Vương đã bế nó đặt lên tấm trải mà 2 đứa đang picnic

_này, Bảo, mau tỉnh dậy đi - Vương lay lay, hắn chỉ có thể bế nó lên bờ mà thôi, chứ chẳng lẽ bế nó "như thế" mà chạy vòng về nhà

15' sau, cuối cùng nó cũng tỉnh dậy, nó từ từ mở mắt ra

_đây đây là đâu? - nó mơ màng

_cô...cô tỉnh rồi hả? - Vương mừng rỡ chạy đến ngồi cạnh nó

Nó không nói gì rồi nhìn "xung quanh"

_áhhhhhhhhhhhhhh...... - nó hét lớn - Anh cái đồ đê tiện, dê cụ, biến thái, #$%^&%&T*..... - nó chưa tìm hiểu chuyện gì đã hét lên ỏm tỏi

_uhm uhm - Vương bịt miệng nó lại - này, cô hiểu lầm rồi

_.......iểu.....ầm....ái....ì....ứ? - nó tức la tối nhưng cũng đng bị bịt miệng

_cô im lặng, nghe tôi nói hết đã - Vương tức mình quát lớn - tất cả là lỗi của cô ấy, khi không lại vào con suối đó tắm chứ, cô biết là con suối đó nó đặc biệt nóng lên vào buổi xế chiều mà, nếu không nhờ tôi cứu cô thì không biết giờ này cô còn ở đây không nữa

_anh không nói làm sao mà tôi biết - nó gỡ tay hắn ra - anh còn không mau tránh ra cho tôi thay đồ àh

_ờh ờh - Vương đỏ mặt khi chợt nhớ ra nó chưa mặt đồ ( nhưng có quấn khăn đấy nhá, không ai được nghĩ bậy à)

Vương ngại ngùng đi ra cho nó thay đồ (vì sợ động chạm thành ra hắn không hề dám thay đồ cho nó

_này, đừng có mà nhìn lén đấy nhé - nó nói lớn

_ai ai mà thèm chớ - hắn cũng nói lớn (xí, chẳng phải hắn nhìn đã rồi hay sao? hehe , đùa thôi) - cô xong chưa vậy?

_rồi, đi về - nó đi một cách bực bội, còn Vương thì chỉ biết lẻo đẻo đi theo, trên đường về chẳng đứa nào nói với nhau đứa nào mà mặt cứ đỏ lựng

Về tới nhà mà mặt hai người trẻ cứ đỏ như gấc làm những người trong nhà tò mò

_này, Bảo, em với cậu chủ làm gì mà mặt 2 người đỏ gay vậy? - chị Ngọc thắc mắc

_không không có gì đâu ạh - nó lấp bấp

_hay là..... - chị Ngọc ra vẻ đoán mò

_không có mà, nhất định lÀ KHÔNG - nó chối biến

Tại phòng hắn

_thưa cậu chủ đã đến giờ cơm rồi ạh - ông quản gia

_tôi biết rồi - Vương vẫn còn nghĩ đến chuyện ban nãy

Thế là nó với Vương đều mở cửa cùng lúc, mà phòng lại cạnh nhau nữa mới khổ, nó vội vả cất bước đi trước

_này - Vương gọi

_sa...sao cơ? - nó nói mà không quay mặt, nó không muốn Vương thấy khuôn mặt đang ửng hồng của nó

_ăn tối xong cô có thể đi với tôi đến chỗ này chứ? - Vương đề nghị

_tôi...tôi không thích - nó lấp bấp

_tại sao? cô lại sợ àh, đừng lo, sẽ không có chuyện ngoài ý muốn nữa đâu - Vương chắc nịch

_nhưng tôi không thích - nó cũng dứt khoác

_này, cô là chủ hay tôi là chủ vậy - Vương tức mình, máu độc chiếm lại dâng lên

_thì là anh..... - nó quay lại nhưng cchưa kịp nói gì thì VƯơng cắt ngang

_vậy coi như là cô đồng ý, không cãi - nói rồi hắn đi trước, nó còn chưa kịp "ớh" một câu

Một bữa ăn im lặng lại trôi qua, Vương bảo gì đó với ông quản gia. Chừng nửa tiếng sau, Vương dắt nó ra xe, cả 2 im lặng

Đi đâu lòng vòng chừng 15' cuối cùng bọn nó cũng đã đến nơi, một nơi mà nó nhìn thấy phải thốt lên

_wow, đẹp quá

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play