Park Chea Min

Đã 1 tuần kể từ ngày Guni dọn về biệt thự Rose để sống, thế là tối ngày Woon Bin cũng đóng đô ở đó luôn, đuổi mãi cũng ko về, vậy nên chẳng lúc nào Guni được yên với Woon Bin cả. Nhưng cả 2 đều cảm thấy hạnh phúc đó là điều ko thể chối cãi.

Hạnh phúc là khi em có anh và được anh yêu

Anh luôn quan tâm, bên em mỗi khi em cần anh

Và rồi đôi ta yêu nhau

Hàn chặt đôi tim ấm nồng

Một tình yêu, đắm say bao nồng nàn .

Nhưng sóng gió đang đến, đã có ai trong họ biết chưa?

- ya, anh né ra 1 chút xem nào, đồ ăn sắp cháy hết rồi – Guni cố đẩy Woon Bin ra khi anh đang ôm chặt lấy eo của cô và đầu anh đặt trên vai cô

- cháy thì chúng ta sẽ ra ngoài ăn – anh cười

- ya, anh lãng phí vừa thôi, em ko thích, nào, tránh ra

- thôi mà…………… uhm, anh sẽ bỏ em ra với 1 điều kiện – anh cười ma mãnh

- anh lại muốn gì nữa đây? – cô nhướn mày

- tối nay cho anh yêu em nhiều thêm nhé

- anh…………… bậy bạ quá, tránh ra nào – cô đầy mạnh anh ra với gương mặt đỏ như trái cà chua- đừng hòng động đến em – cô lè lưỡi trêu anh

anh định đuổi theo cô thì chuông điện thoại của anh vang lên

- alô

- …………..

- Có chuyện gì à ?

- ………….

.

- Con biết rôì, con sẽ đến- anh cúp máy với gương mặt ko mấy là dễ chịu

- Ai vậy anh ?- Guni ngây ngô hỏi

- Appa anh, ko biết lại có chuyện gì nữa, giờ anh phải đi rồi, em ở nhà 1 mình cẩn thận nhé – anh dặn dò cô

- Có việc thì anh cứ đi đi, đi rồi về sớm nha anh – cô mỉm cười vui vẻ khi tiễn anh

Nào có ai biết, kế hoạch nào đó đã chính thức được khai màn, mây đen đang kéo đến từ phía chân trời, giông bão sắp nổi lên, tình yêu này rồi sẽ bền chặt ?

--------------------------

Woon Bin dừng xe trước một nhà hàng 5 sao, nơi mà cha anh gọi anh đến

Anh đi theo người phục vụ đến phòng VIP riêng, linh tính cho anh biết có chuyện gì đó sắp xảy ra, nhưng là tốt hay xấu, anh vẫn chưa thể xác định

Cánh cửa phòng VIP mở ra, bên trong phòng là cha anh với một người đàn ông lớn tuổi khác, bên cạnh ông ta là 1 cô gái, có vẻ như là con gái ông ta. Một cái nhíu mày thoáng qua trên khuôn mặt đẹp trai của anh, dường như Woon Bin hiểu chuyện gì đang xảy ra trong lúc này……………… là XEM MẮT

Các nghi thức chào hỏi làm quen nhanh chóng được thông qua, giờ đây WB đang ngồi đối diện một cô gái, uhm……….. hình như cô ấy tên là Park Chea Min gì đó, anh cũng ko quan tâm vì thực sự bây giờ anh chỉ muốn ở nhà bên cạnh Guni mà thôi

Chea Min từ khi gặp WB đã ko ngừng nhìn anh, đúng như những gì mà người khác nói về anh, anh đẹp trai và cuốn hút đến lạ thường, chỉ cần 1 nụ cười của anh cũng có thể làm run động biết bao trái tim của những cô gái, và hiển nhiên CM cũng ko ngoại lệ

Buổi cơm tối diễn ra trong ko khí ko thoải mái chút nào, chỉ có 2 người già ngồi nói chuyện với nhau, CM cứ mãi ngắm WB, còn anh anh biết điều đó chứ nhưng anh chẳng thích chút nào, chỉ muốn né tránh mà thôi, nếu như lúc trước thì có lẽ WB sẽ an phận với những gì cha anh sắp đặt, nhưng bây giờ thì ko thể, anh đã có Guni rồi, anh ko muốn làm cô phải đau khổ

- cô có thể đừng nhìn tôi nữa ko ? – WB khó chịu mở lời, có lẽ đây là lần đầu tiên chàng Don Juan này thiếu tế nhị với phụ nữ

- ơ…. Tôi…………..- Chea Min bối rối

Anh ko nói gì, chỉ đang ráng sống sót cho qua cái bữa tối dài như cả thế kỉ này thôi, sau đó chắc chắn anh sẽ nói chuyện với appa mình

-----------------------------

- alô, Guni yang, em đã ăn cơm tối chưa? Chút nữa anh sẽ về, ko chắc sẽ sớm, em cứ đi ngủ trước đi, đừng chờ anh- WB lặng lẽ ra khỏi phòng ăn và gọi điện cho Guni

-……………..

- anh biết rồi, đừng lo cho anh, ngủ sớm đi nhé, sarahae………..- anh nói với nụ cười trên môi

Ở gần đó, có một cô gái đã nghe hết toàn bộ, cô ta nhìn theo bóng WB khuất sau hành lang

[ Song Woon Bin, em đã muốn thứ gì thì chắc chắn nó sẽ ko thoát khỏi tay em đâu, anh cứ chờ đó, anh đã đối xử lạnh lùng với em thì đừng trách vì sao em ác, Guni………… cô cũng đừng trách tôi] – cô nhếch mép cười

----------------------------------------

Song gia

- con có chuyện cần nói với appa- WB nói khi vừa đóng cửa phòng riêng của cha mình

- con ko muốn kết hôn, đúng chứ? – ông Song có vẻ rất hiểu con trai mình

- appa đã biết con ko muốn nhưng vẫn làm? – anh tỏ vẻ khó chịu

- ta biết nhưng ta vẫn làm vì ta ko muốn con cứ sống mà cứ khư khư giữ mãi hình bóng của con bé YooNa, cô bé đã chết rồi, con nên chấp nhận sự thật đó và cũng nên lo cho tương lai của chính mình đi, chưa hết còn cả cái gia tộc này nữa, gia tộc này cũng cần 1 người thừa kế nữa con hiểu ko? – ông Song nói như thét vao mặt WB

- appa đừng xen vào chuyện của con, con tự biết mình phải làm gì, đừng sắp xếp những chuyện tương tự như thế nữa, con bây giờ cũng đã có người yêu, sẽ sớm về ra mắt thôi – anh phản bác lại

- thế thì khi nào đưa cô bé về đây – ông Song nhẹ giọng lại

- deh, araso, con mong appa tôn trọng con – anh nói và cuối chào appa mình, ông chỉ nhìn theo bóng con trai mà thở dài

-------------------------------

Woon Bin vào nhà thì đã thấy Guni nằm ngủ trên ghế sopha, có vẻ như cô đang đợi anh về.

Nhẹ nhàng anh bước đến gần cô, lấy tay vuốt nhẹ vài sợi tóc loà xoà trên khuôn mặt cô rồi anh buông tiếng thở dài, một ngày mệt mỏi dường như đang đè nặng trên vai anh, nhưng anh hy vọng cha anh sẽ giữ lời hứa, anh thật sự ko muốn người con gái trước mặt anh phải đau khổ vì anh biết anh yêu cô hơn cả mạng sống của mình

[ có lẽ ko nên nói cho Guni sẽ tốt hơn, đừng để Guni phải lo lắng]- anh tự nhủ

Mỉm cười khi anh thấy nụ cười trên môi cô, cảm giác thật ấm áp và hạnh phúc

Hạnh phúc thật đơn giản…………………….

