Mấy ngày hôm nay cô như là một người lạ...k còn nụ cười k còn tiếng
hát vu vơ cũng chả còn bô bô cái miệng mà đến lớp chỉ im lặng trầm mặc
một mình nếu nhã kỳ có hỏi thì cũng chỉ đáp à ờ cho qua.Cô như bị cô lập bị tách biệt ở thế giới bên ngoài cô như con hươu lạc bày cự kỳ lạc
lõng cô đơn.Dù bọn hắncó hiỏi thăm mấy thì có cũng hết sức kiệm lời,mấy
ngày mà nhìn cô gầy hẳn đi,trên khuôn mặt cô lúc nào cũng mang nhìu sự
phiền muộn...
Sáng hôm nay đến lớp cô cũng vào chỗ rồi lẳng lặng
nằm ngủ...Lúc đó hắn vừa đến thì thấy khuôn mặt nhỏ bé đang ửng hồng có
vài giọt mồ hôi rơi trên mặt,đôi lông mày thanh htoát cũng nhíu chặt
lại...Luân tò mò lại sờ trán thì thấy trán nóng như hòn than.Anh lo lắng hét to:
-Không ổn rồi Vy bị sốt rồi...
Anh đag định bế cô
lên phòng y tế thì đột nhiên có cánh tay mạnh mẽ nhanh chóng bế Heo con
đi.Luân sửng sốt đứng lặng người thất thần vài giây rồi cũng nhanh chóng bắt kịp . Hoảng hốt dặt cô xuống phòng y tế thì lại k thấy bóng dáng
của bà cô.Phongd tầm nhìn ra xa hắn thấy mấy bà cô đag tám truyện trên
trời dưới đất tức giận núi lửa phun trào anh hét to:
-Này mấy bà cô lắm mồm...nhà trường trả tiền lương cô đến chơi ak?Nhanh vào cứu người k gì sa thải hết.NHANH LẾN!
Trước tiếng hét long trời lở đất mấy bà cô hết ngạc nhiên thì đến lo sợ,nahnh chân đến bên người của vy... Sau khi một hồi sờ tay mó chân cô già nhất run rẩy rồi nói lý nhí:
-Do em ấy k ăn uống đủ dinh dưỡng lại..
-Cái gì ăm k đủ dinh dưỡng...-cả bọn hét to
Bà cô nuốt nước bọt rồi bảo:
-à ờ lại suy nghĩ nhiều...nên...
-Nên cái gì..sao bà cứ nói ấp a ấp úng z hả???????????????
-Vậy nên cần nghỉ ngơi bổ sung ...dinh dưỡng là đủ ..còng nghỉ ngơi vài ngày nữa là đc
bà cô còn bô bô ba la gì gì mà thực đơn ăn uống vân vân và mây mây mỗi con người mỗi tâm trạng nhưng đều hướng chung về ngừoi mệt đag nằm mệt nhọc thở từng hơi ở trê giường kia..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT