Làm thế nào để trở nên trưởng thành và học hỏi được nhiều kiến thức nhất của thế giới này, có người nói ngươi nên trở thành một luyện dược sư đức cao vọng trọng, lúc đấy ngươi muốn biết cái gì đều có thể, có người thì muốn trở thành mạo hiểm giả để chu du khắp nơi, người lại muốn trở thành một binh sĩ của quân đội,…

Thực lực là cách nói chuyện trực tiếp nhất ở trong Vĩnh Hằng đại lục, nhưng đẳng cấp cao không có nghĩa rằng ngươi sẽ uyên thâm học thức.

Ở cùng một mức tu vi tương đương nhau, người nào thông minh hơn chính là kẻ chiến thắng, đôi lúc ngươi thậm chí còn có thể dùng não của mình để chiến đấu vượt cấp.

Thời gian sẽ khiến chúng ta lớn lên, mọi thứ rồi cũng sẽ từ từ xuất hiện, chỉ là nó nhanh hay chậm mà thôi, ai cũng có một cách riêng của bản thân, và đối với Quách Minh, con đường thích hợp nhất cho cậu chính là…

“Quách Minh, Cậu đi đăng ký trở thành một Đầu bếp đi!”

Một tuần sau khi ở lại chỗ của Dương Ninh Ninh, ngày ngày cậu chỉ toàn đọc sách và luyện tập với Tiểu Đóa, rúc đầu trong nhà không chịu ra ngoài đường.

Khả năng hấp thu trí tuệ của Quách Minh rất nhanh, cô phải công nhận điều này, nhưng chỉ có mỗi kiến thức xuông thôi là không đủ, cần phải có kinh nghiệm thực tiễn.

Theo những gì Ninh Ninh biết được về Quách Minh, cậu ta có cơ sở vững chắc về thảo dược, đam mê với đồ ăn ngon, tuy hơi lười biếng nhưng một khi đã chú tâm sẽ chăm chỉ hơn bất cứ ai.

“Tại sao? Tôi đâu cần cái danh hiệu đầu bếp đó lắm đúng không?”

Rời mắt khỏi cuốn sách mình đang tập trung, từ trước tới giờ, Quách Minh vẫn chưa từng thực sự tu luyện một cái gì, hành động của Dương Ninh Ninh lần này chính thức đã ép cậu vào khuôn khổ.

Chẳng hứng thú lắm, cậu cũng không muốn trở thành nhiệt huyết thanh niên khát khao danh hiệu Vua đầu bếp hay cái gì đó đâu, mục tiêu của bản thân là được ăn ngon chứ chẳng phải đệ nhất đầu bếp, ở cùng với Ninh Ninh, người đã đạt tới danh hiệu cấp bảy, cần gì phải làm khổ bản thân như vậy?

“Sai rồi, hoàn toàn sai lầm, điều cần thiết nhất đối với cậu chính là trở thành một đầu bếp!”

Lắc đầu, trực tiếp phủ nhận toàn bộ suy nghĩ của Quách Minh, cô ngồi xuống và giải thích cho cậu nghe.

“Cậu nghĩ rằng, tôi là Đầu bếp cấp mấy?”

“Hử? Không phải cấp bảy sao, đó là danh hiệu….”

Nói tới đây, Quách Minh chợt dừng lại, đúng vậy, đây chỉ là danh hiệu mà thôi, cũng không có nghĩa rằng đẳng cấp của Dương Ninh Ninh đồng dạng dừng tại chỗ này.

Khác với tu vi cùng thực lực, danh hiệu nghề nghiệp phụ chỉ khi cậu khảo sát mới được nhận lấy đánh giá, còn không, coi như bản thân có khả năng của Đầu bếp cấp mười mà chưa khảo hạch thì cũng không ai công nhận.

“Đúng như cậu suy nghĩ đấy, khả năng Đầu bếp của tôi không chỉ dừng lại ở cấp 7, nhưng đối với tôi, cấp 7 là đã đủ để tôi đánh vững mọi cơ sở”

“Ý cô là sao?”

“Cậu nghĩ rằng Đầu bếp chỉ có thể nấu được đồ ăn ngon hoặc cùng lắm là bổ sung hiệu quả chúc phúc thôi đúng không, nếu đấy là suy nghĩ của cậu, vậy thì nó quá ngây thơ rồi!”

Bị những lời nói của Dương Ninh Ninh xoáy sâu vào lòng, đối phương phá vỡ từng nhận thức một của anh.

Tiếp theo lời phủ định và đánh giá đó, cô ấy liền tiếp tục khai mở cái đầu u kín của bản thân, rằng cậu đã quá non nớt.

“Quách Minh, tôi hỏi cậu, muốn trở thành đầu bếp, ta cần có gì?”

“Đao công, Hỏa hầu, Hiểu biết gia vị cùng thực phẩm, Trí tưởng tượng và sáng tạo, Mày mò hiểu biết, Kiên trì”

Nói tới đây, cậu lập tức cứng họng, không phải cậu không biết, chỉ là bản thân lười quan tâm tới chúng mà thôi.

Chết tiệt, hóa ra bình thường cậu lười tới mức độ này sao, tự nhiên cảm thấy bản thân tội lỗi quá vậy…

Quách Minh còn chưa kịp u sầu, Dương Ninh Ninh đã tiếp tục nói:

“Chính xác, khả năng tự vệ cận thân của cậu quá yếu, cần phải nắm bắt được một ít kỹ xảo ở Đao công”

“Cậu có năng lực khống chế lửa, nhưng giống như đồng bạn của mình, ngọn lửa quá mức kiêu ngạo, nó sẽ bất tuân, nếu không mau thuần phục sẽ trở thành tai họa ngầm”

“Hiểu biết gia vị cùng thực phẩm, gia vị là gì? Thảo dược, vậy còn thực phẩm? chính là Ma thú! Thảo dược mọc ở những nơi nào, đặc tính của nó ra sao, tại nơi nó sống tồn tại những thú thế nào, còn Ma thú, bộ vị của nó tại chỗ nào là yếu nhất, là ngon nhất, vì sao nơi đó lại ngon miệng, vì nó hoạt động nhiều nhất hay là vì nó hoạt động ít nhất…”

“Nếu nắm vững được tất cả các yếu tố trên, cậu nghĩ rằng mình sẽ thiếu thốn kiến thức hay kinh nghiệm về thế giới này sao? Giống như tôi, tôi không đòi hỏi cậu trở thành đệ nhất đầu bếp, nhưng hãy nhớ rằng, một đầu bếp giỏi chính là người có hiểu biết kinh khủng không khác gì bậc hiền triết, đừng khinh thường nó!”

Bị giáo huấn đến cứng họng không ngóc được đầu lên nổi, đây là lần đầu có người giảng đạo mà cậu không trả treo được một câu.

Quách Minh xấu hổ, nhưng cậu không phải người không dám nhận sai, im lặng chừng mười phút, cuối cùng cậu cũng ngước mặt lên, đối diện với cậu không còn là gương mặt nghiêm túc mà là một nụ cười thần bí.

Đôi mắt đó như thể muốn nói nếu cậu dám từ chối, tuyệt đối bản thân sẽ bị đem lên thớt chặt chém như miếng thịt băm, rùng mình một phát rồi gật đầu, e ngại đồng ý.

“Vâng… em hiểu rồi… chấp nhận… không ý kiến…”

Dương Ninh Ninh lúc này mới thở nhẹ ra một hơi, cô chuẩn bị đồ đạc để dắt Quách Minh trở lại khu vực trung tâm, tầng ba không đơn giản như hai tầng đầu tiên đâu.

Cầm lấy gậy trượng của bản thân, khoác lên người chiếc áo choàng danh giá của Đầu bếp cấp bảy, ngay ngày hôm đó, cả hai đã lên đường đi tới trung tâm an toàn.

Trên đường đi, Quách Minh đã được tận mắt nhìn thấy nhiều loại ma thú mới, hơn nữa bọn chúng còn tấn công cậu

“Ồ, một con Tinh Khoái Cào Cào!”

Vung gậy…

OÀNH!

“Trời ạ, là một con Đặc Lư Thỏ, họ hàng của Thỏ một sừng sao?”

Vung gậy….

ẦM!

“Đằng kia là….”

ĐÙNG!

“… một cọng cỏ thật đẹp…”

Bất kỳ ma thú nào tới gần phía bọn cậu đều bị Dương Ninh Ninh vung gậy một cái giết chết, thuộc tính của cô ấy rất kỳ lạ, nửa hắc ám nửa quang minh, đây là đặc điểm của Âm Dương Sư sao?

Ôm lấy Tiểu Đóa trong lòng, Quách Minh xin thề, từ giờ về sau cậu sẽ không dám làm trái ý của Ninh Ninh đại tỷ đâu, đáng sợ vồn ra.

Không thuộc kiểu cáu ghắt lạnh lùng, Dương Ninh Ninh hoàn toàn không hề cau có, ngược lại mỗi khi giết bất cứ ai cô ấy đều nở một nụ cười thật xinh đẹp, chẳng có một chút dao động nào khi đối phương bị bóp nát thành vũng máu.

Một nhận định mới mà Quách Minh dành cho người chị quyến rũ nữ tính này, đó là, chị ta rất nguy hiểm!

Tuyệt đối không nên trở mặt hoặc làm kẻ thù với đối phương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play