Anh khẽ nhấc cô lên và bế vào phòng, đặt nhẹ cô xuống giường, anh nhanh chóng đi tắm và thay đồ.

Trở ra với tinh thần thoải mái hơn, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô và chìm vào giấc ngủ cùng với hơi ấm và hương thơm hoa hồng quen thuộc, cảm giác thật dễ chịu

[ anh chỉ cần có em thôi, Guni yang]

Mọi chuyện tưởng chừng như đơn giản khi chỉ cần ông Song từ chối cái hôn sự kia, khi Woon Bin ko đá động đến nó với Guni, khi cả 2 vẫn hạnh phúc thì hôm nay, chính hôm nay, giông bão mới chính thức kéo đến gần hơn.

Sáng nay, Guni lại phải tiễn WB ra sân bay vì anh có chuyến công tác bên Macau cho 1 dự án mới quan trọng, xa WB Guni có 1 chút buồn nhưng biết sao được, công việc đòi hỏi thế, cô đành ngậm ngùi chờ anh về vậy

- anh qua đó nhớ ăn đủ bữa và giữ gìn sức khoẻ nhé, chứ đừng chỉ lo làm việc- cô nhắc nhở anh trong khi tay thì đang chỉnh lại chiếc áo vest cho anh

- araso, anh nghĩ là anh nên nhắc nhở em như thế mới đúng chứ nhỉ - anh khẽ búng vào mũi cô đầy yêu thương, cả 2 cùng cười

- có chuyện gì em cứ gọi cho Ji Hoo hay Yi Jung nhé, còn thằng Jun Pyo nó nóng nảy lắm- anh khẽ cười vì lời nhận định của mình về JP- anh đi đây – anh hôn nhẹ vào môi cô rồi bước vào trong

Cô nhìn theo bước chân của anh cho đến khi bóng anh khuất sau cánh cửa, thở dài cô quay lưng bước đi, 1 cảm giác về điều gì đó ko ổn

[ mày chỉ toàn nghĩ bậy thôi Guni, bình tĩnh lại nào] – cô mỉm cười để xua đi suy nghĩ ko tốt của mình và tiếp tục bước đi………….. nhưng chỉ được vài bước ai đó đã ngăn bước chân cô lại

- cô là Guni? – 1 cô gái lạ hoắc đang nhìn Guni

- tôi có quen cô? – Guni ngờ vực, thú thật cô gái đứng trước cô bây giờ thật sự xa lạ với cô - cô ko biết tôi nhưng tôi biết cô, à mà ko, cô sẽ sớm biết đến tôi- cô ta cười đắc ý trong khi Guni nheo mày

- ……………..

- Tôi xin tự giới thiệu với cô tôi tên Park Chea Min, là vợ tương lai của giác đốc tập đoàn xây dựng Il Sim, Song Woon Bin – cô nhếch môi

- Cô……………. – Tai Guni như ù đi vì những gì mình vừa ngheChap 30: Prince Song

- Tôi xin tự giới thiệu với cô tôi tên Park Chea Min, là vợ tương lai của giám đốc tập đoàn xây dựng Il Sim, Song Woon Bin – cô nhếch môi

- Cô……………. – Tai Guni như ù đi vì những gì mình vừa nghe

Ko khí giữa 2 cô gái đang nặng nề đến mức khó thở……………….

-------------------------------

Đại bản doanh của F4

- ya, hôm trước thằng Woo Bin có vẻ chẳng có gì là cay cú sau đêm sinh nhật Guni, mình thấy lạ lắm – Jun Pyo chống cằm làm bộ suy nghĩ

- cái đó mà cậy cũng cần phải nghĩ sao ? thật là………….. tớ chẳng hiểu sao Shinwa lại phát triển khi vào tay cậu nữa ? – Yi Jung lắc đầu ngao ngán trong khi Ji Hoo lại nhếch mép cười

- ya, ý các cậu là sao hả ? – Jun Pyo giãy nãy

- có vậy mà cũng ko nghĩ ra thì chỉ có Jun Pyo thôi……- Ji Hoo vẫn chưa nhịn được cơn cười của mình

- tên đó chắc chắn phải đạt được mục đích của mình thì mới tha cho bọn mình chứ - Yi Jung nhếch mép

- à………………. Ra là vậy – đến bây giờ Jun Pyo mới hiểu chuyện – ha, đúng là mình ko đen tối bằng các cậu – Jun Pyo chốt câu chót làm Ji Hoo đang uống trà mà mém sặc

- Jun Pyo…………………. – tiếng Jea Kyung lanh lảnh vang lên

- Gì vậy khỉ ? cô đừng có cứ chút là réo tên tôi như thế, chồng cô ngồi ngay kia kìa – Jun Pyo cáu kỉnh hướng mắt về phía Ji Hoo. Nhưng có vẻ như Jae Kyung chẳng màn đến, cô đang hướng đến 1 mục tiêu nào đó của chính mình

Nhanh chóng cô đẩy Jan Di về phía ghế Jun Pyo đang ngồi trong khi Ga Eul đến ngồi cạnh Yi Jung rồi cô nhanh chóng ngồi xuống sát bên Ji Hoo

- Jun Pyo sunbae, bọn em có 1 vài chuyện cần nói với anh- Ga Eul dỏng dạc tuyên bố

- Chuyện gì ? – Jun Pyo ngơ ngơ cái mặt ra

- uhm………….. là một chuyện hết sức nghiêm trọng và nghiêm túc – Jae Kyung làm mặt nghiêm túc nhất có thể, chính điều đó làm Jun Pyo càng hồi hộp hơn, và F2 còn lại cũng đang nhìn nhau trao đổi thông tin xem các cô nàng đang bày trò gì, nhưng cả 2 đều nhún vai chịu thua, chỉ còn cách ngồi nghe tiếp thôi

- Là chuyện gì ? – Jun Pyo nôn nóng đến cáu kỉnh

- Sunbae phải bình tĩnh, ko được tỏ ra nóng lòng hay có những phản ứng thái quá – Ga Eul nhắc nhở

- Nói đại đi – Jun Pyo lại cáu nữa- Jan Di yang, em có biết họ đang định nói gì ko ? – anh quay sang hỏi vợ mình

- Ko biết, anh đi mà hỏi họ - mặt Jan Di hơi hồng lên 1 chút, có vẻ như chuyện này có liên quan đến Jan Di

- Im đi Jun Pyo, để các cô ấy nói nào – có vẻ như cơn tò mò cũng đang dấy lên mạnh mẽ trong lòng Yi Jung

Jun Pyo đành im lặng lắng nghe những gì Jae Kyung sắp nói

- Jun Pyo, kể từ nay anh phải chăm sóc Jan Di kĩ càng hơn, phải biết đối xử nhẹ nhàng và dịu dàng hơn với Jan Di, ko được làm Jan Di phát cáu hay giận, araso ?

- Trời……………- F3 than thở- tưởng chuyện gì ? em làm như anh đối xử tệ bạc với Jan Di lắm vậy mà còn bày đặt nhắc nhở - Jun Pyo chẹp lưỡi

- Chưa hết – Ga Eul dõng dạc tiếp lời – theo như những gì tụi em thu thập được thì anh là 1 người có tướng ngủ ko mấy là đẹp, vì vậy từ nay yêu cầu anh ko được ngủ chung với Jan Di nữa để tránh ảnh hưởng sau này

- Moh???? – Jun Pyo hét toáng lên – gì mà ko cho ngủ chung? Vợ chồng người ta mà các cô…….. – đầu Jun Pyo bốc khói trong khi mặt Jan Di lúc này đang đỏ như ông mặt trời, GE và JK đang cố nhịn cười

