Woak!!! Thiệt dã man… chỉ 1 lời nói của Bin mà làm nhỏ lăn lộn chật vật đến tận 1h rồi mà vẫn chưa ngủ đc… ngoài trời mưa lất phất lúc nào ko hay… nhỏ rón rén đến bên cửa sổ, vén tấm màn… khung cửa sổ mờ nhạt bởi hàng trăm giọt nước bám víu…gió thổi rít qua khe cửa mát lạnh…làm cho tâm tư nhỏ có vẻ ổn định hơn…đứng ngắm những hạt mưa kéo nhau rơi xuống như những sợi tơ giăng đầy trời… hít 1 hơi… nhỏ quyết định quay lại giường…nhưng chân vừa nhấc thì thấp thoáng dưới mái hiên phòng khách hướng ra vườn hình như có bóng người…

“Quái, giờ này nhà ngủ hết, còn ai nữa đâu nhỉ? Ko nhẻ…ăn trộm” – Nhỏ thầm nghĩ chợt hốt hoảng- “Làm sao…giờ làm sao? Gọi người dậy sao? … ko đc…giờ muốn gọi ba mẹ buộc phải đi ngang qua phòng khách…còn tên kia ngủ như heo, giờ gọi hắn chắc tên trộm nghe đc chạy mất dép” – Nhỏ cuống quýt quay tới quay lui, cái đầu nhỏ nhắn hoạt động hết công suất…

Cuối cùng, nhỏ quyết định tự thân vận động, tay cầm cây gậy có thể cho là làm vũ khí đc, nhỏ rón rén xuống nhà và tiếng ra phòng khách…từng bước, từng bước thật nhẹ, rón rén nấp sau bức tường phòng khách…từ từ mới ghé mắt nhìn vào…

“Xời, thì ra là hắn…” – xác định đc là anh ấy, nhỏ thở phào 1 cái đưa mắt nhìn anh… Trong ánh đèn phảng phất, gương mặt dễ thương như tỏa sáng, sóng mũi cao ngước lên trời,mắt nhắm nghiền hưởng thụ từng cơn gió đem theo mưa tạt vào, đôi môi mấp máy quyến rũ, 2 tay chóng phía sau, anh bình yên thưởng thức vị ngọt của cơn mưa mưa, dáng điệu thật yên bình và buồn thương…tội nghiệp… Nhỏ nhìn anh mà ngây ngốc…ko gian dường như thu hẹp lại, khoảng cách anh và nhỏ rất gần…

Lí trí mách bảo nhỏ nên trở về phòng, trở về chiếc giường ấm áp ngay lập tức…nhưng nhỏ lại cứ bước đi về phía anh như bị thôi miên…

Nghe tiếng bước chân…anh quay lại ngước nhìn nhỏ…trong màn đêm, mái tóc vàng bay bay trong gió và đôi mắt xanh huyền ảo… váy ngủ bay bay trong gió…dáng vẻ động lòng người… làm anh chàng phút chốc ko thể rời mắt khỏi thiên thần trước mắt… trái tim rung lên 1 cơn bồi hồi…

_Sao giờ này anh chưa ngủ? – 2 người cứ nhìn nhau như thôi miên…chịu hết nổi ko khí trầm mặc…nhỏ đành lên tiếng trước

Giọng nói trong trẻo đanh thứ giác quan đang tê liệt của anh…thu hồi anh mắt…anh ngập ngừng gãi gãi mái tóc rối…vài cọng tóc lòa xòa xuống gương mặt nhìn anh thật lãnhg tử…

_Ưm…trái múi giờ tôi ko ngủ đc… lại mưa…nên… – Anh nói lấp lửng…đưa ánh mắt phóng ra màn mưa dày đặt se se buồn…

Nó nhìn khuôn mặt trầm buồn và ánh mắt vô dại lòng nhỏ lại thêm 1 tia nhói…

_Có phải cô gái anh yêu ko – Nhỏ vặn vẹo ngón tay, cúi thấp giọng hỏi

Bin ngạc nhiên nhìn nhỏ…

_Ý cô nói Rain? – Anh hỏi nhỏ

_Rain?…ưm…tôi nghe anh gọi tên cô ấy lúc ngủ – nhỏ nói, giọng càng ngày càng nhỏ…giống như có gì chặn lại

_Phải, cô ấy là người tôi yêu nhất…

Lời nói anh thất ra như đang thiêu rụi từng nhịp đập của nhỏ…

_Nhưng cô ấy lại ko thuộc về tôi, trái tim cô ấy thuộc về người, cho dù tôi đã cố níu kéo – anh cúi đầu , cười nhạt nói, giọng thoảng có hơi run run

Nhỏ quay sang nhìn anh ko rời…dường như gương mặt ủy khuất kia đã nói hết lên tất cả…trái tim ah đang rất đau… đau…nhưng anh ko thể khóc…ko thể đem nó ra ngoài…

…bộp…

_A!! cô làm gì vậy hả?

Bin bị đạp 1 cú bất ngờ té nhào ra ngoài vườn…lập tức trừng mắt về phía thủ phạm…Nhỏ từ phía trong đứng dậy nhìn ra nở 1 nụ cười thật tươi,thật rạng rỡ…nụ cười đẹp như 1 thiên thần trong đêm…trong phút chốc anh đánh 1 nhịp lạc…

_Hahahaha!!! – Nhỏ híp mắt cười ngặc ngẽo thật thoải mái… – Cô ấy là cơn mưa của anh đúng ko? Vậy hãy nhờ cơn mưa này mà rửa hết nỗi phiền muôn kia đi – nhỏ mỉm cười nói

Anh như đông lại trước lời nhỏ…nó như đánh thẳng vào tim anh 1 phát thật đau để anh có thể tỉnh giấc mộng… ngước mắc lên nhìn trời ko ngớt mưa…anh để những giọt nước trời hòa tan nước băng đang tan ra từ khóe mắt… lòng anh lúc này… thật nhẹ…miệng bất giác ko hay biết nở 1 nụ cười



Bin tinh nghịch liếc mắt về phía nhỏ…thấy nhỏ vẫn ngồi chống tay nhìn anh…khóe môi nhếch lên 1 tia gian xảo,khuôn mặt chưng ra nét ranh ma bất giác làm nhỏ rùng mình…anh nhê nhàng đứng lên tiến về phía nhỏ…

Nhỏ giật mình khi thấy anh bỗng tiếng về phía mình…đánh hơi thấy mùi nguy hiểm…Sinz lập tức đứng dậy toan chạy vào nhà…nhưng anh nhanh hơn 1 bước đã tóm lấy cổ tay nhỏ…

_Aaaa!!!

Nhỏ bị kéo mạnh, ngã nhào ra ngoài vườn…

_Anh dám – nhỏ giận dỗi trừng mắt nhìn anh

_Hahahaha!!! – Bin cười ngất

…Xoẹt…

_Ặc, ăn gian

_kaakakaka!!! Đáng đời – Sinz chụp đc cái vòi nước tưới hoa xịt thẳng vào anh lạnh ngắt

_Hừ!!! cô chết chắc – Bin cười gian với lấy cái vòi khác xịt vào người Sinz…

Trong màn đêm đen… 2 tên ngốc tắm mưa đùa giỡn lúc 1h sáng… 1 tâm hồn thanh thoát…1 trái tim đc giải phóng…

….

_Hắt xì…hik hik – Sinz nhăn nhó khịt mũi

_Trông thế mà dễ bệnh thế à? – Bin đi bệnh cạnh trêu

_Hừ!!! tại ai hả? – nhỏ liếc mắt nhìn anh đầy sát khí

_Chứ ko phải tại cô khiêu trước sao? – Anh cười khì khì,1 tay ôm sách 1 tay đút túi quần thong dong bước đi thật bảnh

Cả 2 đi cạnh nhau cãi nhau chí chóe dọc hành lang đến lớp học trước biết bao ánh mắt ngưỡng mộ của nữ sinh…

_Sinz…cậu cặp với hot boy Bin thiệt hả? – 1 nhỏ bạn vừa thấy Sinz vào lớp liến kéo vế phía bàn mình tám

_Hai người quen nhau thiệt hả – 1 nhỏ khác lanh chanh xáp zô góp mặt

_Nghe nói 2 người sống chung hả? – nhỏ khác cũng chạy tới nhìu chiện

…phụt…

Câu này sát thương lớn nha…

_Gì mà sống chung chứ, chỉ là mẹ hắn và mẹ tui là bạn nên hắn ở nhờ thôi…tui với hắn ko là gì hết á – Sinz khủng hoảng hét lên

_Trùi!!! Thì cũng chung nhà oy’!!! sướng quá còn gì… – cô nàng mơ mộng

_Thấy anh ấy mỗi ngày thiệt hạnh phúc đó nha – bệnh mơ lây lan nhanh chóng

Nhỏ thở dài lắc đầu về chỗ thì thấy Bin đang ôm miệng cười đến run người…

_Cười gì mà cười chứ – Phóng 1 nhát dqao từ mắt, nhỏ hừ lạnh ko thèn để ý anh nữa…

Mấy lời con bạn thiệt là báo đời mà…báo hại nàng suốt 3 tiết hồn xiêu phách lạc 9 tầng mây hay lang thang thơ thẫn dưới âm phủ mà lời thầy giáo như “thì thầm mùa xuân”, “gió thoảng mây bay” ko còn 1 vết tích trong đầu…

_Sinz…đi ăn sáng thôi – con bạn thân kéo nhỏ phóng ra khỏi lớp

Anh loay hoay cất sác hxong ngước lên thì đã thấy nhỏ đi mất… thở dài 1 tiếng có chút chán chán…vốn định rủ nhỏ xuống căn-tin…ai dè =))… Thồi đành lủi thủi đi ra… Thiệt là may mắn nghen…vừa xuống đến hành lang dần hướng đến căn-tin thì thấy nhỏ với con bạn đang thẫn thờ nhìn cái gì đó… Tò mò hướng theo tia nhìn của nhỏ…

_Là con trai? – Bin nhíu mày lẩm bẩm

Hắn có vóc dáng vạm vỡ, rất giống 1 siêu mẫu…mái tóc vàng và gương mặt khá là Men…trông rất bắt mắt…



_nè!!! Bà thích Nike hả? – Con bạn thấy nhỏ bạn mình say mê nhìn anh chàng huýt tay chọc nhỏ

_Hả? Gì – Nhỏ bị con bạn làm giật mình,kéo hồn về

_Bà thích Nike hả? – Nhỏ bạn lại hỏi trêu

_Làm…làm…làm gì có – Nhỏ lúng túng lấy tay che ngang mặt đang đỏ dần lên

_Còn chối…mặt bà đỏ lên rồi kìa – con bạn nheo mắt tiếp tục trêu nhỏ

_Ko…ko có… – Nhỏ hét lên rồi chạy đi mất, để lại con bạn “tốt bụng” đang cười ngặc ngẽo phía sau



Mọi hành động và lời nói đều thu gọn trong đáy mắt anh chàng… ko hiểu sao thấy khó chịu trong lòng lạ… thuận tay anh kéo thằng bạn cùng lớp lại…

_Nè!!! Tên kia là ai vậy? – Bin hất mặt về phía Nike hỏi

_Đó là Nike, trước khi cậu đến đây hắn là Hot boy duy nhất trong trường… nhưng tớ ko thích hắn, tính tình lăng nhăng, chơi bẩn…- Cậu bạn thao thao bất tuyệt, có bao nhiêu sung khí bày ra hết

