- Gì mà lưu manh cơ chứ !?!? - Huy hơi nhăn mặt - Anh không xấu xa như vậy đâu mà

- Ừ không xấu xa như vậy, xấu xa hơn chứ gì !! - Quỳnh giận dỗi nhìn thật dễ thương - Còn giả làm học sinh lớp 10 để lừa tôi nữa chứ !! Quá quắt !!

- Hehe - Huy gãi đầu.

- Lấy người khác ra làm trò đùa cảm thấy vui lắm hả !!

- Ừ vui. Ah không.. không có !! Anh không có ý chọc em từ đầu đâu, do thấy em không nhận ra anh nên anh mới thử đùa tí thôi, mà em cũng vô tâm thật, không nhớ anh tí nào hết hả

- Không !! Tôi hối hận vì hồi nhỏ quen anh đó, bây giờ cũng vậy. Sau này đừng để tôi gặp mặt anh nữa - Nói rồi Quỳnh quay lại bỏ đi vào nhà, Huy kéo tay lại.

- Thôi mà, anh đã xin lỗi rồi còn gì, tha lỗi cho anh đi

- Không !! Bỏ tay tôi ra, bây giờ không có anh em gì hết X-( !! Tôi chúa ghét bị người khác đem ra làm trò đùa. Bây giờ tui tuyên bố anh, à không cậu là kẻ thù không đội trời chung với tôi !!

- Hê.. Em giận thật là dễ thương đó.- Câu nói của Huy khiến Quỳnh đang giận nhưng cũng khẽ đỏ mặt (con gái mà, ai khen dễ thương mà chẵng ngại ) - Em sẽ hối hận về câu nói của mình đó. Anh sẽ không để em ghét anh lâu đâu. Chờ xem - Huy cười rồi bỏ lên xe đi về.

“ Anh ta định giở trò gì nữa đây ?? Kệ, coi như mình xui xẻo gặp loại người như vậy. Mà tại sao lại thay đổi nhiều như vậy nhỉ !! Mình cứ nghĩ nếu gặp Huy lại thì chắc chắn mình sẽ nhận ra, không ngờ lại thay đổi nhiều đến thế Mà dù có chuyện gì thì vẫn sẽ có Vũ bên cạnh mình rồi mà, lo gì ” - Nghĩ thế Quỳnh vui vẻ hẳn lên, nó vào nhà.

....

- Quỳnh ơi !! Mày bị bệnh hả ? - Vân quay sang hỏi.

- Không có.

- Sao tao thấy mặt mày bơ phờ vậy !? Vân chống cằm hỏi.

- Ờ.. Tối hôm qua ngủ muộn

- Học bài hả ?

- Ờ

- Mày phải lo cho sức khoẻ chứ, cứ học như vậy thì có ngày thành tâm thần đó.

- Mày cứ nói quá, không có gì đâu mà.

Chợt có ai đó gọi Quỳnh.

- Như Quỳnh, có người gặp kìa.

- Ờ, chờ chút đi..

Quỳnh đi ra rồi quay trở lại với một bó hoa hồng trên tay,

- Wow !! - Bọn bạn trong lớp đồng thanh - Ai mà lãng mạn vậy trời :X

Quỳnh không nói gì, chỉ đỏ mặt về chỗ ngồi.

- Ai vậy ? – Vân thắc mắc

- Không biết !! Có người đưa tới không nói là ai tặng.

- Có khi nào là Vũ không ?

- Hả ?? Chắc là vậy. Quỳnh khẽ đỏ mặt, cười tủm tỉm suốt.

- Vũ vào kìa - Vân hất mặt về phía cửa.

Vũ vào lớp nhìn Quỳnh, mỉm cười rồi vào chỗ của mình.

- Sao cậu ấy không nói gì vậy ta ?? Chắc là định gây bất ngờ cho cậu đây mà. Wow, hai người lãng mạn thật đấy.

- Đừng có chọc tao nữa mà. À mà giờ chắc là phải tìm việc làm thêm khác rồi.

- Sao nữa, cái thằng ku học trò của mày lại giở trò gì nữa à ??

- Thôi mày đừng nhắc đến cái tên đó nữa.

- Sao vậy ?? Có chuyện gì kể nghe nữa. Vân nhiều chuyện.

- Thật ra thì hắn ta ko phải học sinh lớp 10.

- Hả ? Không phải ?!?

- Ừ

- Vậy mắc mớ gì mà giả làm hs lớp 10, hắn có âm mưu gì với mày hả ?? Nhà hắn ở đâu để tao cho một trận.

- Thôi, không có chuyện gì đâu.

- Vậy cậu định để yên cho hắn à ?

- Thì biết làm sao bây giờ, nhưng mà quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, một ngày nào đó tao sẽ cho hắn biết tao không phải là người dễ bắt nạt đâu, tao sẽ cho hắn biết thế nào là lễ độ.

- Oke !! Tao ủng hộ mày. Fighting !!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play