Chỉ nghe nhiêu đó và 1 chút quan sát Ji Hoo đã nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh nhìn sang Jae Kyung và cô gật đầu xác nhận cho câu hoỉ bằng mắt của anh, anh nhếch mép cười

Yi Jung cũng ngờ ngợ nhìn sang Ji Hoo, anh khẽ gật đầu và cười, Yi Jung cũng đã nhận ra vậy là chỉ còn mỗi Jun Pyo mà thôi

- thằng này ngốc vẫn cứ hoàn ngốc – Ji Hoo phán 1 câu xanh rờn

- gì? – JP giãy nãy – hết vợ cậu rồi giờ là cậu à? – các cậu muốn chết hết sao? – JP gầm gừ

- đó là một trong những dẫn chứng điển hình nhất về sự ngốc nghếch của cậu ta. Một lần nữa tớ lại muốn hỏi vì sao Shinwa lại ko phá sản trong tay cậu ta – Yi Jung cười đắc ý và đánh tay với Ji Hoo

Jun Pyo lừ mắt nhìn 4 người kia mà ko hề để ý rằng mặt Jan Di đã đỏ từ nãy giờ

- Jan Di yang, chị nghĩ là em nên nói ra, chị thấy trò đố này xem ra JP ko giải ra rồi – JK phá lên cười

- Gì vậy yobo? – JP quay ngoắt sang JD làm bộ mặt tội nghiệp nhằm năn nỉ JD nói ra điều gì đó

Jan Di kéo nhẹ Jun Pyo lại và nói nhỏ gì đó vào tai anh, mặt Jun Pyo từ đang giận dữ trở nên bình thường và sau đó, cái miệng anh chàng lại cong ngoắc lên trời, cười 1 cách ngu ngơ

- thật………….. ko……..?- Jun Pyo lắp bắp và JD gật đầu xác nhận

- ya…………… anh sắp làm cha rồi, tớ sắp làm cha rồi hahahhahah – JP hét toáng lên và nhảy tưng tưng như 1 đứa trẻ được cho kẹo, làm mọi người vừa mắc cười vừa chỉ biết lắc đầu chịu thua

- thế mà khi nãy có kẻ bảo mình trong sáng hơn nguời khác – Ji Hoo mỉa mai

- haizzzz, quả thật lời nói ở đời thật khó tin – Yi Jung tiếp lời

- ya, 2 cậu đang ghen tị với tới đấy à? Thấy tớ sắp đựơc làm cha rồi nên khó chịu phải ko? 2 cậu đã thấy bản lĩnh đàn ông của tớ chưa hà hà – Jun Pyo tự cao

- tớ ko hiểu tại sao hơn 20 năm qua tớ lại chịu được 1 kẻ tự cao như vậy? – Ji Hoo ngán ngẩm nhận xét

- tự cao và cực kì ngốc nghếch – Yi Jung làm mọi người có thêm 1 trận cười nữa trong khi JP thì đang cố nuốt cục tức

- mọi người có chuyện gì vui thế ạ? – Guni bất ngờ đẩy cửa bước vào

- a Guni yang, mấy bữa rồi mới thấy em, biến đâu mất thế? – JK nhảy ra ôm lấy Guni

- em có chút chuyện ạ. Mà mọi ngừơi đang nói gì vui thế? – Guni nhanh chóng chuyển chủ đề

- à, chẳng là Jun Pyo sắp được làm cha nên chỗ này cứ nháo nhào lên – Yi Jung đáp với tiếng cười khúc khích

- thật ư? Jan Di unni, chúc mừng unni Mọi người lại nói chuyện vui vẻ , họ đều có đôi có cặp cả, nhưng hôm nay Guni lại ko có Woo Bin, và hơn hết lúc này cô đang buồn vì chuyện vị hôn thê của Woo Bin, nhìn mọi người hạnh phúc cô lại càng buồn và đau xót hơn nữa

Ko phải là cô ko tin Woo bin nhưng cũng như bao người con gái khác cô đang lo sợ………..

[ tôi ko quan tâm………… ] nhớ lại những gì mình vừa nói với Chae Min cô chợt cười chua xót, gì mà tôi ko quan tâm chứ, cô thật sự để tâm mà, phải nói là rất để tâm thì đúng hơn, hừm……. nhưng bây giờ cô ko thể phá phút giây vui vẻ của mọi người được

--------------------------------

- có chuyện gì đã xảy ra với em? – Ji Hoo nhẹ nhàng lên tiếng sau lưng Guni khi cô đang đứng ngoài ban công

- aniyo………. – cô hơi kéo dài giọng, 1 chút gì đó phản phất buồn

- đừng giấu anh, anh nghĩ hơn 10 năm qua chắc chắn cũng đủ để anh hiểu em như thế nào – đúng là ko có gì có thể qua mắt được sự tinh tế của Ji Hoo

- chỉ là 1 chút chuyện của Woo Bin oppa – Guni thở dài- chuyện về vị hôn thê của anh ấy

- vị hôn thê? – anh nhíu mày nhìn cô

- deh, hôm nay cô ta vừa đến gặp em, 1 cô gái con nhà danh giá, cô ta nhận mình là hôn thê của anh ấy, em chưa bao giờ nghe anh ấy nói về điều đó nhưng đâu có nghĩa là những gì cô ta nói là ko đúng đúng ko anh? – cô cười nhạt

- em tin Woo Bin chứ Guni?

- có, nhưng anh à, em sợ…………… - cô nói như sắp khóc – em sợ rằng mình ko giữ được anh ấy, sợ mình ko xứng đáng với anh ấy

- trong tình yêu ko có sự phân biệt về giai cấp Guni yang, em biết Jun Pyo và JanDi, Yi Jung và GaEul là những bằng chứng chính xác nhất mà đúng ko?

- Em biết, nhưng lòng em ko tài nào vơi đi nỗi sợ được, em cảm thấy bản thân mình lúc này vô dụng quá, bây giờ em chỉ muốn nhìn thấy anh ấy thôi – Guni thút thít

- Em đã tin Woo Bin thì em đừng như thế chứ, nào, mọi chuyện sẽ ổn thôi- anh an ủi cô – nào bây giờ chúng ta vào trong thôi

- Oppa vào trước đi, em sẽ vào sau

- Vậy thì vào mau nhé, ngoài này trời lạnh lắm, sẽ bị ôm đó – anh dặn dò và bước vào

Ji Hoo lấy chiếc điện thoại từ túi mình ra, bấm tìm trong danh bạ

- mình đây, công việc của cậu sao rồi? – anh hỏi thăm thằng bạn Thân

- yo, my guy,công việc của mình ổn cả, thế nào, có chuyện gì à? – giọng anh pha Hàn của WB vang lên bên đầu dây

- khi nào cậu về?

- khoảng vài ngày nữa, có chuyện gì à, tớ hỏi sao ko trả lời

- uhm, chỉ là có vài chuyện. đầu tiên là Jun Pyo sắp được làm cha

- yo, tớ biết, cái điện thoại của tớ sắp nổ vì cậu ta liên tục gọi và nhắn tin cho tớ để báo về tin đó nhưng tớ đang bận họp và đã ko trả lời – anh cười vì sự ngốc nghếch đáng yêu của thằng bạn

- đối với chúng ta đó là tin vui, nhưng có 1 tin ko mấy là khả quan lắm – Ji Hoo hơi ngập ngừng

- yo, what’s up men?

