Nhã lờ mờ nhận thấy căn phòng u ám, bao trùm bởi bóng tối.Nhiệt độ thấp làm cô rùng mình kéo vạt áo.
-Em dậy rồi à?-Kun ngồi bên thành giường từ lúc nào.-Cả đêmhôm qua em sốt cao lắm!
-Dạ?
-Hôm qua em hôn mê rồi sốt. May là bây giờ đỡ rồi!-Kun sờ lêntrán Nhã, mỉm cười với cô rồi đứng dậy bê khay thuốc đặt lên bàn kính
-Em ăn chút gì rồi uống thuốc nhé!
Nhã im lặng, cô liếc sơ quanh phòng, căn phòng tối dễ chịu cómùi hương rất quen. Chiếc giường cô nằm rất ấm và êm, cô còn có cảm giác thânthuộc lạ thường nữa. Mải suy nghĩ cô thấy âm ấm ở má, Kun dí nhẹ ly sữa còn bốckhói thơm vào má cô, ra vẻ muốn cô uống. Nhã cầm cốc sữa có mùi thơm kì lạ đó uống,đến khi còn một nửa cô lại đẩy về phía anh.
-Uống đi
Kun cầm ly sữa lên nhấp một ngụm. Xong lại đưa cho cô, anh chẳngmuốn uống nhưng vẫn cứ uống. Có một sự thôi thúc kì lại nào đó đã khiến anhkhông thể từ chối khi người con gái ấy nói khẽ - mà cứ như là một mệnh lệnh dịungọt vậy.
-Cả đi
Kun cầm ly sữa lên uống hết. Anh lấy chiếc khăn nhỏ nhẹ chùimiệng cô vẫn còn dính chút sữa.
-Em ngủ đi nhé. Rồi sẽ được về nhà sớm thôi.-Kun nhấc Nhã lênđặt lên giường, cô nằm yên ngoan ngoãn như một chú mèo nhỏ, nhắm mắt lim dim rồingủ thiếp.
Kun cầm xi lanh lên cẩn thận cắm vào tay Nhã bơm hết thuốc rồilại cẩn trọng rút ra. Anh băng lại, vẻ sợ cô đau nên thật nhẹ nhàng hết sức cóthể.Kun vuốt mái tóc ngoan, anh thích làm vậy, có cảm giác thật êm,thật mượttrên từng đầu ngón tay khi chạm vào mái tóc mềm của cô, anh nhìn Nhã, cái nhìnmềm mại, dịu dàng lắm. Khuôn mặt nhỏ trắng, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi phượngcong cong. Đôi môi khẽ tách nhẹ. Ngực cô phập phồng thở nhẹ làm Kun nóng bừng,người thở gấp. Anh vội quay mặt đi, rời khỏi giường bước nhanh vào phòng tắm. Đứngtrước gương, Kun nhìn xoáy sâu vào trong gương, tay anh từ từ đặt lên tấmgương, rồi đẩy mạnh.. Gương nứt ra thành từng đường.. Rồi choang!! Gương vỡtan, một dòng máu chảy dài từ tay anh xuống đất.
Tách..tách..
-Thằng tồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT