Tại nhà hàng đồ ăn Tây, trong không khí lãng mạn, một đôi nam nữa đang ưu nhã thưởng thức món bít tết.

Cô nén xuống cảm giác thấy không khí nơi này thật lãng phí, cô chỉ biết im lặng.

Cô nghiêm chỉnh cầm dao dĩa bắt đầu hành hạ thức ăn, miếng thịt bò tươi mới ngon lành như vậy, bít tết nguyên một khối nhưng bị cô cắt nát thành nghìn mảnh.

“Em tức giận cũng không cần hành hạ miếng thịt đáng thương như vậy chứ, nó đâu có chọc giận em.” Nhìn cô hành hạ miếng thịt bò bít tết khiến anh không nhịn được lên tiếng.

“Hừ..” cô từ trong miệng mạo hiểm nói ra “Nó không có chọc giận tôi nhưng anh thì trêu đùa tôi”

“Em không đói bụng sao?” Nhìn cô bức thiết như vậy không khỏi kinh ngạc. Chẳng lẽ lúc trong phòng làm việc, trên khuôn mặt cô, ánh mắt khát vọng nhìn anh là do anh tưởng tượng ra?

Đói, thật ra cô đói đến sắp chết rồi, nhưng mà không tiêu xuống được, những lời ấm ức phải nuốt xuống vẫn còn nghẹn ở lồng ngực khiến cô rất khó chịu.

“Thật sự không đói bụng? hay không thich ăn bít tết, để tôi gọi cho em đồ ăn khác nhé?” Mạnh Tử Long nghĩ chắc là do mấy đồ ăn này không hợp khẩu vị của cô cho nên mới để đồ ăn nguội lạnh như thế.

Cô không trả lời chẳng qua vẫn cứ vần vò đĩa bít tết.

“Em thực sự muốn thế nào? Cho dù là tức giận cũng không cần hành hạ thức ăn như vậy chứ.” Mạnh Tử Long thực sự tức giận “Tôi nói những lời hữu ích mong tốt cho em, em lại có thái độ như vậy, tôi từ nhỏ tới lớn còn chưa có ai dám dùng thái độ đó với tôi.” trong ánh mắt anh cơ hồ có tia tức giận.

Cô không nghĩ tới anh ta sẽ nổi giận như thế nên hoàn toàn bị giật mình, ngẩng đầu nhìn anh thấy gương mặt anh nổi toàn gân xanh biểu hiện anh ta cỡ nào tức giận.

“Bộp.” Là Mạnh Tử Long tức giận đập bàn rất lớn, khiến tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía họ.

“Ây, đó chẳng phải là Tổng giám đốc tập đoàn Long phỉ hay sao, cô gái bên cạnh anh ta là ai?”

Bởi vì Mạnh Tử Long tức giận đã thu hút ánh mắt của mọi người trong phòng, tất cả đều rôm rả bình luận về anh ta.

Mạnh Tử Long xoay người bước về phía cửa nhà hàng rời đi, bỏ lại nữ nhân vừa bị mình hù dọa đang ngồi lặng người tại chỗ.

“Anh ta sao lại tức giận như thế? Là do cô gái kia sao? Cô ta xấu xí như thế còn chọc giận đến người đàn ông mà chúng ta yêu mến, thật đáng ghét”

Trong nhà hàng ăn vốn đang yên tĩnh chỉ vì cái đập bàn của Mạnh Tử Long mà nhốn nháo cả lên.

Càng khổ hơn chính là có mấy cô gái đang theo đuổi Mạnh Tử Long, đến trước mặt cô lớn tiếng mắng “Cô đáng ghét, cô là thân phận gì mà dám chọc giận đến Long.”

Một người khác cầm thức ăn trên bàn trực tiếp hắt vào mặt cô.

Chất lỏng từ trên trán từ từ chảy xuống, cô thật sự muốn khóc, tại sao xã hội này lại không công bằng như vậy, tất cả mọi người đều cho là lỗi của cô.

Không giải thích, không mắng chửi, không đánh trả, khuôn mặt không cảm xúc, cô đứng lên không lau mặt, cứ như vậy đi ra khỏi cửa.

Phía sau vẫn là những tiếng mắng chửi của mấy cô gái chanh chua kia “tốt nhất đừng để chúng tôi thấy cô và Long cùng một chỗ, nếu không gặp một lần sẽ hắt thức ăn một lần.”

Đi ra đến cửa, nước mắt liền lẫn vào thức ăn, rơi đầy trên mặt cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play