Khi anh mới bước vào phòng nó đã có inh cảm rằng người đàn ông này không hề đơn giản,khi nhìn vào khuôn mặt làm say đắm lòng người ,khuôn mặt đó hết sức giống người đàn ông nọ(là bố chị ý đấy).Tuy khuôn mặt còn trẻ nhưng cũng đủ thấy anh ta là một bản sao khuôn đúc từ ông ta.Tất cả điều này làm cho cô chắc chắn anh ta có mối quan hệ chặt chẽ(đúng đấy chị anh đẹp chai kia là anh trai chị ý)
-Anh…anh…là con trai của bọn họ à….?-nó khẽ bối rối
-ĐÚng anh cũng là anh trai của em nữa…-cánh môi mỏng màu bạc khẽ cười
-Không không bao h –nó hét to hai tay bịt chặt đôi tai nhỏ-tôi không có anh trai,không bao giờ.Anh cút Cút đi…
Thấy biểu hiện hỏang loạn của nó anh nhíu chặt lông mày nắm lấy đôi vai gầy đàng run rẩy:
-Không em có em có một người anh trai em có một gia đình hoàn hảo em là tiểu thư của tập đoàn Sun Apple là em gái của anh là đại tiểu thư TRIỆU TƯỜNG VII-anh cos ý nhấn mạnh 3 chữ cuối cùng
-hahaha các người bỏ rơi tôi ở một góc xó xỉnh rách nát cũng chính các người cho tôi một mái ấm hoàn chỉnh nhưng cũng chính các nguwoif đã phá tan cái mái ấm gia đính ấy chính các người cho tôi sự tổn thương tột cùng rồi sao rồi bây h ngon ngọt bảo tôi là triệu tiểu thư này triệu tiểu thư nọ,còn là tiểu thư của tập đoạn Sun Apple ư?????Không tôi k cần những thứ đó tôi cần một má ấm gia đình cần một gia đinhg hoàn chỉnh nhưn bao người khác đã có.Tôi k cần tiền tôi k cần địa vị k cần cái danh hiệu đại tiểu thư……………..CÁC NGƯỜI HIỂU KHÔNG HẢ?CÁC NGƯỜI CÓ HIỂU CHO TÔI K? –nó vùng vẫy hét to
Nghe này tường vii-anh tuấn bỗng nhiên hét to-bố mẹ cũng chỉ là bất đắc dĩ mới phải rời xa em họ bị truy sát ranh giới giũa sự sống và cái chết rất rất mỏng manh,họ mún cứu em họ không muốn đứa con gái nhỏ mới cất tiếng khóc chào đời đầu tiên dã phải chết mà đau đớn thay lại chết dưới nòng súng của kẻ thù.17 năm nay họ luôn đi tìm em họ vẫn tìm nhưng chỉ vô vọng nhận được cái tin là em đã chết khi nhìn thấy em họ vui vẻ nghẹn ngào đến bao nhiêu mà em chỉ biết oán hận trách mắng họ…..
Đôi mắt nó mở to hai tai ù đặc đi….
Một giọt hai giọt ba giọt….từng giọt nước mắt như trân châu rơi xuống….
-Huhuhuhu….Đi đi anh đi đii….
-Tường Vii ….em ..em…
-Đi đi ….tôi bảo anh đi đi …..
-Được rồi anh đi….nhưng….em hãy nhớ lấy những lời anh nói rồi nghĩ thông suốt đi…
Bóng dáng cao lướn của anh dần khuất sau cánh cửa phòng y tế nó gục đầu òa khóc lớn:
-huhuhuhu….AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Cô khóc vì hối hận hay vì thấy đáng thương cho ba mẹ ruột của mình?????????
Vậy những giọt nước mắt này hôm nay hay sự xuất hiện bất ngờ của anh tuấn liệu có thể làm thay đổi cục diện đc k?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT