Buổi tối tại Đài Bắc yên tĩnh, bầu trời đầy sao, những ánh đèn đủ màu rực rỡ phát sáng trong màn đêm. Trong phòng 2250 tầng cao nhất của khách sạn Restaun, Shin Hyun Woo đứng ở cửa sổ làm bằng cửa kính rộng lớn có thể nhìn bao quát khung cảnh về đêm của Đài Bắc. Trên tay anh cầm ly rượu vang, tâm trạng nặng nề đầy ưu tư. _Cạch

Tiếng mở cửa vang lên, anh ngửa đầu uống ly rượu, do lúc chiều gặp 1 người rất giống cô mà lại không đuổi theo kịp xem có phải cô không nên tâm trạng không tốt, kêu đại 1 người trong quán bar đến phục vụ mình.

-Shin tổng...-giọng nói ỏng ẹo của người con gái mới bước vào

-Đến rồi thì tắm sạch sẽ đi.-Hyun Woo lạnh lùng nói, bất kể người phụ nữ nào muốn lên giường với anh đều phải sạch sẽ ngoại trừ cô.

-Vâng~

Hoàn Yến gật đầu đi vào nhà tắm, hôm nay nhất định cô phải phục vụ thật tốt, nếu được có thể 1 bước lên mây, sau này cuộc sống của cô không cần lo.

Ít lâu sau, cánh cửa phòng tắm lại mở ra, Hoàn Yến chỉ quấn trên người chiếc khăn tắm, để lộ bờ vai trần trắng nõn, khiêu gợi đàn ông.

-Người ta đã tắm rồi...-Hoàn Yến nũng nịu nói, từ phía sau ôm anh, bàn tay cố ý vuốt ve lòng ngực cường tráng của anh

-Lên giường nằm đi.-anh lạnh lùng gạt tay Hoàn Yến ra

-Vâng.-dù không mấy thích thái độ của anh nhưng mà lại không dám nói, với lại người con trai vừa đẹp, giàu có lại lạnh lùng như anh, cô càng thích

Ngoan ngoãn đi đến bên giường nằm xuống.

Đột ngột cơ thể cường tráng của Hyun Woo đè lên người Hoàn Yến, đôi môi tùy ý cắn mút trên người cô. Không giống. Hoàn toàn không giống, cảm giác, mùi vị đều khác nhau.

Cảm giác bên cô rất hạnh phúc lại thanh bình, mùi vị của cô rất ngọt, ngọt đến mức làm anh chết đi sống lại.

Còn những người anh từng lên giường, cảm giác hoàn toàn xa lạ, mùi vị lại rất chán ghét. Có thể nói bọn họ chỉ là 1 công cụ thật thụ trên giường.

-Ư... người ta sắp chịu không nổi rồi...-Hoàn Yến cong người lên, giọng nói đầy mê hoặc

Anh hừ nhạt, đa số những cô gái anh lên giường đều cúi đầu phục tùng anh, chỉ có cô ấy, luôn chống đối anh, nhưng mà anh lại thích điều đó, cô càng không khuất phục anh càng muốn trừng trị, thu phục Tiểu Dã Miêu như cô.

_Bíp... bíp

Đang thời khắc quan trọng, tiếng máy fax vang lên như 1 gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt Hoàn Yến, cô đúng là muốn đâm chết tên gửi fax mà.

Hyun Woo lạnh nhạt lật người, quấn tạm chiếc khăn ngang hông, đứng dậy, lại bị Hoàn Yến kéo tay lại

-Đừng đi a, kệ đi, lát coi, người ta không chịu nổi...-Hoàn Yến lời nói ẻo lã

-Buông.-anh lười biếng mở miệng, nhưng mà hoàn toàn không cho người ta phản kháng, chỉ biết nghe theo

Hoàn Yến hơi run, buông tay anh ra, ánh mắt căm tức nhìn máy fax, cắn môi vì tức giận.

Lúc sáng có kêu giám đốc Lương bên công ty Miany gửi fax về cô gái Hàn Du, cầm tấm fax lên, ánh mắt vừa nhìn vào đã nhanh chóng mở to, bàn tay vô thức siết chặt tấm fax như bóp nát nó, cả người cũng run rẩy không dám tin.

Vương Hàn Du tên thật là Park Je Jae

Ngày sinh: 00/00/0000 (cho tg bí mật nhé ♥)

Sđt địa chỉ: không khai báo

Nhóm máu: Rh âm tính

Học trường Yonsei năm nhất nhưng nghỉ giữa chừng

Là người Hàn quốc, 5 năm trước sang Đài Bắc lấy tên Vương Hàn Du

2 năm học ở trường luật Ánh Dương

Sau khi tốt nghiệp, làm cố vấn luật cho công ty Miany, sau 3 năm ra trường đã tạo được danh tiếng, cô hay giúp người nghèo khó, kiện những kẻ bất lương, tham nhũng, luôn thắng kiện, trong giới luật sự rất được ngưỡng mộ, ai củng nể cô.

...vân vân... vân vân... (tg làm biếng kể thêm =]]z)

Park Je Jae, đúng là em rồi, ngoài thông tin còn có hình của cô, khuôn mặt, nụ cười ấy, vẫn còn nhưng mà anh lại có cảm giác chua xót.

-Shin tổng, xong chưa?-Hoàn Yến giọng nói nhẽo như kẹo đường (rùng mình quá đi)

Shin Hyun Woo tùy tiện lấy ra 1 xấp tiền, màu gì cũng có, toàn là số lớn (hào phóng quá), quăng thẳng lên giường, giọng nói lạnh băng ra lệnh

-Không còn việc của cô nữa, cút đi!

-Nhưng...

-Cút~

Anh lạnh băng trừng mắt, hạng con gái này, bám dai như đĩa, nếu anh không thẳng tay, thì bây giờ đã hàng trăm cô vợ.

Hoàn Yến bặm môi căm tức, cầm xấp tiền lên đi vào nhà tắm thay đồ, đúng là tức chết mà, nếu không phải tại ai đó chuyển tờ fax sang thì cô đã thực hiện kế hoạch lên trời hưởng thụ, ai dè.... Thay đồ xong liền rời khỏi.

-Park Je Jae...

Anh nắm chặt tờ fax trong tay, sau đó lấy điện thoại ra, trượt lên màn hình nhấn nút call cho ai đó

-Rim Hee, ngày mai hẹn cố vấn luật Hàn Du của công ty Miany cho tôi.-anh gấp gáp nói

[...Chủ tịch, lúc nãy giám đốc Lương nói, Hàn Du cô ấy đã từ chức rồi...]-Rim Hee cung kính đáp

-Cái gì?

[...Có việc gì sao, chủ tịch?...]

-Lập tức điều tra nơi ở của cô ấy cho tôi.-anh ra lệnh

[...Hàn Du cô ấy là ai mà chủ tịch quan trọng như vậy ạ?...]-Rim Hee không khỏi tò mò

-Lập tức điều tra.-anh ghét nhất là những người hỏi nhiều, bởi vì suốt 5 năm qua Rim Hee luôn giúp anh, luôn động viên anh nên anh cũng tôn trọng Rim Hee, xem cô là bạn thân

[...Tôi biết rồi...]

Anh cúp máy, thì ra cô chạy sang Đài Bắc, hèn gì anh tìm kiếm khắp Seoul cũng không gặp, cộng thêm Soo Jin chỉ nói đưa cô đi, ai biết sẽ ra nước ngoài.

Park Je Jae, trò chơi trốn tìm này, anh là người thắng, để anh xem, em còn chạy đằng nào, cuối cùng cũng tìm thấy em.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play