- Guni có vẻ ko ổn lắm, về chuyện vị hôn phu của cậu

- Moh? – WB hét toáng lên trong điện thoại- sao cô ấy………….anyway, tớ đã yêu cầu cha tớ huỷ hôn ước, cậu hãy chú ý Guni dùm tớ, tớ sẽ sắp xếp công việc và trở về sớm nhất có thể

- Araso, tớ sẽ lo chuyện ở đây, cậu đừng lo – Ji Hoo cúp máy trong tiếng thở dài, linh tính cho anh biết một điều gì đó ko ổn sẽ xảy ra

---------------------------------------------------

Sáng hôm sau, Guni quyết định thư giãn tại 1 quán cà phê yêu thích của mình, cô đã bớt nghĩ ngợi nhiều sau cú điện thoại tối qua của Woo Bin, có lẽ Ji Hoo đúng, cô ko nên suy nghĩ quá nhiều

Nhâm nhi cốc cappuchino trên tay, cô thấy ai đó vừa ngồi xuống đối diện mình

- cô muốn gì nữa? – Guni nói với giọng lạnh tanh

- uhm…………. Chỉ là là tôi muốn biết cô biết bao nhiêu về Woo Bin mà thôi – Chea Min nói với giọng khiêu khích

- để làm gì? Cô muốn thong qua tôi để tìm hiểu về anh ấy? – Guni cười nhếch mép

- aniyo, tôi tin mình biết nhiều về anh ấy hơn cô

- thật sao?

- Tất nhiên – cô ta nhướng mày tỏ vẻ tự tin – chẳng hạn như chuyện anh ấy là ông chủ tương lai của thế giới ngầm với cái tên nổi tiếng là………………….. “Prince Song” – cô ta cười khi nói về thân thế của Woo Bin, phải chăng cô ta đã biết điều gì đó về Guni

Nụ cười trên môi Guni lập tức rơi xuống, người cô như chết lặng, ko còn chút sức lực, tai cô như ù đi với những gì mình vừa nghe, cuống họng nghẹn ứ lại……………..

Chae Min bước đi để lại Guni với 1 tâm trạng hỗn loạn hơn bao giờ hết

Rồi giờ đây Guni phải làm gì????

-------------------------------------------

- con đã hoàn thành nhiệm vụ - Chae Min nói với ai đó qua đầu dây

- ……………

- Cô ta chết lặng khi biết tin đó, con tin là cô ta sẽ bỏ anh ấy mà đi

- ……………..

- Araso, nhưng appa hứa là sẽ tìm cách cho con và anh ấy thành 1 cặp đấy nhé

- ………….

- Deh, con yêu appa – Chae Min cúp máy với nụ cười gian xảo trên môi

-----------------------------------------------------

Guni đã ngồi thẩn thờ ở quán cà phê gần 1 tiếng đồng hồ sau cái tin đó, nó thật sự rất shock đối với cô

Reng……………. – tiếng chuông điện thoại của Guni vang lên………… là Woo Bin

- em đây – cô cố trấn tĩnh mình

- em đang làm gì thế? Ngày mai anh sẽ về, em vui chứ? – anh hồ hởi

- vậy ạ? Em vui lắm – cô nói với giọng yếu ớt và đang gượng cười

- em sao vậy? có chuyện gì xảy ra à? – WB nhận ra sự bất ổn ở Guni

- em ko sao, chỉ là……… hơi mệt, em sẽ đi nghỉ - cô tìm cho mình 1 cái cớ

- uhm, vậy em nghỉ đi, anh sẽ nói Ji Hoo qua xem em thế nào - ko cần đâu, em ổn. và…………… anh có thể trả lời em điều này được chứ? – cô hỏi

- ok baby – anh cười

- anh………….. là……….. prince Song? – nhịp tim của cô tăng lên từng hồi, chờ đợi câu trả lời từ anh

- sao em biết chuyện này? – anh hỏi ngược lại

- hãy chỉ trà lời em – cô van nài

- …………………..phải – Wb dứt khoát

Guni dập máy ngay lập tức, cô như muốn ngừng thở tại thời điểm anh trả lời là đúng, vậy là sự thật đã được phơi bày……………………………cô đang đứng bên bờ vực của tình yêu và hận thù……………điều gì đó vừa đổ nát trong lòng Guni, làm tim cô thắt lại, nước mắt tràn mi………..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play