- làm gì mà gọi tớ ra vào giờ này – Ji Hoo ngán ngẩm bước vào Bar làm vật nghe tế của Woo Bin vì 2 thằng kia đã từ chối đến với lí do hết sức dễ thương là “vợ tớ ko cho đi”
Ôi, đôi khi Ji Hoo cũng ước gì được Jae Kyung cấm đi nhưng khổ nỗi Jae Kyung nhà anh lại rất thương Guni thế nên……………….. giờ đây Ji Hoo mới ngồi đây
- chẳng có gì, chỉ là tớ chợt nhận ra mình là đồ ngu – Woo Bin nhếch mép
- sống cho đến bây giờ mà cậu mới nhận ra ư? Có phải là quá muôn ko nhỉ? – Ji Hoo đưa ly rượu lên môi
- tớ yêu cô ấy, nhưng lại nói những lời cay độc với cô ấy, thậm chí còn vui vẻ bên người khác trước mặt cô ấy
- hối hận à?
- phải, cô ấy đã tìm tớ, có vẻ như cô ấy muốn nói gì đó nhưng tớ đã ko cho cô ấy nói ra điều đó, tớ là thằng tồi tệ
- cơ hội chỉ đến một lần thôi, những lời đó có thể là sự thật của câu chuyện thế mà cậu đã…….. – Ji Hoo lắc đầu nhìn thằng bạn gục xuống bàn một cách khổ sở
- tớ phải làm sao đây? Tớ rất khổ tâm khi cứ phải đứng giữa, tớ yêu cô ấy nhưng cô ấy đã nói cô ấy yêu tớ chỉ là một màn kịch và cô ấy đã ám sát tớ…………..có lẽ tớ nên từ bỏ, nhỉ?
- cậu nghĩ những lời nói đó là thật sao hả? cậu thật sự tin vào lời nói đó hơn là những cảm nhận về tình yêu của 2 người sao? – Ji Hoo nắm lấy cổ áo của Woo Bin, đấm anh 1 cái và hét vào mặt anh
- tớ cũng ko muốn tin nhưng mà chẳng phải đó là sự thật sao…….. – Woo Bin cười chua chát
- thằng điên, đôi khi có những chuyện chúng ta ko thể nào chỉ nghe và nhìn được ko thôi hiểu ko hả?
-……………………..
Ko gian yên ắng bao trùm, chỉ có tiếng thở hổn hểnh giữa 2 người đàn ông vang lên……………. Ji Hoo hy vọng cái đấm của mình có thể làm cho thằng bạn tỉnh ra 1 chút……………
Reng………………. Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ ko gian yên ắng…………
- alô, cháu nghe ạ - Ji Hoo nghe điện thoại khi thấy số gọi đến là chủ tịch Han
- có chuyện rồi, ta cần bọn cháu gấp, Guni đã bị bắt cóc - chủ tịch Han thông báo
- cháu đến ngay – cúp máy Ji Hoo quay sang Woo Bin – cậu đã tỉnh ra chút nào chưa hả?
- một chút
- thằng điên, mau đi thôi, Guni đã bị bắt cóc – Ji Hoo nói và lấy áo khoát đi ra trong khi Woo Bin còn đang bị tiếng sét ngang tai vì những gì vừa nghe…………
Nhanh như chớp Woo Bin đứng dậy và chạy theo Ji Hoo, bỗng nhiên cái cảm giác mất cô thêm lần nữa lại dấy lên trong lòng anh, sự lo sợ bao trùm…………….. lòng anh nóng như lửa đốt……………..
========================================
Biệt thự họ Han
- bọn chúng đòi 30% cổ phiếu của Shine, chuyển nhượng sang tên của chúng vào sáng mai sau đó đem đến ngoại ô Seoul đưa chúng, chúng sẽ thả Guni cho ta – chủ tịch Han chậm rãi kể lại
- thứ bọn chúng muốn là Shine, và chúng biết Guni rất quan trọng đối với chủ tịch Han nên mới làm vậy – Jun Pyo phán xét
- chủ tịch có thể đoán xem đó là ai ko? Có ai từng muốn chiếm đoạt Shine hay là có hận thù gì trước đây ko ạ? – Ji Hoo hỏi
- thương trường ta có rất nhiều kẻ thù, nếu như cháu hỏi ta đó là ai thì chẳng khác nào mò kim đáy biển, chỉ có thể đợi đến khi hắn nhắn tin tên mà số cổ phiếu kia sẽ đứng tên ta mới biết được – chủ tịch Han thờ ra
- ông đừng lo lắng quá, tôi đã cho người đi tìm tung tích rồi, chắc sẽ sớm có tin thôi, giờ chúng ta chỉ có thể chờ đợi chứ ko thể làm gì hơn – chủ tịch Song trấn an bạn mình
Woo Bin từ khi đến đây tới giờ anh ko nói gì, chỉ ngồi yên nghe mọi người nói và suy nghĩ………… phài kìm nén lắm anh mới ko tông cửa và lao đi tìm Guni dù ko biết cô ở đâu
Nhưng cũng chính vì ko biết cô ở đâu, có an toàn ko, có bị sao ko? Nên anh càng lo lắng hơn gấp bội
F3 và 2 vị chủ tịch nhìn thấy rõ sự lo lắng trên khuôn mặt Woo Bin, và chính họ cũng đang rất lo lắng
Họ lại ngồi chờ đợi trong im lặng, nhưng lòng thì ko yên…………….. đã một giờ trôi qua rồi mà vẫn ko có chút tin tức……………….
Tinh………………… - tiếng chuông tin nhắn phát ra
“ Hãy chuyển hết số cồ phần đó sang tên Park Chung Sub, hẹn gặp ông sáng mai tại điểm hẹn, đừng thất hẹn nếu ông ko muốn con gái mình chết” – nội dung tin nhắn là như thế
- Park Chung Sub ư? – giọng chủ tịch Han run lên
- là tên đó – chủ tịch Song nheo mắt, F4 nhìn họ khó hiểu
- Shine từng đánh bại một công ty của nhà họ Park do tên Park Chung Sub làm tổng giám đốc, do họ nợ nần ta quá nhiều nên buộc ta phải làm gắt và họ phá sản, đó là lí do tên đó muốn Shine – chủ tịch Han nói và thờ hắt ra
- tên đó cũng còn gan lắm, dám lừa tôi là hắn đã làm ăn chính trực và muốn trở thành sui gia với nhà tôi, hắn muốn Woo Bin lấy con gái hắn làm Park Chae Min – chủ tịch Song kể chuyện của 5 năm trước, chuyện về cuộc xem mắt của Woo Bin – hoá ra hắn có muư đồ cả, muốn chiếm cả Shine và Il Sim chỉ vì ngày trước hắn từng mượn tiền tôi nhưng tôi lại ko cho – chủ tịch Song nhớ lại
F4 nhìn nhau ngạc nhiên, vậy là một chút khuất mắc đã được mở ra…………..
Đúng lúc đó cận vệ của chủ tịch Song đi vào báo tin
- chúng tôi đã xác định được chỗ đó, đó là kho hàng loại lớn nằm gần đường cao tốc ở ngoại thành Seoul
Vừa nghe báo cáo Woo Bin đã bật dậy nhưng F3 đã kịp thời ngăn chặn
- cậu ko thể đến đó 1 mình được, hãy bình tĩnh chúng ta cùng nhau làm – Yi Jung giữ vai thằng bạn
- mình ko thể bình tĩnh nỗi khi chưa nhìn thấy Guni an toàn – Woo Bin rít lên
- nhưng chúng ta phải có kế hoạch đã, bình tĩnh nào – Ji Hoo nói và họ bắt đầu bàn bạc về kế hoạch 1 cách cụ thể
4 chiếc xe Lotus và 2 chiếc Mes màu đen lướt nhanh trên mặt đường đến địa điểm mà chúng bắt Guni……
Cuộc giải cứu chính thức được bắt đầu……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT