Sau khi Brian và Christian nhận nhiệm vụ giảng hoà xong rồi thì tụi nó mới chịu ngồi đàng hoàng vào bàn ăn mà thôi không dữ dằn nữa.
- Hừ, bạn anh đấy à? – Andly nói, cái giọng có chút chút mỉa mai.
- Ừ, để anh giới thiệu đàng hoàng nha! – Brian cười, liếc liếc sang Andrew “Ặc, cậu ta đúng là muốn chết sớm, còn ngồi đấy nhìn Andly mà cười nữa chứ!”
- … – Andly với mấy nhỏ kia không nói gì, chỉ ngồi im ăn phần của mình.
- Từ nay nó sẽ là thành viên chính thức của Devil đấy! – Brian nói, sau đó liếc nhìn phản ứng của Andly – đứa em gái khó tính của hắn.
- Cái gì??? – Đúng như suy nghĩ của bọn hắn, tụi nó đập bàn nhảy dựng lên, phản đối quyết liệt.
- Không thể được, sao lại có thể cho một tên như thế này vào Devil được chứ? – Andly nói trước, điều đó ai cũng biết được mà.
- Đúng vậy đấy, đề nghị anh nên xem lại đi, nghĩ sao mà cho cái tên đáng ghét ấy vào đây được chứ??? – Erica cũng còn đang bực mình chuyện bị theo dõi về tận nhà mà.
- Em cũng chẳng thích anh ta chút nào! – Maya nói, bĩu môi, tuy không có phản đối quyết liệt như mấy con bạn nhưng cũng không đồng tình với chuyện này.
- Đừng nói với em là anh rước cái tên hải tặc này về đây đấy nhá? – Demi trợn mắt nói điều mà mình thắc mắc nhất. “Nếu điều đó mà thành sự thật thì căn nhà này của mấy anh sẽ không bình yên với Andly nữa đâu^^!” Demi nghĩ, rồi cười khoái chí.
- Bình tĩnh đi, để nghe tụi này nói đã. – Justin lên tiếng, hắn luôn là người ôn hoà nhất nên có lẽ tụi nó sẽ bình tĩnh mà nghe hắn nói. Đúng vậy, tụi nó sau khi nghe hắn lên tiếng thì cũng đưa ánh mắt chờ đợi sang nhìn.
- Anh nói đi! – Andly thôi trợn trừng mắt lên mà nhìn Andrew nữa, chuyển ánh mắt sang hướng Justin.
- Thằng này, thật ra là người trong Devil lâu rồi, cậu ta chỉ mới rời khỏi nhóm để sang Đức cách vài năm thôi. Bây giờ thì trở về rồi đấy! – Justin từ tốn giải thích.
- GÌ??? – Tụi nó lại có dịp để ngạc nhiên, sau đó Andly lại bí mật liếc Maya một cái sắc lẹm, hình như có điều gì đó muốn quở trách.
Maya cũng cảm nhận được ánh mắt đó, biết là trước sau gì cũng bị Andly mắng cho một trận cho coi, nên gượng gạo lảng tránh đi.
- Giờ thì sao? Tôi ở đây có được không cô bé tóc nâu xinh xắn? – Andrew cười cười với Andly (hình như tên này không hề biết Christian đang nhìn mình với ánh mắt khó chịu thì phải)
- Ê, biến con mắt sàm sỡ của mày đi chỗ khác đi, giới thiệu luôn, cô bé tóc nâu mà mày đang tán tỉnh là Andly, vợ yêu của tao á! – Christian sau khi nói một hơi dài xong quàng tay qua khoác vai của Andly một cách dịu dàng nhất.
- Sao??? – Andrew nhìn trừng trừng vào thằng bạn, “Một người lạnh lùng khô khan có tiếng như nó mà cũng biết thốt ra hai từ vợ yêu ấy sao???”
- Vậy đấy, nên mày cũng nên rút lui đi là vừa! – Eris vỗ vỗ vai Andrew với cái vẻ đồng cảnh ngộ.
Tụi nó với Brian nãy giờ vẫn trừng trừng mắt nhìn nhau không biết mấy người đó đang nói chuyện gì.
Sau một hồi, toàn bộ thông tin từ nãy giờ mới được não của tụi nó cập nhật kịp, đều tròn mắt dẹt nhìn Andrew như người ngoài hành tinh.
- Anh cũng thích Andly nữa á??? – Cả Demi, Erica và Maya cùng đồng thanh, đứa nào cũng là gương mặt ngạc nhiên nhất có thể.
- Anh bị điên đấy à? Sao lại thích tôi chứ? – Andly giật mình nhìn Andrew rồi nói (lúc này con kêu mày tao, giờ đổi lại rồi đấy^^)
- Này, mấy người buồn cười thật đấy, có gì đâu mà ngạc nhiên zậy nhở? Thích ai yêu ai là quyền của tôi chứ! – Andrew cười cười, nụ cười đó nếu nhìn rõ hơn thì chắc chắn ai cũng sẽ thấy sự u buồn chất chứa.
“Tên này, đừng có làm tao phải thành một thằng đứng giữa người mình yêu với một thằng bạn chí cốt chứ!” Christian khó xử suy nghĩ, thật sự thì hắn cảm thấy mình rất may mắn khi là người nắm giữ trái tim đầy đau đớn đó của một cô gái luôn tỏ ra vui tươi, tinh nghịch, nhưng cũng là người mà hắn yêu tha thiết.
- Số baby nhà tao càng ngày càng đào hoa như anh trai nhở! – Brian cười khoái chí khi thấy tất cả những thằng con trai ở đây đều đã trong tình cảnh yêu đơn phương em gái mình nhưng chỉ có Christian được đáp lại. (ông này ác quá!!!)
- Thôi, đừng có bàn tán về chuyện này nữa, mấy cô không thắc mắc tại sao hôm đo theo dõi giữa chừng mà tôi cũng biết được nhà của cô ở đây à? – Andrew nhìn Demi và Erica hỏi, ánh mắt đầy vẻ gian tà.
- Hừ, thì ngươi giả vờ không theo dõi nữa rồi chờ cho bọn ta không để ý mới đi theo chứ gì! – Erica bĩu môi, vẻ không phục cái tên nham nhở trước mặt.
- Ngay từ cái lúc thấy anh nói chuyện điện thoại với Andly trong trung tâm thương mại là tôi đã thấy ngươi có âm mưu bất chính rồi, nhưng không sao, tôi đã cắt phăng được cái đuôi là anh ngay sau đó^0^! – Demi nói rồi tự hào về tài nghệ lái xe của mình.
- Thế là cái người hôm trước bị Andly **** xối xả vào điện thoại là mày ấy hả? – Eris ngây thơ hỏi.
- Chứ gì nữa! – Tụi nó đồng thanh trước khi Andrew kịp trả lời.
- Nhưng sao anh biết đây? Chẳng phải theo dõi không thành à? – Maya hỏi (bà này hôm nay bị lú ta? Sao không biết được nhỉ? Đây là nhà của Brian mà, mà mấy người đó là bạn bè của nhau thì tất nhiên sẽ biết nhà nhau rồi!)
- Hehe, có tin là bây giờ con bé đó đi đâu anh cũng xác định được vị trsi rõ ràng không? – Andrew cười cười nhìn Erica làm tụi nó rùng mình.
- Mày định doạ mấy đứa em của tao đấy à? – Brian nói, hắn cũng thắc mắc lắm tại sao Andrew lại khẳng định điều đó một cách chắc chắn như vậy.
- Sao anh biết được chứ? – Erica trợn tròn mắt nhìn con người trước mắt mình, cái nụ cười nham nhở đó không biết sao mà tụi nó lại ghét đến thế nữa.
- Lúc đó anh đã lén gắn con chip lên điện thoại của em trong khi nói chuyện điện thoại với Andly á! – Andrew lần này càng cười nham nhở hơn. Thật ko biết noi gì với tên khùng này nữa, cũng ranh ma gớm!
Lần này thì Erica lại bị Andly chiếu tướng như Maya hồi nãy vậy. Demi ngồi thở phàp vì minhg không bị chiếu. Còn Maya và Erica thì đang rủa thầm tên điên ngồi trước mặt vì sự xuất hiện của hắn thật là một việc xui xẻo!!!
“Chết rồi chết rồi, chết chắc rôi!” Erica ngồi lẩm bầm một mình, tay vẫn cố cầm chắc đôi đũa để gắp thức ăn (ngu gì vì sợ mà bỏ ăn nhở? ^0^)
“Híc, muốn giết cái thằng Andrew khốn khiếp ấy quá!” Maya nắm chặt cái nĩa trong này mà như muốn phòng qua cái bản mặt trước mặt mình bây giờ một phát vậy.
Sau khi ăn cơm xong thì cả hai bên tụ tập lại hai chỗ riêng biệt, tụi nó có chuyện riêng cần bàn với nhau, còn bọn hắn, bọn hắn cũng phải tìm cách giải quyết với cái đống rác rưởi cứ nhắm vào Devil để xử lý ấy.
Trong phòng của Erica, Maya và Demi lúc này, cả bốn người đều trong một trạng thái căng thẳng về tin tức mà Emila vừa báo cáo từ Nga.
Lúc nãy, mới vào phòng thì đột nhiên Andly có điện thoại.
- Alo? – Nó hơi ngạc nhiên khi người gọi đến là Emila, đáng lẽ ra thì giờ này Emila đang sắp xếp cho công việc ở Legacy mà nó mới thu mua về chứ nhỉ.
- Có tin báo khẩn ạ! – Emila nói, giọng có vẻ rất chi là nghiêm trọng.
- Nói. – Nó lúc này đã ‘hiện nguyên hình’ là một người lạnh lùng vô tận rồi.
- Theo điều tra về việc chuẩn bị cho cuộc chiến Xưng Vương thì các bang hội lớn nhỏ đang kết phái lại với nhau để tấn công Devil. – Emila nói, giọng rất khấn thiết (lý do tại sao từ từ mn sẽ biết)
- Cái gì? – Quả thật là Andly đã quên dự tính việc này, Devil là bang phái mạnh nhất thì chắc chắc muốn thắng trong cuộc chiến Xưng Vương sắp tới thì phải tiêu huỷ đi cái thứ gọi là mạnh nhất ấy rồi.
Mà nếu muốn tiêu huỷ nó dễ dàng thì nhất định người ta sẽ nhằm vào thũ lĩnh. Nhưng thủ lĩnh của Devil là ai? Chắc chắn là Brian – người anh trai yêu quý của nó rồi. Nên bất chấp như thế nào nó cũng không thể nào để việc này xảy ra được.
- Để đấy đi, cô cứ lo cho Legacy cho tốt vào. Còn chuyện này cứ để chúng tôi bàn bạc lại kỹ càng với nhau sau. – Andly trầm giọng, có lẽ có một chút sợ hãi gì đó.
Nó biết là Devil rất mạnh, nhưng thế mạnh ấy không thể nào đấu lại với hàng chục bang phải kết hợp lại với nhau được. Bởi vậy, nó nghĩ, thêm Andrew vào thì sẽ có thêm một người giúp Brian, điều đó không hề có hại chút nào. Xem như chuyện riêng giữa nó và Andrew tạm gác qua một bênn zậy.
- Vâng! – Emila cúp máy rồi sau đó đi làm việc của mình.
- Sao rồi? – Erica lo lắng nhìn Andly hỏi.
- Lát mày bảo bọn đàn em thông báo với các bang phái đang có mặt ở đây gặp mặt khẩn, địa điểm cũ! – Andly không trả lời thẳng câu hỏi của Erica mà ngả người sau ghế, dáng vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó rất quan trọng.
- Ừ. – Maya mừng là mình thoát được nạn nên chạy đi làm việc ngay, nhưng…
- Đứng lại đấy, chỉ cần gọi điện thoại, không phải là đi ra khỏi nhà! – Andly mở mắt ra nhìn trừng trừng vào Maya.
Ánh nhìn ấy tuy không hề có ác ý nhưng cũng đủ làm cho ba đứa nó không khỏi sợ vì rùng mình rồi.
Andly thu lại ánh mắt đó, rồi quay đi nơi khác.
- Erica, tại sao lại bất cẩn với người lạ như vậy? – Không nhìn, nó hỏi Erica đang ngồi đó từ nãy giờ để chuẩn bị nhận tội.
- Lúc ấy… tại mày bảo phải về nhanh nên tao không có để ý đến chiếc điện thoại, với lại… tao cũng không ngờ tên đó lại nhanh tay như zậy. – Erica bình tĩnh nói, sợ sệt lúc này chỉ càng cho Andly thêm bực mình hơn thôi.
- Đưa điện thoại đây! – Andly ngả tay ra, chờ đợi từ phía Erica.
Và tất nhiên, Erica đưa chiếc điện thoại của mình ra ngay sau đó.
Nhìn quanh một lúc, Andly mới nhẹ nhàng gỡ trên người con gấu bông nhỏ trên ở điện thoại của Erica ra một con chip nhỏ xíu màu đen. Nhìn ngắm nó một lúc, chợt nghĩ tên Andrew đó không phải là người đơn giản chút nào, đôi mắt tinh ranh của Demi còn không kịp phát hiện ra cái này nữa là.
- Trả mày! – Sau khi ném cái đó ra ngoài vửa sổ đến một ngóc ngách nào đấy rồi thì Andly mới thoải mái mỉm cười.
Lúc ấy Erica và Demi mới thở phào nhẹ nhõm.
- Andly, thời gian? – Maya đang nghe điện thoại của ai đó liền quay sang hỏi, lúc nãy do lo chạy quá nên quên mất chuyện này, nhưng rút cuộc thì cũng bị Andly tóm lại đấy thôi.
- 11h. – Andly vẫn giọng nói lạnh lùng đó. Đưa mắt ra nhìn ngoài cửa sổ, cố điều chỉnh cho nhịp thở không quá đà nhưng vẫn thấy tim đau thắt lại.
- Lấy… thuốc… cho tao đi! – Andly nhìn qua phía bạn mình, thều thào.
- Sao… lại lên cơn đau tim rồi à? – Demi, Maya và Erica nhanh chóng chạy đến, đứa thì lấy nước, đứa thì lo lấy thuốc, còn Maya thì đỡ người nó lên.