Tiếng xe của Đức Anh dừng trước khách sạn lớn nhất thành phố và bữa tiệc được tổ chức ở hồ bơi sân thượng. Vừa dừng xe đã có hai vệ sĩ chạy tới mở cửa cho Ngọc và Đức Anh sau đó cho xe vào bãi. Hôm nay, toàn bộ khách sạn đã được tập đoàn điện tử Lý Nam thuê hết, từ hầm gửi xe cho đến sân thượng, đâu đâu cũng có vệ sĩ nhà họ Lý.
Đức Anh bước lên, chống tay ra hiệu cho Ngọc khoác tay mình rồi cả hai cùng tiến vào trong.
Cánh cửa to lớn của đại sảnh khách sạn được mở ra không biết lần thứ bao nhiêu, nhưng lần này nó được tất cả mọi người chú ý. Từ ngoài cửa, một cô gái với gương mặt xinh đẹp, đôi mắt biết nói, quần áo đẳng cấp khoác tay một chàng trai phong độ, lạnh lùng với bộ áo vest hàng hiệu bước vào. ( Đức Anh thay đồ vest lúc Ngọc chọn đồ nha mọi người.)
Đám đông dạt ngang hai bên cho đôi trẻ tiến vào. Đi được vài bước, ba mẹ Đức Anh cũng từ trong đi ra.
- Cháu chào hai bác! – Ngọc gập người kính trọng, hiểu biết phép tắt vì đây là lần thứ mấy trăm cô dự những bữa tiệc lớn thế này.
- Chào cháu! Ngoan lắm! – Ba Đức Anh – Ông Lý Nam khen ngợi.
- Cháu xinh lắm. Đức Anh nhà bác đúng là may mắn khi có vợ tương lại như cháu. – Mẹ Đức Anh – Bà Phương Bích cũng hài lòng với Ngọc.
“ Cái gì? Vợ tương lai? Đức Anh chết tiệt, dám nói thế! Xong bữa tiệc này thì biết tay mình!”. Ý nghĩ trong đầu của Ngọc cũng làm cô ngượng đỏ mặt.
- Đúng là không làm ba thất vọng! – Ba Đức Anh vỗ vỗ vai chàng cười hài lòng.
- Vâng! Hôn ước giữa con và Nguyễn Bảo Vân sẽ bị hủy đúng không ba mẹ? – Đức Anh nghiêm túc nói.
- Tất nhiên! Tất nhiên! Sẽ bị hủy. Thôi, cùng vào trong nào con dâu tương lai! – Ba Đức Anh nói rồi quay đi, bỏ lại Ngọc đang ngượng hết mức có thể và lườm Đức Anh nảy lửa.
Một lát sau, khi Đức Anh và Ngọc vào được một lúc thì có một nhóm người đến nâng ly với họ và ba mẹ Đức Anh.
- Chào anh Nam! Hôn lễ của đôi trẻ vẫn được tiến hành như dự định đúng không ạ? – Nguyễn Khác phú tiến lại bốn người họ, nâng ly vui vẻ mà chẳng xem Ngọc ra gì, theo sau là vợ ông – bà Lý Xuân và nhỏ Vân.
- Ông không thấy hôm nay cháu tôi đến đây với bạn gái à? – Cô của Đức Anh – bà Hoàng Yến từ sau đi tới cùng với ba của hắn – ông Vương Thiên đi tới.
- Chào dượng, chào cô. – Đức Anh kễ phép.
- Cháu chào dượng, cháu chào cô! – Ngọc cúi đầu lễ phép làm cho bà Yến và ông Thiên rất hài lòng.
- Khoan đã, bà vừa nói gì? Bạn gái tức là sao? Không phải tôi mới là vợ chưa cưới của Đức Anh sao? – Nhỏ Vân vô phép xen vào.
- CÔ IM MIỆNG LẠI! – Bà Hoàng Yến quát to, nhưng do nhạc trong sảnh lớn nên mọi người không để ý.
- Con gái tôi nói phải! Sao con bé không có tư cách này lại…
Vừa nói đến đây thì bà mới chợt đứng hình, cả ông Phú cũng thế và không ngoại trừ nhỏ Vân. Chuyện lần trước ở trường học, gia thế của Ngọc thuộc giới thượng thượng lưu, chưa gì mà họ đã quên sau khi kể cho con gái họ nghe.
- Sao không nói nữa? – Giọng nói đầy quyền lực của Ngọc vang lên càng làm họ lạnh sống lưng.
- Tiểu… tiểu thư… Bảo…Ngọc. – Ông Phú lấp ba lấp bấp.
Ngọc nhìn thấy bộ dạng đó chỉ nhếp môi khinh bỉ mà không nói gì.
- Vậy là đã rõ mọi chuyện! Chấm hết! – Cô của Đức Anh uống hết ngụm rượu còn lại trong ly rồi khoác tay ông Vương Thiên bước đi.
- Hôm nay tôi, chủ tịch của tập đoàn Lý Nam, sẽ thông qua bữa tiệc mà thông báo một tin quan trọng đó là: con trai tôi, Lý Đức Anh và con gái của ông Nguyễn Khác Phú là Nguyễn Bảo Vân sẽ chính thức hủy hôn ước do con trai tôi đã tìm được người con gái mà nó thật lòng yêu thương. Mời hai đứa lên đây!
Không biết từ khi nào mà ba và mẹ của Đức Anh đã đứng trên sân khấu và nói ra những câu nói quan trọng đó. Vừa lúc đó, Đức Anh và Ngọc lên đến.
- Hãy nói với tất cả ở đây những gì con cần phải nói! – Ba Đức Anh thì thầm vào tai chàng.
- Vâng! – Đức Anh gật đầu chắt nịt.
Đức Anh quay sang nhìn Ngọc, cầm tay cô rồi bước đến trước micro và lên tiếng:
- Tôi là Đức Anh, Lý Đức Anh! Hôn ước giữa tôi và con gái phó tỉnh trưởng thành phố từ trước đến nay hoàn toàn là do một phía ông Nguyễn Khắc Phú tự nghĩ. Tôi không hề có tình cảm gì với Nguyễn Bảo Vân và chưa từng có quá mười câu giao tiếp với cô ấy. Còn đây…- Nắm tay Ngọc chặt hơn-… Đây là người con gái mà tôi yêu, Nguyễn Quỳnh Bảo Ngọc. Cảm ơn mọi người đã đến dự bữa tiệc hôm nay, chân thành cảm ơn.
Kết thúc bài phát biểu, Đức Anh nhận được một tràn vỗ tay từ mọi người sau đó đi xuống rồi cả hai tiếp tục hòa mình vào không gian bữa tiệc thượng lưu.
- Các người còn mặt mũi để dự tiệc à? – Bà Hoàng Yến nói giọng châm chọc, tay mân nê ly rượu mới rót.
- Được lắm! Hãy đợi đó! Chuyện làm ơn của Lý Nam ở cái đất Sài Gòn này từ nay đừng hòng suông sẽ! Chúng ta đi! – Ông Phú vừa tức giận vừa mất mặt, kéo vợ con ra khỏi cái không gian làm ông tối tăm mặt mũi đó.
Cặp đôi Đức Anh – Ngọc tiếp tục bữa tiệc. Đức Anh dẫn Ngọc đi theo ba mẹ và cô dượng để giới thiệu những ông hủ trong giới kinh doanh. Đa số bọn họ Ngọc đều biết, nhưng chỉ có số ít trong những người đó biết Ngọc. Nhưng không sao, từ nay đối với nhà họ Lý, Ngọc đã giống như một thành viên thật sự quan trọng và đặc biệt. Đức Anh và Ngọc, cả hai đang sống trong hạnh phúc mĩ mãng và vẹn toàn…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT