Mây đen dày đặc che kín bầu trời kết hợp với mưa phùn rơi lất phất khiến không gian trở nên u ám, xám xịt. Nhiệt độ hạ thấp xuống nhanh chóng làm không khí chuyển từ se se lạnh sang giá buốt. Thời tiết cực kì xấu và khắc nghiệt, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản được thực vật phát triển thần tốc. Lớp dây leo và cỏ dại bùng lên như cơn lũ sau mưa, không chỉ phủ kín những mảng đất trống, đống đổ nát, trên mặt đường nhựa, tường nhà cao tầng... mà còn len lỏi khắp mọi ngóc ngách xâm thực các công trình còn đứng vững. Độ ẩm cao còn như một liều thuốc kích thích rêu và tảo sinh sôi điên cuồng, bọn chúng bám vào bất cứ bề mặt nào ẩm ướt rồi phủ lên một lớp màu xanh giúp khung cảnh xám xịt tăng thêm sắc màu của sự sống. Xen kẽ trong tấm nền đơn điệu đó thỉnh thoảng xuất hiện một vài bông hoa trắng tinh khôi nổi bật nom rất đẹp mắt. Nhưng ẩn dưới vẻ mĩ miều ấy là sự chết chóc vì những cây hoa lạ kia đang mọc trên thân xác thối rữa của những người xấu số.
Tại sân bãi gửi xe trạm xăng ở khu vực biên giới cách không xa “Khu an toàn”, Tân đứng trên thùng xe container đảo mắt nhìn xung quanh liên tục. Xiết chặt cán rìu, hắn cảnh giác chăm chú quan sát những ngóc ngách đáng nghi. Ở sát bên cạnh hắn là Trâm với chiếc máy tính bảng trên tay. Bước ra khỏi “Khu an toàn”, cô được hắn giao cho nhiệm vụ theo dõi và bảo vệ thiết bị quét 3D vẽ bản đồ. Việc này cũng đơn giản thôi vì máy bay flycam có AI điều khiển tự động, Trâm chỉ cần thỉnh thoảng quan sát màn hình là được. Là một thiết bị mang công nghệ hiện đại, máy quét 3D ngoài khả năng vẽ bản đồ lập thể còn có khả năng ghi hình trực tiếp rồi phản hồi lại ở một góc trên máy tính bảng. Hình ảnh là toàn cảnh 360 độ khá chi tiết, nhưng tiếc rằng diện tích quay chụp được rất nhỏ, chỉ trong bán kính chục mét đổ lại. Cho nên, tổ đội không thể dựa hết vào hình ảnh camera máy quét 3D quay được mà phải chia người ra cảnh giới.
Cũng đứng trên một thùng xe tải khác cách không xa chỗ Tân là An Nhiên. Con bé lúc này đang giương súng cao su, chăm chú nhìn vào vài góc khuất, nơi mà Tân không thể quan sát được. Với năng lực đặc biệt và khả năng thiện xạ bẩm sinh thì nhiệm vụ phòng thủ từ xa là không thể thiếu con bé được.
Đứng ngay bên dưới chiếc xe tải An Nhiên chiếm đóng là Thương, em được giao nhiệm vụ quan sát vùng xung quanh gần đó và bảo vệ An Nhiên. Cầm chắc chiếc khiên trong tay, em đưa lên trước ngực vào tư thế phòng thủ. Mặc dù trong tầm mắt không xuất hiện bóng dáng một con quái vật nào, nhưng em vẫn tập trung hết mức vì biến cố sẽ luôn phát sinh một cách bất ngờ.
Vị trí phòng thủ tiếp theo có phần trống trải gần cửa ra vào thì được Huyền Linh chiếm giữ. Điều này là cực kì chính xác vì khi biến đổi làn da hai cánh tay thành lớp giáp xương thì không chỉ sức mạnh của Huyền Linh tăng lên một mảng lớn mà cả khả năng phòng ngự. Cho nên việc cận chiến đối với Huyền Linh là cực kì dễ dàng và khi đó sự đáng sợ của cô mới đạt mức cao nhất. Để Huyền Linh chiếm đóng vùng đất trống trước cửa vừa có thể ngăn cản được quái vật ồ ạt xông lên vây kín cả nhóm lại vừa phát huy được khả năng của cô đến mức cao nhất.
Còn con Lu do khả năng cơ động cao lại có thể đánh hơi và nghe ngóng được kẻ địch từ xa thì được Tân giao cho nhiệm vụ đi tuần xung quanh khu vực cả bọn chiếm đóng. Nếu có động tĩnh nó sẽ phát hiện ra đầu tiên rồi báo động để cả bọn có thể phản ứng kịp thời.
Trong khi Tân và những người khác cảnh giới thì ở gần đó, Hùng và Vinh được giao nhiệm vụ phá khóa ô tô tìm một chiếc xe có thể chạy được. Trước kia, khi tận thế vẫn chưa xảy ra thì Hùng đang là sinh viên năm cuối khoa ô tô của trường Đại Học Công Nghiệp Nội Hà nên việc này không khó đối với cậu ta. Cậu em Vinh tham gia cùng cũng chỉ là để hỗ trợ thôi chứ mọi chuyện để Hùng lo hết.
Sau khi loại bỏ vài chiếc xe ô tô không khởi động được, mục tiêu của cả hai lúc này là một chiếc xe bán tải với vẻ ngoài còn khá mới. Đập vỡ cửa kính đột nhập vào bên trong xe thành công, Hùng và Vinh liền nhanh nhẹn dùng dao găm cạy mở bộ phận công tắc đề nổ gần dưới tay lái. Giật đứt dây điện nguồn, trước khi chạm hai đầu dây vào nhau để nổ máy Hùng liền nhoài đầu ra khỏi cửa ngoái lại đằng sau lên tiếng hỏi:
- Đổ xăng xong chưa Vinh?
Đứng ở cuối xe, Vinh đang chăm chú đổ can xăng nghe Hùng hỏi liền ngoái đầu đáp lại:
- Đổ được một ít rồi, anh nổ máy thử xem!
- Ờ! Mong sao chiếc xe này chạy được, chúng ta mất bao nhiêu thời gian rồi! – Đã mất một khoảng thời gian kha khá cho việc tìm phương tiện mà mãi chưa được, Hùng có chút sốt ruột thúc giục.
Dù chỉ đổ một ít xăng vào bình để thử máy, nhưng nếu xe không chạy được thì Vinh vẫn phải lấy lại chỗ xăng đó. Mà mỗi lần lấy lại xăng thôi cũng mất rất nhiều thời gian rồi, Hùng không hi vọng dùng cả buổi sáng để làm việc này. Còn may trước kia hắn và Trâm có cất giấu bên ngoài hai can xăng lớn loại bốn mươi lít, chứ giờ mà đi gom xăng từ các phương tiện nằm trên đường thì cũng chết mệt.
Chạm hai đầu dâynguồn vào với nhau, Hùng thử khởi động.
- Xịch... Xịch... Xịch...
Nghe tiếng máy nổ vang lên, Hùng vừa hé miệng cười định hô lên cho Vinh biết, nhưng chưa được bao lâu thì động cơ lại tắt ngấm. Hơi buồn bực một chút, Hùng gọi Vinh quay lại xecầm dây nguồn đợi lệnh khởi động còn bản thân thì xuống tìm hiểu nguyền nhân. Đầu tiên hắn tới chỗ bình xăng kiểm tra trước. Thấylượng xăng Vinh đổ đã đủ, hắn liền quay lại đầu xe mở nắp ca-pô xem xét máy khởi động và bình ắc-quy. Rất nhanh, hắn tìm ra nguyên nhân vấn đề là ở đâu liền cấp tốc khắc phục. (Các bạn ủng hộ tác giả Thăng Thiên Họa ở fanpage đảo 13)
Vài phút sau, hiệu chỉnh tốt xong, Hùng giơ tay ra hiệu cho Vinh chạm dây nổ máy.
- Xịch... Xịch... Xịch...
Tiếng máy nổ lại vang lên một lần nữa và không uổng công sức của Hùng lần này động cơ chạy ổn định không bị dừng đột ngột. Hết sức hưng phấn và vui mừng, Hùng hô lên:
- Vinh chú đi đổ nốt xăng vào trong xe đi!
Nói xong, Hùng không nhịn được reo lên cho mọi người biết:
- Anh Tân! Bọn em thành công rồi!
Nghe Hùng thốt lên, Tân không tiếc lời khen ngợi:
- Hai người làm tốt lắm!
Nói xong, hắn cùng Trâm tụt xuống khỏi thùng xe container rồi tiếp tục hạ lệnh:
- Phương tiện di chuyển đã có, tất cả mọi người rút về đây nhanh.
Nghe hắn nói, Trâm, Huyền Linh, An Nhiên và con Lu lập tức lùi về chỗ ô tô Hùng vừa khởi động. Nhìn phương tiện đi lại đã sẵn sàng cả bọn ai cũng vui mừng hớn hở.
Khoảng nửa tiếng trước,khi bước ra khỏi “Khu an toàn” vừa di chuyển được một đoạn ngắn thì Tân nhận ra trang bị trên người mỗi thành viên như vậy là chưa đủ. Cứ để mặc như vậy đi tiếp là quá nguy hiểm, hắn liền nói cho mọi người biết. Sau khi bàn bạc, cả bọn quyết định sẽ chuẩn bị thêm. Thế là, dưới sự dẫn đường của Hùng, Trâm và Vinh, cả bọn tìm đến một cửa hàng xe máy bị đống đổ nát và dây leo bao phủ, mất cả biển hiệu ở một chỗ rất kín đáo khá gần “Khu an toàn”. Hùng nói chỗ này nhóm cậu ta mấy người phát hiện ra trước kia đã ngụy trang lại để những người khác không tìm được. Giấu đi như vậy là do bên trong cửa hàng này có một số thứ có thể bán được tiền mà nhóm của Hùng, Trâm chưa kịp lấy.
Phá cửa, cả bọn nhanh chóng đột nhập vào cửa hàng bán xe máy. Lục lọi, tìm kiếm một lát mỗi người lấy cho mình một chiếc mũ bảo hiểm, loại trùm kín cả đầu. Tiếp theo mặc thêm trang phục áo giáp bảo hộ cơ thể loại dành cho việc đi xe máy phân khối lớn. Bộ bảo vệ này rất đầy đủ, từ phần cổ đến vai, khuỷu tay, đầu gối... đều có hết. Những đồ này ở cửa hàng khu giao tự do cũng bán và giá cả cũng không rẻ, trong cửa hàng mà nhóm của Trâm ẩn giấu có mấy thứ này đúng là may mắn.
Mặc xong trang phục ra bên ngoài, cả bọn lại cẩn thận che dấu cửa hàng. Chỗ này bên trong vẫn còn thứu hữu dụng, mới cả vị trí cũng rấy kín đáo thích hợp làm nơi cất đồ nên cả bọn không muốn để người khác phát hiện. Trước khi di chuyển tiếp, Tân kêu mỗi người chặt thêm cho mình một cây gậy dài khoảng hai mét to bằng cổ tay để dò đường. Riêng Hùng và Vinh còn tháo hai tấm biển báo giao thông hình tròn làm lá chắn. Cuối cùng, kiểm tra lại trang bị lần nữa, cảm thấy vũ khí, trang phục bảo hộ đã đủ cả bọn liền tức tốc di chuyển theo hướng bắc.
Mặc cho tốc độ được đẩy lên cao nhất nhưng quãng đường mà cả bọn đi được lại không đáng bao nhiêu. Đây là khi cả đám vẫn còn ở gần vùng biên giới gần “Khu an toàn”, chứ đi xa hơn nữa thì hắn tin chắc tổ đội bắt buộc sẽ phải chậm lại nếu không muốn gặp nguy hiểm. Tính theo tốc độ này và không có gì thay đổi, hắn ước tính có dùng hết cả ngày hôm nay thì mọi người chưa chắc đã đến được địa điểm làm nhiệm vụ chứ đừng nói là quay về. Dù nội dung của nhiệm vụ là không giới hạn thời gian, nhưng sẽ chẳng ai muốn lang thang lâu dài bên ngoài “Khu an toàn” cả. Không phải mọi người lo lắng lượng pin của máy quét 3D sẽ hết vì máy tính bảng báo nó phải dùng được vài ngày liên tiếp cơ, mà là ở bên ngoài càng lâu thì sự nguy hiểm cả bọn đối mặt sẽ ngày càng lớn.
Cho nên, để đẩy nhanh tốc độ, cả bọn đã bàn bạc rồi quyết định tìm lấy một phương tiện di chuyển. Việc này sẽ không quá khó khăn vì nhóm của Trâm trước đó có tích trữ được hai can xăng lớn và giấu ở một nơi kín đáo không xa. Lấy xăng xong, cả bọn lập tức nhắm tới vài xe ô tô nằm trên đường lớn. Nhưng sau vài lần thất bại thì cả bọn đã chuyển mục tiêu tới bãi đỗ xe trạm xăng này. Và không phụ sự kì vọng của mọi người, kết quả đạt được rất khả quan.
Xe khởi động thành công, tiếp theo là lái nó tới địa điểm làm nhiệm vụ. Việc này sẽ được giao cho Huyền Linh vì ở đây chỉ có mỗi cô là biết lái ô tô. Trước kia cô ấy ở nhà biệt thự thì chuyện biết lái xe cũng là điều dễ hiểu.
Chiếc xe ô tô mà Hùng và Vinh chiếm được là một chiếc xe bán tải bốn chỗ màu đen. Kiểu dáng bề ngoài của xe rất khỏe khoắn, phía sau thùng tương đối rộng rãi đủ chỗ cho khoảng ba người ngồi. Phần đầu xe được lắp thêm khung thép bảo vệ va chạm nhìn rất mạnh mẽ và chắc chắn.
Tiếp theo là sắp xếp đội hình trên xe, việc này không hề đơn giản vì cả bọn không thể chui hết vào trong xe được mà phải bố trí phòng thủ khi gặp nguy hiểm trên đường. Mất khoảng vài phút để bàn bạc kĩ lưỡng xong thì vị trí của mỗi người được bố trí như sau. Trâm ngồi cạnh Huyền Linh bên ghế lái, còn hàng ghế sau là Hùng, Vinh và Thương. Ở sau thùng xe, vị trí cực kì quan trọng thì Tân, An Nhiên và con Lu chiếm giữ do cả hai có khả năng tấn công tầm xa được. Riêng con Lu được chọn là vì tốc độ và sự cơ động của nó rất cao, hoàn toàn có thể nhảy xuống xe để phòng thủ nếu đám quái vật “Nấm đầu người” bu lại rồi lại chạy trở về một cách dễ dàng.
Ổn định vị trí xong, không mất thời gian thêm nữa, chiếc xe bán tải chở cả bọn chậm rãi đi ra khỏi bãi đỗ nhắm hướng bắc rồi phóng nhanh trên đường.
- ------OoO-------
Viết chính: Thăng Thiên Họa
Hỗ trợ kịch bản: Lan Thi
Phụ tá: Sói Lạc Lối
Cộng tác viên biên tập: Mộc Chi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT