- Alo? – Cố né đi cảnh tượng đang diễn ra trước mắt giữa người yêu của mình với bạn thân của mình, Thiên Trang nhấn nút nhận cuộc gọi đến từ Brian.
- Em đến chưa? Anh đang ở trong Nhà Thi Đấu này! – Brian nghe điện thoại, giọng nói vui vẻ hẳn lên, nhưng không biết rằng có một cặp mắt đang rất rất rất hiếu kì xen lẫn chút khó chịu nữa chứ nhìn mình. (Đố mn là ai đấy? ^^)
- Em đang ở cửa sau nhìn nè, nhưng em không vào trong đó được đâu, bị phát hiện thì chết mất! – Thiên Trang mắt vẫn đang theo doic trận đấu ở đằng kia, miệng vẫn trả lời điện thoại với Brian.
- Vậy thì đứng đấy chờ anh tí đi, anh ra liền! – Brian đứng dậy ngay, có vẻ hấp tấp chạy ra ngoài đoa mf không thèm để ý tới những đường bóng đẹp mắt nhưng quá đỗi quen thuộc của 2 thằng bạn ở dưới sân kia rồi!
Erica, Maya, Justin và Eris ngạc nhiên nhìn Brian chạy đi ra phía cổng sau như ma đuổi, coi bộ gấp gáp lắm.
- Thằng đó đi gặp ai mà có vể hấp tấp zậy nhở? – Eris cho vào miệng một ít kẹo bông rồi thắc mắc với mấy đứa bạn.
- Không lẽ có chuyện gì đó xảy ra hay sao? – Maya hỏi, vẻ mặt lộ rõ nét lo lắng.
- Không đâu, vẻ mặt vui tươi thế kia mà, chuyện gì là chuyện gì! – Justin cười đùa, tay vẫn khoac qua vai Maya một cách tự nhiên như tuyên bố quyền sở hữu cô gái này với tất cả mọi người!
Eris gật gù không nói nữa, tiếp tục xem trận đấu mà đã chắc chắn người thằng ở dưới kia.
Tâm trạng của Erica tự nhiên lại chùng xuống bất chợt, hồi nãy nó biết là Brian chạy đi đâu mà. Giọng nói khi nói chuyện qua điện thoại trông vui thế kia, có bao giờ nó nghe được giọng nói ấm áp tràn đầy yêu thương đó của Brian với ai ngoài Andly đâu, nhưng Andly đã không còn nữa rồi, với một thằng con trai khác lại càng không. Nên nó khẳng định, người mà Brian đang chạy đi để được gặp là MỘT CÔ GÁI!
Chẳng còn tâm trạng để xem trận đấu nhạt nhẽo vô vị dưới kia chút nào!
Ở ngoài này, Brian nhìn quanh quất để tìm thấy hình dáng nhỏ bé của đứa em gái đáng yêu, nhưng tìm mãi chẳng ra chiếc váy màu xanh quen thuộc.
- Anh Brian, anh Brian… – Từ đằng xa Thiên Trang đã nhìn thấy hình dáng cao lớn của ông anh hai yêu dấu nên cười tít mắt, nhưng cách gọi cũng phải thay đổi theo hoàn cảnh hiện tại.
- Thiên Trang!!! – Brian mừng ran khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc ấy đang ẩn nấp dưới cái mũ lưỡi trai màu đen đằng kia, chạy như bay đến.
- Anh hai~! – Khi xác định được là không ai có thể nghe thấy rồi thì Thiên Trang mới nhào vào lòng Brian mà làm nũng.
Emila mỉm cười quay đi, thì ra chủ tịch đáng kính của cô cũng có lúc đáng yêu như thế này.
- Andly, anh nhớ em lắm đấy! Dạo này em sống có tốt không? Em có uống thuốc đều đặn không? Chương trình trị liệu đó có làm em đau lắm không? … – Một tràng câu hỏi tuôn ra từ gương mặt đầy ấm áp ấy.
- Em sống rất tốt, thuốc vẫn uống đều đặn, chương trình trị liệu đó vẫn rất tốt… – Andly lau nước mắt trả lời với Brian, nếu như thường ngày thì nó đã nhảy dựng lên mà bĩu môi hỏi tại sao hắn lại hỏi nhiều như thế rồi, nhưng chắc hơn 2 tháng rồi mới được gặp lại hắn nên nó nhớ lắm!
- Ừ, em ngoan lắm. Nhanh khỏi bệnh rồi trở về với anh nhá, Christian cũng nhớ em lắm đấy! – Brian buông Thiên Trang ra rồi vuốt tóc nó nói.
- Tất nhiên rồi, chỉ cần hơn 2 tháng nữa thôi… Andly sẽ sống lại. – Nó cố tình không nhắc đến cái tên Christian, nếu không thì sẽ không ngăn cản được mình sẽ chạy ngay vào đó mà ôm chầm lấy hắn mất!
- Ừ, ngoan! – Brian cười thật tươi.
Emila đột nhiên muốn đi vệ sinh nên đành cắt ngang cuộc trò chuyện của hai anh em nhà này:
- Ch… Thiên Trang, tôi đi vệ sinh một lát được không? – Suýt nữa thì cữ chủi tịch đã phun ra khỏi miệng Emila rồi, phù, may quá!
Nói đến Eris, hắn đang coi trận đấu đang đến hồi gay cấn thì đột nhiên cái bụng nhói lên âm ỉ…
- Mày không sao chứ? – Justin thấy thằng bạn mình đột nhiên lại rung lên thì quay sang hỏi liền, Maya và Erica cũng quay sang để xem tình hình.
- Á, tự nhiên đau bụng quá, chắc bây giờ tao phải đi vệ sinh đây! – Eris nhăn nhó mặt mày đứng dậy rời khỏi dãy ghế của mình rồi tiến đến WC ở đằng sau Nhà Thi Đấu.
Justin lắc đầu ngao ngán nhìn thằng bạn tham ăn của mình mà không biết nên nói cái gì nữa, không lẽ là “Chúc mày đi vệ sinh xong thì nhanh khỏi đau bụng?” hay là “Mày đi vệ sinh cẩn thận nha?” Thật nự cười!.
Maya và Erica thì chỉ che miệng cười khúc khích nhìn theo cái bóng đang ông bụng dần rời khỏi Nhà Thi Đấu để tiến đến WC.
Ra đến WC, Eris nhanh chóng đi vào trong để “giải quyết” cơn đau bụng của mình.
- Hứ, không biết mình ăn cái giống gì vào người mà đau bụng zậy nhở??? – Eris nhăn nhó đi ra khỏi phòng vệ sinh sau khi “giải quyết” xong, lầm bầm đứng trước gương nhìn nhìn ngắm ngắm lại gương mặt tuấn tú trong kia của mình – Chà, mình đẹp trai thật đấy!
- Oẹ~! – Đằng sau đột nhiên vang lên một âm thanh kỳ lạ, cứ như muốn chễ giễu câu nói vừa rồi của Eris vậy.
Theo phản xạ, hắn quay người lại đằng sau để tìm xem đó là tiếng của ai thì thấy ngay một đứa “con trai” quen đến kỳ lạ đang giả vờ ôm miệng nôn oẹ.
- Này… cô… cô là… – Eris nhíu mày, ngòn trỏ chỉ chỉ vào khuôn mặt cợt nhã đằng kia.
- Không nhớ à? – Emila ngẩng mặt lên nhìn và ngay lập tức bị hút vào bởi đôi mắt xanh nước biển quyến rũ ấy ngay.
- Emila? Cô chẳng phải là người của Tứ Đại Mỹ Nhân đấy sao? Á á á… mà cô là con gái sao vô phòng nam chứ? Không lẽ cô là loại con gái biến thái sao??? – Eris làm một tràng dài mà không để cho Emila kịp có cơ hội giải thích rồi tự mình ré lên cái chữ “biến thái” đó thật to mà không hề nhận thấy là gương mặt của Emila đang chuyển từ màu đỏ vì xấu hổ nay đã chuyển sang màu tím vì tức giận.
- Anh nói cái giề??? Dám nói tôi là loại con gái biến thái sao??? – Emila trừng mắt, sấn tới phía Eris rồi chuẩn bị đưa cẳng lên hạ cho tên đang đứng trước mặt mình một đạp.
- Á, cô còn mặc áo quần của con trai nữa chứ! Không lẽ là lesbian ta? – Eris không hề mảy may về tình thế “sắp bị đạp” trước mắt mà vẫn ngang nhiên đưa những lời phán xét mà rất chi là dễ bị ăn đạp.
Bốp… rầm… rầm…
Một loạt âm thanh quái dị vang lên trong nhà vệ sinh làm cho mọi người chuẩn bị vào cũng phải sợ hãi mà tránh xa ra.
- Trong đó đang có đánh nhau đấy, đi chỗ khác đi!
- Đúng rồi đấy, đi ra nhà vệ sinh tầng hai đi!
…
Một vài học sinh tái mét mặt mày khi nghe tiếng gào rú ầm ĩ của một người con trai nào đó trong đó và những tiếng rầm rầm liên tục phát lên (í ẹ, Emila nhà ta bạo lực quá đi mất!)
- Yaaaa, sao cô dữ dằn quá zậy???? – Eris liên tục tránh được những cưới đòn thô bạo của cô gái như con sư tử đó, miệng vẫn không ngừng la hét ỏm tỏi.
- Anh dám nói tôi là biến thái!?! – Emila dừng lại thở hổn hển – Tức thật, chẳng đáng trúng anh được cái nào!
- Hehe.
Sau một hồi ruợt đuổi trong nhà vệ sinh có vẻ quyết liệt lắm thì Emila mới vốc nước lên rửa mặt rồi đi ra ngoài.
- Hừ, Devil có một phần tử như anh đúng là xui xẻo! – Vừa đi vừa gằn giọng nói từng tiếng một để người đáng phải nghe nghe thấy được.
- Này, đừng có nghĩ cô là người của Tứ Đại Mỹ Nhân thì tôi sẽ bỏ qua nghe chưa??? – Eris cũng thở hồng hộc sau một hồi bị rượt, nhưng cố đi nhanh hơn để đuổi kịp cái người mà hắn cho là lesbian kia.
- Thì sao? Thì sao nào? – Emila đột nhiên quay lại, le le cái lưỡi ra như cố ý chọc điên Eris thêm nữa.
- Này, đứng lại đó cho tôi! – Eris vừa la hét vừa chạy theo cái dáng người nhỏ xíu ấy nhưng chạy nhanh như vọt.
Chạy được một lúc thì Emila mới nhận ra mình đang chạy đến chỗ của Thiên Trang nên lo lắng không biết phải làm thế nào, định qua đầu lại chạy đi hướng khác thì đã không kịp rồi…
- Brian? Mày ngồi đó với ai thế? – Eris đang rượt theo Emila thì đứng sững lại khi thấy Brian đang nói chuyện vui vẻ lắm với một đứa “như Emila” thì mắt mở to hết cỡ, từ khi Andly mất, hắn chưa từng thấy nụ cười này của Brian!
- Hả? – Cả Thiên Trang và Brian đều đồng loạt giật mình, quay người lại phía phát ra tiếng nói, nhìn thấy Eris thì Thiên Trang quýnh quáng hẳn lên – Anh hai, em đi đây.
- Sao về sớm quá zậy? Tối nay em ở đây hay trở lại Nga luôn? – Brian luyến tiếc cầm lấy tay em gái mình hỏi.
- Em ở khách sạn với một người bạn, sáng sớm mai em bay về Nga. – Thiên Trang hấp tấp nói rồi kép chiếc mũ cụp xuống che hết cả khuôn mặt làm Eris khó lòng mà nhận ra được đó là ai.
- Ok, zậy sáng sớm mai anh sẽ tiễn em, lúc nào chuẩn bị đi thì gọi điện thoại cho anh nhé, anh sẽ đến ngay. – Brian buông tay Thiên Trang ra rồi quay lại chặn đường Eris đang cố ý đến gần để xem người đó là người như thế nào.
- Đi thôi Emila! – Thiên Trang níu tay Emila rồi đi thẳng luôn, không dám quay đầu lại chút nào.
- Này, ai vậy? – Eris vẫn cố rướn người lên để nhìn hai dáng người “quái dị” ở đằng kia.
- Không có gì, đi vào trong thôi. – Brian mỉm cười rồi kéo tay Eris mặc dù hắn vẫn đang ngoái muốn gãy cổ để nhìn lui đằng sau.
- Ế, đừng nói với tao là cái đứa “quái dị” lúc nãy ngồi với mày là bạn gái của mày đó nha! – Eris trợn trừng mắt lên tra hỏi cái tên cũng “quái dị” đang đứng trước mặt mình.
- … – Brian nhất thời chẳng biết phải nên trả lời như thế nào nên cứ làm thinh kéo tay tên bạn nhiều chuyện của mình đi vào Nhà Thi Đấu.
Vào trong đó, Eris đưa ánh mắt nham hiểm nhìn Brian rồi bắt đầu thuật lại những gì mình đã thấy cách đây vài phút với Justin, Maya và Erica.
Chẳng những không nhận được phản ứng như mong đợi mà con hoàn toàn ngược lại nữa chứ, cả ba người kia không ai có hứng thứ với câu chuyện đó hết.
Brian lén đưa mắt nhìn sang Erica, thấy nó vẫn tỉnh bơ như không thì quay lại phía trận đấu, tiếp tục theo dõi.
Không phải là Erica cho Eris “ăn bánh bơ” đâu, mà là nó không muốn cho mọi người biết gì về chuyện nó thích Brian cả. Như thế thì có vẻ hơi mất mặt!
“Haiz, anh ấy đúng là có người yêu như lời của anh Eris nói rồi sao? Zậy thì Erica nhà ta như thế nào đây?” Maya liếc ánh mắt đầy ý nhị sang hai người đó.
Và tất nhiên, chuyện này Justin cũng biết rồi! (Maya kể đấy^^)
- Hừ. – Thấy mọi người phót lờ mình một cách không thương tiếc thì Eris chẳng buôn quan tâm nữa, quay phắt đi (ông này hấp tấp quá, nếu ổng mà nói ra là “người trong mộng” của Brian ăn mặc lại giống như một đứa con gái biến thái thì chắc sẽ được quan tâm hơn đấy)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT