Ngón tay cô run run chậm rãi để bấm còi, mồ hôi chảy ướt cả khuôn mặt cô, run………………. Cô rất run………..
Chợt dòng kỉ niệm về những lúc cô bên anh hiện về, những cử chỉ hành động quan tâm , ân cần và dịu dàng của anh hiện ra trước mắt cô rõ mồn một
Những nụ cười, những lời yêu thương, những đụng chạm nhẹ của anh vào cơ thể cô làm tâm hồn cô sống dậy những phút yêu thương tột cùng, mắt cô nhoà đi vì nước…………….. tim cô thắt lại
Hơi ấm nụ hôn của anh vẫn còn đọng lại rõ ràng trên môi cô, vị ngọt của những nụ hôn đang dần hiện về………..
- Đừng làm điều đó GUNI YANG……………..ĐỪNG…………….. – tiếng ai như Yoona đang vang vọng trong đầu cô – em đang SAI LẦM, thật sự SAI LẦM đó Guni……………… - là lời Yoona nhờ gió mang đến cho Guni……………….
[ mình………… đang làm gì thế này? Mình chuẩn bị giết người đàn ông mà mình yêu nhất ư? Mình đang hành động như một kẻ điên……………… mày điên thật đấy Guni yang……………. Mà điên thật rồi……….. mày đang sai lầm………………. thật sự sai lầm] – nước mắt chảy dài trên 2 gò má hồng hồng của cô, khẩu súng trên tay cô hạ xuống từ từ
- tiểu thư, cô đang làm gì đó? Mau ra tay đi, cô hội đang đến mà – quản lí Park thúc Guni qua bộ đàm
- …………………
- tiểu thư…… tiểu thư…………….
- tôi…………… tôi……………. Ko thể làm được, tôi ko thể làm được………… - cô nấc lên, bỏ túi đồ lại cô quay lưng chạy đi, chạy nhanh thật nhanh để rời xa nơi đó, để tránh sự thật đau lòng…………. Để tránh né mọi chuyện……………. cô đã thật sự sai…………….
--------------------------------------
- quả như tôi đoán, con bé đã ko hành động – quản lí Park nói chuyện với anh trai mình qua điện thoại
- chết tiệt……………, vậy mau chóng chuyển sang kế hoạch sau đi………….. nhất định phải thành công nghe rõ ko?
- araso, sẽ cho người tiến hành ngay trong thời gian sớm nhất
Guni thơ thẩn về đến nhà, mắt cô vô hồn, cô cảm thấy cả người mình rã rời ko một chút sức lực
Guni yang…….. mày điên thật rồi…………. mày…………. Một chút nữa mày đã giết anh ấy………….. một chút nữa mày đã mất thêm 1 người mà mày thương yêu trên đời này nữa…………………mày là đồ ngốc……….. – dòng nước mắt lăn dài trên má cô, cô thật sự đã sai
Ngồi bó gối trên ghế sopha hàng giờ rồi, Guni đã suy nghĩ rất nhiều với 2 dòng nước mắt khóc, giờ đây cô gái này phải làm gì đây?
Reng…………….. tiếng chuông điện thoại của Guni
- em đây – cố lấy lại bình tĩnh cô trả lời điện thoại
- em đang ở đâu vậy? anh đã chờ em gần 3 tiếng rồi – bên đầu dây bên kia Woo Bin lên tiếng
- omo, mianhae, em đã về nhà càm tháy mệt và đã ngủ quên………………..- cô gần như sắp khóc
- Guni yang, em bị sao àh? Đừng khóc anh về ngay đây – cúp máy anh leo lên xe và phóng thằng về biệt thự Rose
Mình đã ko thể giết anh ấy……………… nhừng anh ấy đã giết YooNa…………….. mình……………. Mình làm sao mà mình có thể tiếp tục ở bên anh ấy được nữa………………….. mình…………………. Phải ra đi thôi…………….. Bin yang………….. xin lỗi anh vì tất cả……………….. em xin lỗi anh rất nhiều………….. – cô đã có quyết định riêng cho chính mình…………………..một quyết định có vẻ như là sáng suốt hơn
Nhưng bây giờ………………… cô cần phải bình tĩnh
----------------------------------------
Woo Bin về và lao thằng lên phòng như ko thấy Guni đâu cả, cả phòng tắm và những phòng trên lầu cũng thế
- Guni yang……………….. – anh hét lớn với giọng đầy lo lắng
- …………………. – ko một tiếng trả lời, điều đó càng làm anh lo hơn nữa
Keng…………… - có tiếng động phát ra từ nhà bếp
Nhanh chóng anh chuyển hướng xuống đó, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt anh là bóng dáng cô trong chiếc áo đầm màu xanh, chiếc tạp dề màu hồng và cô đang nấu ăn
Anh tiến lại gần ôm lấy eo cô, đặt cằm mình lên vai cô, điều đó làm cô giật mình
- em đây rồi – anh cười và cô cũng thế
- anh về rồi, vì ko đi chơi được với anh và bắt anh đơi nên em đã vào bếp – cô cảm thấy mình có lỗi
- ko sao, hôm nay ko đi được thì lần sau vậy
Cô gật đầu nhưng lại suy nghĩ khác –[ sẽ ko có lần sau đâu Bin yang……….. em xin lỗi, đây là lần cuối cùng chúng ta bên nhau rồi…………..]
- em cho anh ăn gì thế? – anh tò mò
- mỳ ý? Anh thích chứ?
- tất nhiên – anh cười và khẽ siết chặt cô hơn 1 chút, thấy cô ổn lòng anh cảm thấy nhẹ nhòm hơn rất nhiều
Ước chi giây phút này là mãi mãi……………………
- nhưng nếu anh muốn ăn thì hãy cùng em vào bếp mau – cô nhăn nhó đẩy anh ra và đưa cho anh 1 chiếc tạp dề màu xanh hình méo máy Doremon rất chi là đáng yêu
- anh………………….
Cô liếc xéo anh một cái, ngay lập tức Woo Bin làm theo ngay, khỏi phải nói cũng biết F4 là chúa sợ vợ mà
Họ cùng nhau vào bếp cừơi nói hết sức là vui vẻ………………….. nhưng những giây phút ấy sẽ ko còn tồn tại lâu nữa…………..
Cô đứng nhìn anh chăm chú, cái cách mà xắt đồ ăn, cách anh nêm nếm, cách anh nấu…………….. mọi thứ về anh lúc này……………. Cô chỉ muốn mình có thể ghi nhớ tất cả mọi thú về anh, người đàn ông mà cô yêu, đột nhiên nước mắt lại muốn rơi, cô lấy tay lau nhanh nó đi
- em làm sao thế? Làm gì mà nhìn anh chằm chằm vậy ?
- em đang ngắm nhìn vẻ đẹp trai của anh – cô cười
- anh biết mình đẹp trai mà, ít ra anh phaỉ đẹp trai hơn tỉ người đàn ông trên thế giới này để em chỉ nhìn mình anh thôi – anh nhướn mày còn cô thì trề mô
i
- anh chỉ đang đẹp trai trong lúc mặc chiếc tạp dề này thôi – cô trêu chọc anh
- Choi Guni…….. em giỏi lắm – anh bỏ chiếc muỗng đang khấy nồi nước sốt xuống và đuổi theo cô
Tiếng cười đùa của cả 2 vang lên khắp nhà, nhưng chỉ 1 vài giờ nữa thôi, nước mắt sẽ tràn mi………..nụ cười sẽ vụt tắt………… hạnh phúc thật mong manh
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT