- Bàn tay này có xứng để chạm vào tôi và bạn tôi không? – Ngọc nói, hất tay bà ra ta rồi phủi phủi, đây là điệu bộ chê tay bà ta bẩn.

- Mày… mày…- Bà tay lại định đánh Ngọc.

- Mong bà giữ lịch sự. – Hiểu trưởng gằng giọng làm bà ta dừng lại.

- Đủ tồi! Tôi mong hiệu trưởng làm theo yêu cầu của bà Nghi. Một học sinh không tôn trọng người lớn và vô kỉ luật như thế thì không có tư cách học trong trường. – Ba nhỏ Huyền.

Ông ta vừa dứt câu thì từ ngoài cửa, bốn người đàn ông bước vào cùng một bọn vệ sĩ cao to vạm vỡ. Từ họ toát lên khí chất vương giả.

- Daddy! – Tứ Đại khẽ thét lên rồi chạy lại ôm chầm lấy bốn người đó, cả nó cũng thế.

- Con nhớ Daddy quá! – Nhi nũng nịu.

- Daddy cũng nhớ con. – Ông nựng má cô con gái cưng.

- Sao giờ Daddy mới qua thăm con? – Ngọc dỗi.

- Sao vậy? Công chúa nhỏ của ba giận rồi sao? Thôi ba xin lỗi nha! – Ông diệu dàng nói với Ngọc.

- Daddy làm con vui quá! Nhớ daddy quá đi mất! – Mai vui mừng ôm ba mình.

- Được rồi. Daddy cũng nhớ con nữa. – Ông vui vẻ đáp với Mai.

- Ba! – Nó thốt lên trước khi ôm lấy ba mình.

- Con ốm đi nhiều quá! – Ba nó rớm nước mắt.

8 người họ ôm chầm lấy nhau trong sự ngỡ ngàng của 8 vị phụ huynh và bà cô chủ nhiệm. Dượng nó bước xuống ghế, đi lại phía ba nó. Tứ Đại buông ba họ ra rồi ba của Tứ Đại ngồi xuống ghế của Tứ Đại lúc nãy.

- Xin giới thiệu với các vị, đây là phụ huynh – là ba của bốn em học sinh mà các vị định đuổi học. Ông Trần Quốc Nam – Ba của em Trần Nguyễn Bảo Nhi. Ông Bùi Mạnh Quân – Ba của em Bùi Yến Mai. Ông Nguyễn Tuấn Khôi – Ba của em Nguyễn Quỳnh Bảo Ngọc. Và cuối cùng là ông Hoàng Nhất Phong – Ba của em Hoàng Minh Thanh Như. – Dượng nó dùng tay kính cẩn giới thiệu những người đàn ông trong bộ vest đen đầy quyền lực.

Ba mẹ của nhỏ Linh khi vừa nghe cái tên Hoàng Nhất Phong thì mặt chuyển sắc.

- Thưa ông chủ! Chúng tôi có mắt như mù xin ông chủ…- Hai vợ chồng họ đứng dậy cúi đầu trước Tứ Đại và ba của họ.

Thấy hành động của ba nhỏ Linh thì 6 vị phụ huynh còn lại chắc cũng hiểu phần nào địa vị của bốn nữ sinh mà họ đồi đầu, mặt họ cũng từ từ chuyển từ bình thường sang xanh.

Ba của Tứ Đại vẫn không nói gì. Nó ra hiệu cho dượng nó giới thiệu rõ ràng gia thế của mình và các bạn cho họ nghe. Dượng nó gật đầu tồi bắt đầu kể.

10’ sau, sắc mặt của 8 vị phụ huynh hiện rõ chữ SỢ. Họ đứng dậy, cúi đầu xin lỗi Tứ Đại.

- Chú kể lại cho anh nghe đầu đuôi! – Ba nó lên tiếng, giọng đầy quyền lực.

Dượng nó tiếp tục kể về việc của Tứ Đại. Vì trước đó nó và Nhi đã gặp riêng ông ấy để kể tường tận những vấn đề đã xảy ra nên ông ấy biết rõ mọi chuyện.

- Thế cho hỏi con ai đã làm quá? – Ông Khôi nói, giọng vừa lạnh vừa uy quyền.

- Chúng tôi thành thật xin lỗi. Là do chúng tôi không biết dạy con! – Ba nhỏ Vân.

