Quý khách đi chuyến bay… Xin mời chuẩn bị… máy bay sắp cất cánh…
_Kìa!! Mau đi, máy bay sắp cất cánh – Sunny như gặp cứu nhân vội vàng giục nó giải vây tình thế
_Mình đi thôi em – Bin cũng nắm tay kéo hối thúc nó
Nó ngập ngừng… nhìn Kan và Sunny đầy lưu luyến…nó ôm chằm 2 người 1 lần nữa mới đi, ko quên ngoảnh lại nhìn chăm chú… Kan và Sun vẫn đứng nhìn theo bóng nó vẫy tay… lòng nó nhộn nhạo 1 cảm xúc khó tả… có chuyện gì?… linh cảm mách bảo cho nó điều đó… nhưng bây giờ nó phải đi… mọi thứ với nó bây giờ ko còn quan trọng nữa… nhưng sao…bước chân nặng nề quá…còn thứ gì đang níu kéo nó????…
_Rain… Rain… em sao vậy? – Bin thấy nó ngẩn ngơ nên lo lắng hỏi
_Ơ!!! Em… – Nó giật mình
_Em mệt à?
_Ko ạ
_Vé em đâu? Chúng ta đi thôi
_Ưm…dạ – Nó loay hoay tìm vé trong giỏ…
…Ring…ring…ring…
Tiếng chuông đổ làm nó giật mình…
_Alo…Boo???? – Người gọi lại là Boo khiến nó có chút ngạc nhiên
_Chị Rain… Nó cắt điện thoại, buông thỏng tất cả… nó vừa nghe gì?…chuyện gì thế này?… ko…đó ko phải là sự thật…
_Rain – Bin hét gọi tên nó
Nó lao vụt đi như gió…mặc kệ phía sau vọng lại tiếng gọi ngạc nhiên sửng sốt của Kan, Bin và Sunny
…
_Taxi!! – Nó chạy ra đường lao đến chặn 1 chiếc taxi đang định lăn bánh khiế
n 1 tiếng thắng xe vang lên chói tai
_Cho tôi đến nhà thờ… Nhanh lên – Nó như hét lên
_Vâng…vâng… – Ông tài hải hốt khi bị nó hét bên tai, cho xe đi đến nơi nó yêu cầu
Nó ngồi trầm ngâm, 2 tay đan vào nhau siết lại…người nó run lên từng hồi… lòng se sắt quặn lại…bên tai văng vẳng từng lời của Boo..
‘Chị Rain… Hôm nay là lễ cưới của anh Gen và ả Mary… em ko thể nhắm mắt cho qua thế này đc…anh ấy vì chị mà thỏa hiệp đồng ý lấy Mary… Chỉ có chị mới có thể khuyên ngăn anh ấy thôi’
Nó ôm mặt khóc nức nở… Tại sao? Tại sao anh lại làm như vậy?…Nó có thể sao… nó khuyên anh gì đây khi nó là người đẩy anh đến tình cảnh này? …Nó làm sao? Làm sao?…
‘Chi Rain…cái ngày chị bị bắt cóc, anh Gen như gục ngã, anh ấy điên cuồng chạy đi tìm chị… Chính ấy đã cứu chị… đã cứu chị đó…”
“Phải…phải rồi… lúc mình chìm…chìm xuống…1 bàn tay…1 bàn tay đã níu kéo mình…anh ấy…anh ấy cho mình 1 mạng sống…là anh ấy”
Tại sao?…tại sao?…tại sao?…tại sao nó lại ko cảm nhận được?…Là anh…người nó cần là anh… Sao nó ko nhận ra?… ko nhận ra rằng lúc nào nó cũng nghĩ tới anh…dù bên Bin…nhưng lúc nào nó cũng nghĩ về anh mà… sao nó đã ko nhận ra…ngu ngốc…quá ngu ngốc mà… khi nó chìm xuống bờ vực của cái chết…nó cảm nhận đc 1 luồn sức mạnh…1 luồn sống… … ngu ngốc quá… anh luôn cho nó hạnh phúc… anh luôn che chở nó…có phải vì như vậy mà nó đã vô tình với tình yêu anh dành chó nó ko?… nó ngốc quá mà…
…
Nhà thờ…
_Anh…anh ổn chứ – Gun nhìn Gen đang ngồi trầm tư trên chiếc ghế phòng nghỉ dành cho chú rể
Thân hình hoàn mỹ như 1 người mẫu toát lên vẻ thanh thoát trong bộ comlet màu trắng…trông anh như 1 vị hoàng tử vậy… nhưng có vẻ ko phải là 1 người hạnh phúc sắp bước vào lễ đường… khuôn mặt trầm, đen xám,lạnh lùng, đôi mắt phủ sương lãnh khốc…
_Ưm!!! Anh ko sao – Gen khàn giọng trả lời ko độ âm sắc
_Đến giờ rồi – Gun nhắc
_Um!!! Chúng ta đi thôi – Gen đứng dậy mệt mỏi đầy áp buộc
_Anh!!! Hãy suy nghĩ lại đi anh… Sao anh lại phải vì người con gái đã phản bội mình mà hi sinh hạnh phúc cả đời như vậy? – Gun uất ức nghẹn ngào khuyên nhủ
_Chuyện anh đã quyết, đừng nói nhiều, chỉ cần ả ko đụng đến Rain và gia đình cô ấy thì chuyện này cũng ko đáng gì… – Anh sầu não bước đi
Gun nhìn theo dáng bộ đau khổ của anh mình mà nhói lòng ko cầm nổi…
_Anh…chúng ta cũng đi thôi – Boo đến gần nhìn Gun buồn bã
_Anh thật ko cam lòng – Gun ủy khuất
_Anh!!! Tất cả cứ trông vào số phận vậy…em vẫn có lòng tin với chị Rain – Boo khoác tay Gun đi đến lễ đường lòng leo lắt 1 tia hi vọng
…
Lễ đường chật cứng người, nến đèn lung linh, nhạc hòa tao nhã, hoa trí đẹp mắt… nhưng ai cũng rùng mình cảm giác lạnh lẽo khi nhìn Gen…
Tèn ten ten ten….
Nhạc nền vang lên… Mary đc ông già ả dắt tay bước vào… phải công nhận là ả đẹp… thân hình có độ cong chữ S thấy rõ, mái tóc nâu xoăn dài…gương mặt mĩ miều đúng chất 1 tiểu thư… Thật là “chóa đội lốp quỷ”…ý nhầm… “sói đội lốp cừu”… Trong mắt ai ả cũng bị vẻ đẹp giả tao đó che mắt… ai ngờ bên trong rỗng toét đc nhồi nhét bằng sự nham hiểm ác độc… Dưới mắt Gen lúc này… nhìn ả chẳng thua gì con…cá sấu đội khăn voan =))…trông thật buồn nôn
Cuối cùng cái ngày ả mong đợi nhất cũng đến… anh thuộc về ả… Ả đã giẫm đạp lên tất cả…trong đó có lòng tự tôn của mình để có đc anh… và giờ… anh đang ở đây… trước mặt ả… ko ai còn có thể ngăn ả đc nữa…ko 1 ai… Trên môi ả nhếch lên 1 nụ cười chiến thắng…
…
….
_Gen…con có đồng ý lấy Mary làm vợ ko?…. – Cha sứ sau khi làm 1 lèo dài dòng hỏi
_….
_Gen…Con có muốn lấy Mary làm vợ ko?… – Thấy Gen bất thần im lặng, cha sứ sốt ruột hỏi
_…
Anh vẫn im lặng chìm đắm trong mối suy nghĩ của mình…lòng anh dằn vặt đau đớn…
Mọi người trong thánh đường như nín thở trước thái độ của Gen…
_Gen…anh Gen…anh sao vậy? – Mary sốt ruột hỏi
Gen thót nhẹ, đưa mắt nhìn Mary đầy nỗi căm tức…
_Anh còn ko mau trả lời – Ả khẽ nhắc, âm điệu mang chút sắc thái đe dọa
Anh siết chặt tay căm phẫn, buông 1 lời qua kẽ răng lạnh buốt xương…
_Con đồng ý
Mọi người thở phào khi nghe Gen trả lời… Ả Mary nhếch môi hài lòng…
_Mary…con có đồng ý lấy Gen làm chồng? – Cha sứ tiếp tục nhiệm vụ
_Con đồng ý – Ả mau mắn trả lời, tươi cười rạng rỡ…
Chiếc taxi lao vụt đi… nó siết 2 tay vào nhau… lòng chỉ cầu mong mọi thứ ko quá muộn…
“Mình là con ngốc…ngốc lắm mới rời bỏ anh ấy… Tình yêu anh ấy dành cho mình quá nhiều… vì quá nhiều mà mình đã ko biết tôn trọng nó, xem là điều hiển nhiên mà ko biết quý trọng… Bin luôn đem lại cho mình niềm vui, nhưng đến bậy giờ mình mới nhận ra người mang đến hạnh phúc cho mình mới là anh…Rain ơi!!! Mày là đồ ngốc… Gen!!!Gen…anh nhất định… nhất định phải chờ em…nhất định…” – Nó thầm **** rủa bản thân mình ko ngừng nguyện cầu cho mọi chuyện đừng quá muộn…
Khi nghe Boo nói rằng hôm nay anh ấy sẽ kết hôn… phút chốc nó như ngừng thở, mọi giác quan trên người như ngừng hoạt động… chỉ duy trái tim đang phát ra 1 tiếng gãy vụn… mặt đất dưới chân sụp đỗ… giữa cái chết và sự sống chưa đủ làm nó có 1 sự lựa chọn đúng…nhưng …giữa ranh giới sắp mất anh… nó mới biết… mình cần ai… ko phải vì mang ơn…ko phải vì anh cứu nó hay nó nợ anh… mà là nó cần anh…Gen
_Cô ơi!! Đã tới nơi – Tài xế taxi nhắc nó khi xe vừa dừng bánh
_Tiền đây… – Nó mở cửa lao vút vào trong
_Cô…tiền thối – anh chàng tài xế gọi với theo nhưng bóng nó đã khuất dạng
……….
_Mary…con có đồng ý lấy Gen làm chồng? – Cha sứ tiếp tục nhiệm vụ
_Con đồng ý – Ả mau mắn trả lời, tươi cười rạng rỡ…
_Nếu ai có phản đối thì hãy lên tiếng lúc này…nếu ko hãy chôn vùi mãi mãi – Cha sứ phán hỏi 1 câu có lệ cuối cùng trước khi tuyên hệ
….Rầm…
_KO !!!
1 tiếng của mở gấp mạnh bạo kéo sau là giọng nói vang âm khiến mọi người sững lại dồn hết ánh mắt vào nơi phát ra…
_Chị Rain – Boo vui mừng đồng thanh với Gun
_Rain – Gen sững sờ nhìn người con gái trước mặt mình lòng mơ hồ tràn ngập niềm vui khó tả… có phải là mơ
_Sao…sao cô ta dám… – ả tái mặt nhìn nó – Vệ sĩ đâu, người đâu hết rồi…. còn ko mau lôi ả điên này ra ngoài
Vừa dứt lời… 1 toán vệ sĩ gần 7,8 tên xộc lên lôi lấy nó…
_Ko!!! Gen… anh ko đc làm vậy… em ko cho anh cưới cô ta – Nó vùng vẫy hét lên
…bộp…
_Boo
Boo bay đến chỗ nó, phi 1 cước giải vây cho nó…
_Chị…em biết mà… biết chị sẽ đến mà – Boo vui mừng đỡ nó dậy
_Lôi cả 2 ả điên đó đi – Ả Mary rống lên hoang dại hơn…lòng ả ngày càng dày nổi bất an hơn
_Đâu dễ thế… – Gun cũng ko ngồi yên xem trò vui nữa nhất là bọn đó dám động đến tình yêu của anh nên phi vào tham gia game
Của hỗn chiến giằng co bất phân… nhưng thật ko cân sức, vệ sĩ thì kéo đến càng ngày càng đông… Gun và Boo cũng ko cầm cự đc lâu…Mary đứng phía trên lộ ra nụ cười ma quỷ, bóc bỏ mặt nạ 1 tiểu thư để lộ ra bộ mặt thật của ả
…vụ…bốp…
_Gen – Nó sững sờ nhìn người vừa lao xuống ôm lấy nó
_Rain…sao em lại ở đây? – Gen nghẹn ngào… ko thể tin nó đang ở trước mặt anh
_Gen…em xin lỗi… em ko thể… ko thể ko có anh… em biết mình thật ngu ngốc… em đã sai lầm khi rời khỏi anh… em xin lỗi – Nó ôm chằm lấy Gen nức nở
_Ko!!! Tốt rồi… – Gen ôm nó vào lòng… thật chặt…anh thật sự ko phải đang mơ
_Gen!!! xin lỗi…em yêu anh – Nó vùi mặt vào ngực Gen thỏ thẻ hạnh phúc
_Gen!!! anh đang làm gì hả? – Mary căm phẫn hét lên
