Mô-za-a đi vào phòng lập trình, ngồi vào vị trí của mình, ngước mắt lên, liền nhìn đến người mà trong trò chơi toàn bộ thế giới tìm khắp nơi không gặp kia giờ phút này đang ngồi ở vị trí đối diện với mình, vẻ mặt lạnh lùng nhìn màn hình máy tính.

Máy tính thiếu cậu tiền sao không? -_-|||

Mô-za-a ở trong lòng phỉ báng nói. Biểu tình oán hận uống mấy ngụm cà phê.

Người đối diện tựa hồ cảm giác được cái gì, thản nhiên ngước mắt lên, con ngươi đen láy cùng tầm mắt không kịp thu hồi của Mô-za-a đụng nhau ——

“Phốc —— khụ khụ khụ khụ khụ ——” Mô-za-a vừa uống một ngụm cà phê liền phun ra tới tấp, sau đó luống cuống tay chân, lau cái bàn, lau màn hình máy tính.

KO nhìn cậu một cái, sau đó lại không có biểu tình gì cúi đầu, chính là khoé môi nhếch lên một độ cung.

Mộng du 2 tuyên truyền ở trên đường lấy được hưởng ứng thập phần không tồi, buổi tối, một đám người ở dưới sự dung túng của đại thần bắt đầu đi xướng K chúc mừng.

“Cụng ly ——” mấy ly thủy tinh va chạm nhau phát ra thanh âm thanh thúy.

Ngu Công uống thả cửa, mở màn nói: “Hôm nay là ngày đại hỉ khắp chốn vui mừng. . . . . .”

Hầu Tử Tửu: “Khắp chốn vui mừng rất thái quá ! Cậu có thể đừng dùng thành ngữ được không a? Phải nói hôm nay là ngày đại hỉ gà chó lên trời.”

VI Vi 囧: “Gà chó lên trời. . . . . . ?”

Hầu Tử Tửu: “Cũng không phải vậy ~~ lão Tam sự nghiệp tình yêu đều thu hoạch lớn, thì tiền lương của chúng ta cũng nhiều ra, việc này không phải là một người đắc đạo, gà chó lên trời sao?”

Vi Vi: “. . . . . .”

Mô-za-a: “. . . . . . Tiền lương nhiều. . . . . . Tiền lương nhiều hảo! Lão tử đều nghèo điên rồi ~~~~”

Vi Vi tà nghễ liếc hắn mắt một cái: “Mỹ nhân sư huynh ngươi sợ cái gì, không có tiền thì còn có KO sư huynh lo cho anh a.”

Ngu Công cũng quỷ dị cười rộ lên: “Đúng vậy, trừ bỏ lão Tam thì cậu ấy thu nhập tốt nhất , huynh đệ về sau còn phải dựa vào cậu tiếp tế đó!”

Hầu Tử Tửu cũng chen vào nói: “9494, không giống chúng ta cô nhi quả phụ. . . . . .”

Tiếu đại thần: “Cô nhi quả phụ? Cậu nói ai cô nhi quả phụ?”

Hầu Tử Tửu 囧, hắn vốn muốn nói là người cô đơn, xem ra hôm nay bệnh loạn thành ngữ của Ngu Công đã lây sang mình rồi. 囧RZ

Hầu Tử Tửu mặc .

Mô-za-a cũng mặc. Cậu là nhân vật chính của đề tài. . . . . . Nhưng người còn lại của đề tài thì không ai dám đi nhạ hắn hết, vì thế hắn liền trở thành cái đích đáng thương cho mọi người chỉ trích.

Xem lời đồn đãi vô căn cứ là cỡ nào đáng sợ, lực lượng bát quái là cỡ nào cường đại a ~~~ Mô-za-a khóc không ra nước mắt thở dài ba tiếng bày tỏ oán giận.

“KO, cheers.” A thích cầm ly rượu lên, hướng KO nãy giờ vẫn ngồi trầm mặc chạm cốc.

KO nhìn nhìn hắn, sau đó thực nể tình bưng lên ly rượu để trên bàn, uống cạn.

“Vốn nghĩ đến cậu sẽ không đến.” A Thích cười nói, cũng uống một ngụm rượu.

KO thản nhiên ‘ân’ một tiếng, xem như đáp lại.

A Thích cười cười, không hề nói gì.

KO tiếp tục trầm mặc uống rượu, sườn mặt của hắn có một đường cong tuyệt đẹp, mặt mày trong lúc đó dẫn theo ba phần trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng ba phần kiêu căng, giống như cùng chung quanh hết thảy không hợp nhau, rồi lại không hiểu phối hợp.

Mô-za-a có chút sửng sốt, so sánh với KO thì chính mình vĩnh viễn đều là mặt búp bê lộ vẻ non nớt a ~~~ Mô-za-a che mặt tiêu lệ. ( mỹ nhân sư huynh, bề ngoài của ngươi đã định trước, ngươi vĩnh viễn là cái tiểu chịu, ngươi là nên hảo hảo bi ai một chút. . . . . . )

Đột nhiên bị người huých, Mô-za-a phục hồi tinh thần lại, thấy biểu tình hay thay đổi của Vi Vi, kinh ngạc một chút.

“Tam tam tam tẩu?” Mô-za-a nghi hoặc nhìn về phía Vi Vi.

Vi VI nghiêm túc nhìn hắn, chính nghĩa nói: “Mỹ nhân sư huynh, em chỉ là muốn nhắc nhở anh một tiếng, anh theo bốn phút trước liền bắt đầu nhìn lén KO sư huynh.”

“Anh đâu có nhìn lén?” Mô-za-a cuống quít biện giải: “Ta rõ ràng là ở quang minh chính đại xem mà.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play