Bin nhìn tên Nike 1 cái thật sắc rồi đút tay vào túi quần bước đi…



Đã mấy ngày rồi anh cứ né tránh nhỏ… nhỏ cố tình bắt chuyện anh ko làm lơ thì khước từ bận việc… mặt mày hầm hầm khó chịu…làm nhỏ cứ thắc mắc mãi ko biết mình gây nên tội gì mà hắn cứ phớt lờ mình…thật là tức mà… bình thường đụng mặt là lại chí chóe…vậy mà mấy hôm nay, cứ đi học về là hắn lại ở lì trong phòng, ko còn sang tìm nhỏ quậy phá khiến cãi nhau nữa… ko khí bình yên này lại làm cho nhỏ cảm thấy thật sự bực bội…



Nhỏ vừa đi vừa ngẩm nghĩ trên hành lang “Hừ!!! 3 ngày nay hắn cứ cố hình lánh mặt mình, tới 1 câu cũng ko nói, hắn sao thế chứ” – nhỏ dậm chân bực bội bước đi thì thấy anh đang đi phía trước…

_Bin – Nhỏ gọi to

Nhưng anh vẫn bước thản nhiên như ko có chuyện gì…bực dọc…nhỏ chạy đến chắn trước mặt anh…

_Nè…anh sao vậy hả…tôi có chuyện muốn nói với anh – nhỏ trừng mắt nhìn anh

_chuyện gì? – Anh hờ hững nhìn nhỏ đáp lạnh

_Thái độ của anh là sao hả? có chuyện gì mà anh giận ko thèm nói chuyện với tôi câu nào vậy hả? – nhỏ tức mình nói

_Tại cô… – anh khó chịu nói nhưng câu chưa vụt hết ra thì đã hối hận ko rút lại đc

_Tại tôi? – nhỏ chỉ vài mình – Tôi đã làm gì

Anh né ánh mắt nhỏ đang nhìn anh…phải!!! chính anh còn ko biết anh đang giận chuyện gì…vì sao lại giận nhỏ nữa… nhưng chỉ biết là giận… là giận…hay là… sợ?

_Tôi…

_Anh Bin

Bin vừa mở miệng tính nói gì đó thì 1 giọng nói ngọt như mía lùi,nhão như cháo từ phía sau gọi lên cắt ngang câu chuyện của họ…

“Đây ko phải là Ira, hoa khôi của trường sao?” – nhỏ nheo mắt nhìn người con gái vừa gọi Bin

Ira lả lướt từng bước yểu điệu đến gần Bin, 1 tay đặt trên vai…nhướng người cố tình cọ người, áp sát vào Bin rót mật vào tai…

_Em có chuyện muốn nói với anh

Bin nhướng mày nhìn cô ả mắt xanh mỏ đỏ lòe loẹt,nước hoa nồng nặc,ả như keo dính chuột dán vào người mình nhíu mày khó chịu…

Ả mỉm cười 1 cái kéo Bin đi, cố tình liếc nhỏ 1 cái khiêu khích, kiểu như kẻ chiến thắng…còn cố tình đụng vào vai nhỏ khi đi ngang qua…

Sinz đứng nhìn theo Ira và Bin đi phía trước…lòng bỗng nặng trĩu thấy nhức nhói kì lạ…trái tim như đang muốn nói gì đó…

_Em là Sinz?

Từ phía sau lại có 1 giọng nói khác vang lên… nhỏ quay nhìn lại…

_Nike – nhỏ run run…ko ngờ anh lại đến tìm nhỏ

_Anh có thể nói chuyện với em 1 chút ko? – Hắn mỉm cười dụ dỗ nhỏ

Nhỏ ko biết Nike tìm nhỏ có chuyện gì nên gật đầu đi theo gã…

_Đây là… – Sinz ngạc nhiên ko hiểu vì sao Nike lại dẫn nhỏ đến khu phòng học cũ bỏ hoang sau trường này

_Em là bạn gái của tên Bin phải ko?

Nike cất tiếng phá đi dòng duy nghĩ của nhỏ…

_Sao ạ? – nhỏ ngạc nhiên nhìn khuôn mặt nham nhở của Nike đang tiến về phía mình

Từ gã toát lên mùi nguy hiểm… khuôn mặt lộ liễu bày ra khuôn mặt kẻ tiểu nhân… nó bất giác rùn mình, tay chân run rẩy lùi dần về phía sau…

_Em là bạn gái tên Bin? – Nike hỏi lại, nhe răng cười gớm ghiếc

_Ko…ko phải…hình như em hiểu lầm rồi? – nó xanh mặt, phẩy phẩy tay nói

Bức tường ngày 1 gần sát mà tên Nike ko có vẻ gì có điểm dừng…da đầu nhỏ bắt đầu căng lên lo sợ…

Chớp mắt…nhỏ bị hắn giữ 2 tay dán vào tường… Tên đốn mạt tống bừa cái lưỡi nhơ nhuốc của gã vào miệng nhỏ…bất ngờ…nhỏ căng tròn mắt ko dám tin chuyện gì đang xảy ra…cảm giác gớm ghiếc, buồn nôn đi từ ngón chân lên đến đỉnh đầu tê liệt…Sinz vùng vẫy kịch liệt…nhưng thân nhỏ đã bị hắn đè chế vào tường…

Hết hơi…hắn ngừng hôn nhỏ… nhỏ mặt trắng bệch thở hồng hộc…

_Buông…buông tôi…ra…Tại…tại sao…lại làm vậy – từng giọt nước mắt sợ hãi lăn dài… đôi môi bị hắn cắn đến rướm máu run run hỏi

_Có trách…thì trách thằng bạn trai em… đáng lẽ hắn ko nên xuất hiện trong trường này cướp đi danh hiệu hot boy của anh… – Hắn cười kinh tởm nói -

Anh chỉ muốn đem em cảnh cáo hắn thôi… nhưng… – Hắn đảo đôi mắt d.â.m dục lên cơ thể nhỏ – Ko ngờ em cũng tuyệt quá…có lẽ anh ko thể ko đc – Hắn liếm môi thèng thuồng phun ra mấy từ dơ bẩn

_KO

Nhỏ thét lên khi bị bàn tay thô bạo của hắn xe đôi chiếc áo liền váy trên người…

_KO!!! – Nhỏ kinh hoàn hét lên , bàn tay hắn thô bạo đang chuẩn bị di chuyển lên người nhỏ…bàn tay bé nhỏ ko đủ sức đẩy tên cuồng điên này ra…nhỏ sợ hãi thật sự…

_Buông ra… Bin ơi!!!! – Trong cơn hoảng loạn…bỗng trong đầu nhỏ hiện lên duy nhất hình ảnh của Bin… trong vô vọng…nhỏ co rúm người gọi tên anh…

…Rầm…

1 tiếng đạp cửa thô bạo,chiếc cửa cũ kĩ ko chịu nổi sức mạnh kia bung khỏi bản lề 1 tiếng vang trời…

_Bin – Nhỏ mừng rỡ khi nhìn thấy người đang đứng trước mặt mình là Bin

Mặt anh nhìn nhỏ mà tối sầm…đáy mắt dâng lên sự giận dữ…tay siết chặt nổi gân xanh…đã lâu anh chưa nổi điên đến như vậy…

…Bốp…

Nhanh như chớp… Bin đấm thẳng 1 cú vào mặt tên bỉ ổi kia… nhỏ run rẩy,mắt đầm đìa nước nhưng miệng vẫn nở 1 nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy anh…

Anh dịu dàng cởi áo khoác lên người nhỏ…nhìn nhỏ mà đau thắt cả lòng…Cơn giận lên đến cực điểm…anh quay lại nhìn tên khốn kia, ko kiềm nổi cơn tức mà nhào lên đập tên đó đến chết dở, mặt mày sưng như trái banh, răng rụng vài cái, máu me đầy mặt mới thấy vơi bớt phần nào cơn thịnh nộ mà dừng…anh đến bên nhỏ… nhẹ nhàng bế nhỏ bước đi như 1 chàng hiệp sĩ dũng mãnh…nhỏ ko nói câu nào mà nhẹ nhàng tựa lòng anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play