Gen phớt lờ mọi lời nói của ả… Hoắc đôi mắt đầy khinh bỉ về hướng ả…
_Anh ko thể làm như thế – Ả siết chặt tay tức giận rít lên – Ba…ba làm gì đi chứ – Ả rống lên
_Lôi hết tất cả ra ngoài cho ta – Hắn ta mặt đỏ phừng phừng tức giận ko thua gì con gái…vốn là ông kinh tế gia thế như vậy mà hôn nhân con gái cưng lại bị 1 lũ nhãi nhép phá hoại ko gì mất mặt hơn nữa
Thêm gần 10 mấy tên nữa lao lên lôi tách nó và Gen ra…
_Ko!!! Gen – nó vùng vằng chống cự
Gun,Boo và Gen cố hết sức phản kháng nhưng vô vọng…
…Bốp…rầm…
_Quên bọn tao rồi
_Anh 2, Sunny – Nó mừng rỡ reo lên khi nhìn thấy 2 người
Kan phi thẳng vào sút cho tên vệ sĩ đang túm nó 1 cú ngã lăn… thêm 2 cao thủ Karate… bọn nó như đc chấp thêm cánh… trong nháy mắt… bọn vệ sĩ vơi đi vơi hết gần nửa…
_Bọn vô dụng… – Mary nhìn cảnh trước mắt… tay bấm vào da thịt tuôn máu, mắt sọc lên tia căm hận điên cuồng, răng nghiến vào nhau phát ra tiếng ken két
_Ken!! Anh ko thể ko kết hôn với em…nếu ko…em sẽ cho cả nhà anh và cả ả chết tiệt kia tàn bại – Ả rống lên, mắt trợn ngược đầy đe dọa
Gen siết chặt tay… mắt như hổ báo căm phẫn ko kém cắm sâu vào ả như muốn bóp chết ả ngay lập tức…
_Có thể… Cuôc hôn nhân sẽ chấm dứt tại đây
Một giọng nói trong đầy uy nghi vang vọng bốn bề nhà thờ… Người phụ nữ đó bước vào kéo theo mọi ánh mắt của mọi người… tất cả dường như nén lại
_Cô là… – Gen ngạc nhiên sững sốt tột cùng
_Bà…bà – Ba ả Mary sững sốt ko kém
_Sao…sao lại là bà…bà sao lại dám…dám… – Mary căm hậm nhìn người phụ nữ vừa bước vào _Sao…sao lại là bà…bà sao lại dám…dám… – Mary căm hậm nhìn người phụ nữ vừa bước vào
_Ai cho bà đến đây… tiện nhân – Ả Mary miệt thị
_Mary… câm miệng…con ko đc hỗn – Papa ả đập mạnh cây gậy xuống đất giận dữ
_Ba, sao ba vì ả đó mà la con… – Ả ko phục bực mình cáu gắt
_Im – Ba ả trợn mắt cảnh cáo 1 lần nữa… ả cuối đầu ko dám hó hé
_Sao bà lại đến đây? – Ông ta dịu giọng hơn nhưng vẫn giữ vững 1 sự uy quyền…hành động vừa rồi của con gái hắn làm cho hắn phải ngượng thay
Gương mặt người phụ nữ băng lạnh… Người tỏa ra 1 khí thái uy nghiêm ai nhìn vào cũng phải cúi mặt…
_Bà…bà sao thế – papa ả Mary tự nhiên ko rét mà run, nhìn người phụ nữ này có gì đó ko giống như thường ngày…
…
_Đó…đó là ai? – Boo nhìn bà ta hỏi
_Bà ấy là vợ sau của ba Mary… anh có nghe nói đến, chỉ gặp 1 lần nên ấn tượng ko sâu…vì nghe nói trong nhà, bà ấy bị đối xử ko thua gì 1 con ở – Gun thì thầm
_Con ở? Sao có thể? Ko phải là vợ 1 kẻ giàu có sao? – Boo sửng sốt nhìn Gun
_Là vợ lẻ…thân phận chỉ ngang hàng kẻ ăn người ở trong nhà… -Gun trầm giọng chút thương xót cho người phụ nữ kia
_Cái gì!! Đúng là lũ bất nhân… cha con nó ko phải là người mà – Boo phẫn uất ko kiềm chế được…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT