Hầm hừ quay
vế lớp,tôi bước vào bàn mình cũng may hai nhỏ bạn không sao nếu không tôi chẳng
buông tha cho ả Hye Rim đó.
-Bực thật.-tôi
tặng nắm đấm vào bàn
-Có chuyện
gì hả?-Ji Ki hỏi han
-Có phải tại
bọn tớ không?-Soo Jin ái náy nói
-Không có
chỉ là tên đó ngang còn hơn cua nữa đó,vô lý thật.-tôi bực bội đáp
-Thấy chưa
mình bảo mà đừng động vào Shin Hyun Woo của gia tộc họ Shin,vậy mà cậu cứ chạm
vào.-Soo Jin nói
-Mình biết
lỗi tại mình,tất cả tại mình bực thật,biết thế nghe lời mẹ vào trường Seo Yung
được rồi.-tôi bắt đầu thấy hối hận khi cải mẹ đòi vào trường Yonsei này
-Haizz…không
phải ai kìa đòi vào đây để gặp lại anh Dong Hwa sao?-Ji Ki bắt đầu điệp khúc
-Cũng phải
anh Dong Hwa cũng không gặp mấy năm rồi không biết dạo này khõe không?-Soo Jin
cũng hùa theo
-Này Lee Ji
Ki,Jung Soo Jin,hai cậu chết với tớ bây giờ-tôi hăm he
-Có người
thẹn quá hóa giận kìa.-Ji ki cười châm chọc
-Này cậu…cậu
im chưa hả?-tôi bắt đầu quạu
-Je Jae,Ji
Ki chỉ giỡn thôi mà.-Soo Jin giải hòa
-Mình xin lỗi.-tôi
xìu giọng quả thật tôi không tài nào kìm chế bản thân mình khi nghe ba từ “Kang
Dong Hwa” được
-Không mình
phải xin lỗi mới đúng,tại mình.-Ji Ki hối lỗi nói
-Ừ mình hơi
khó chịu,mình vào phòng y tế nha.-tôi cố nặn nụ cười rồi bước đi trước
-Chắc cậu ấy
buồn lắm.-Soo Jin nhìn Ji Ki nói
-Ừm sao bấy
nhiêu cũng không quên được.-Ji Ki thở dàiZing Blog
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT