cứ bị nhốt trong đây hoài sao trời?Không được đâu huhu

Đúng rồi, cửa sổ. Nhưng mà cửa sổ lại ở trên cao, gần tới 3-4m, leo lên đó cũng là 1 vấn đề khó á, nhưng mà thà thử đi lỡ được rồi sao?Nghĩ thế cô bắt ghế cố gắng leo lên cửa sổ.

-Chủ tịch.-cả phòng luật xôn xao khi đích thân Shin Hyun Woo xuống phòng luật

-Cố vấn Park có ở đây không?-Hyun Woo hai tuay đút vào túi quần, áo không cài 1 nút trên, làm tăng thêm vẻ quyến rũ, quý phái của anh, khiến bao nữ nhân viên trong phòng điêu đứng

-Lúc nãy trưởng phòng Choi có kêu cô ấy đi tìm tài liệu, vẫn chưa thấy về. Ah trưởng phòng Choi kìa.-1 nhân iên nữ lên tiếng

-Chủ tịch, sao cậu đến đây?-trưởng phòng Choi căng thẳng hỏi

-Cố vấn Park đâu?

-Cô ấy sau khi đưa tài liệu cho tôi, đã đi đâu rồi cũng không biết nữa.-trưởng phòng Choi nói dối

-Vậy tài liệu đâu?-Hyun Woo lạnh giọng hỏi, ánh mắt sáng như đuốc

-Ah, lúc nãy đã đưa cho phòng ma-két-ting rồi.-bà hồi hộp nói

-Vậy sao?-anh nheo mắt hỏi

-Đúng vậy ạ.-bà gật đầu lia lịa

-Được rồi, nếu cô ấy không có ở đây cũng không sao.

Anh nói đồng thời rời khỏi, lập tức đám nhân viên trong phòng luật liền bàn tán tại sao hôm nay chủ tịch lại tìm đến cố vấn luật mới vào tập đoàn chứ?Tin sốt nha. (dám cá với m.n sau 5s khắp tập đoàn sẽ lan truyền tin này :))

Quay lại bên Je Jae, cô đang cố leo lên đến cửa sổ, sắp đến rồi, chỉ cần 1 chút thôi.

-Được rồi, được rồi.

Cô thở hổn hển khi hai tay đã nắm được thành cửa sổ, chỉ cần 1 chút nữa là được.

-Aaa...

Sơ ý cô trượt chân làm ngã đống ghế làm điểm tựa, bây giờ cô lại ở trên cao như vậy nếu mà trượt tay khỏi nữa thì coi như cả thân hình té xuống dưới, chắc chắn sẽ bị thương. Làm sao bây giờ?

-Có ai ngoài đó không?Cứu tôi với...-cô cố gắng la lớn mong có người đi ngang nghe thấy giúp cô

-Làm sao bây giờ?-cô lo lắng đến độ muốn khóc ngay tại chỗ, biết thế không tà lanh leo lên cửa sổ làm gì

-Cứu tôi...

Nếu cứ "treo lơ lửng" mình hoài thì không thể nào tìm cách thoát ra, nhưng nếu buông tay ra thì chắc sẽ bị thương cho mà xem. Cô nên chọn cái nào bây giờ?

Chỉ còn cách đó mới thoát được thôi với lại bụng cô nãy giờ kêu lên như trống đánh biết vậy hùi sáng nghe lời bác Min ăn cho rồi.

-Một.... hai... ba....

Cô đếm ba tiếng sau đó buông hai tay đang nắm thành cửa sổ ra, "bịch" 1 tiếng, cả người của cô nằm trên sàn đất, đau lắm nha. Tay cô bị trầy 1 mảng cũng không nhỏ nha, còn chảy máu nữa, chân thì bị trặc cũng sưng đỏ lên, số cô không còn gì xui bằng!!!

Cô từ từ đứng dậy, đi đến bên cửa, cố gắng đập thật mạnh vào

-Cứu tôi, tôi bị nhốt bên trong... có ai ngoài đó mở cửa dùm tôi...-cô vừa đập cửa vừa dùng hết sức la lớn

Ai lại chơi ác mà nhốt cô trong đây chứ??Vừa bị thương lại đói meo, sức để kêu cứu cũng không còn, cô đã la khan cả cổ rồi mà không ai nghe thấy, lại còn ở nhà kho tư liệu chứ, ai lại đến đây?Chẳng lẽ cô cứ bị nhốt hoài sao?Không được đâu.

-Ai ngoài đó cứu tôi đi... có người bị nhốt trong đây nè...

Sức của cô gần cạn kiệt rồi, nếu cứ bị nhốt chắc chắn sẽ chết vì đói và khát cho xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play