- Xin lỗi là cho qua sao? Các ông cũng biết tiếng tăm của bốn gia đình này trong xã hội là thế nào mà! – Ông Nam.

- Vậy các vị cần gì ạ? – Ba con Huyền sợ sệt.

- Gọi con các người lên đây! – Ba nó – Ông Phong ra lệnh.

Bà cô chủ nhiệm rung bần bật. Bà ta lên loa thông báo cho gọi bọn TT xuống.

Bọn TT đi xuống mà cứ nghĩ sẽ nhìn thấy Tứ Đại xin lỗi. ( Ước mơ chỉ mãi là mơ ước).

Đến nơi, bọn chúng mở cửa bước vào thì gần như chết đứng vì ba mẹ chúng đang đứng cúi đầu trước Tứ Đại và bốn người đàn ông nhìn rất bề thế.

- Quỳ xuống đi mấy đứa. – Ba con Linh khẽ gọi.

- Sao phải quỳ? – Con Linh kênh mặt.

“ Rầm!”. Ông Quân đập mạnh tay xuống bàn làm TT xanh mặt, quỳ xuống ngay lập tức.

- Xin lỗi các bạn của con đi. – Ba con Quyên.

- Ba…- Con Quyên õng ẹo.

- Xin lỗi đi. – Ba nó quát lớn làm TT sợ chết khiếp.

- Xin lỗi! – TT cúi mặt, vừa quỳ vừa xin lỗi.

Tứ Đại và ba của họ nhìn TT và phụ huynh bằng ánh mắt khinh bỉ rồi cho họ ra về, còn TT thì ở lại. Đương nhiên là họ đâu dám cãi. Vừa sợ vừa tức mà đi.

- Ai cho đứng? – Ông Khôi nhìn TT khi thấy bọn nó đứng dậy.

Nghe câu nói quy lực của ông ấy, TT sợ hãi quỳ xuống.

- Phiền cô lấy giúp cây kéo. – Ba nó nói với bà chủ nhiệm.

Sau câu nói đó, bà ta mở tủ. lấy ra một cây kéo trông rất mới mà dượng nó đã chuẩn bị lúc nãy.

- Cô cắt 1 gang tóc của các em ấy! – Giọng nói lạnh lùng của ông Nam làm bà cô nghe răm rắp.

“ Soạt…soạt…soạt…soạt…”. Tiếng của bốn nhát kéo vang lên. TT khóc. Tứ Đại nhìn TT, ánh mắt xem thường.

- Về lớp và im lặng! – Ba nó ra lệnh cho TT.

TT quệt nước mắt, im lặng lui về lớp sau khi trả thù bất thành mà còn nhục HƠN lần trước mấy nghìn lần.

- Hôm nay con và các cháu nghỉ học đi. Ta đặt nhà hàng rồi. Cả chú nữa, đi chung cho vui! – Ba nó vui vẻ.

- Em không từ chối đâu. – Dượng nó cũng vui vẻ.

Thế là ba của Tứ Đại cùng Tứ Đại và dượng của nó bước lên hai chiếc Roll Royce màu đen sang trọng tiến thẳng đến nhà hàng La Taverne ở quận 1.

Hôm đó, Tứ Đại đã có một ngày thật sự vui vẻ khi đoàn tự với ba mình. Giữa nó và ba nó không còn cái gọi là khoảng cách nữa.

Lần này ba của Tứ Đại về nước thứ nhất là đi thăm mấy tiểu công chúa, Thứ hai là xây một trường học dành cho trẻ em nghèo ở Cân Thơ. Họ chỉ ở lại được 2 tuần là phải về Úc.

Trong khoảng thời gian họ ở lại Việt Nam, Tứ Đại đã nghỉ học, theo học về Cần Thơ. Vừa tiện cho việc đi chơi cùng ba mình mà vừa được ngắm trường học sắp được khỏi công.

Khi Tứ Đại đi thì FK buồn không tả nổi. Mỗi chàng nhớ mỗi nàng.

TT thì đã lên một kế hoạch tự tay trả thù rất chi tiết. Khi Tứ Đại về thì sẽ hành động.

Liệu Tứ Đại sẽ ra sao sau khi các Daddy của họ về nước? Tuy rằng họ không dựa dẫm vào gia đình nhưng Tứ Đại ngoài sáng còn chúng trong tối? Mời mọi người đón đọc Chương 21 vào ngày 14 tháng 05.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play