Tại ngoài đường

- Nè, hôm nay chúng ta trúng đậm rồi mới vớ được 1 em ngon thế này.

- Hì, em nào mà vào tay mày thì còn lâu mới thoát nổi.Mày làm tao ghen tị đấy nhá.

- Đừng lo, khi nào tao chơi ngán rồi thì sẽ dành cho mày chơi mà...À, mà con nhỏ này có làn da trắng thiệt đấy, chỉ tiếc là ngực nó nhỏ quá

- Quỷ sứ, mày đúng là dâm thiệt đó, hahaha.

Keng - tiếng lon nước ngọt bỗng lăn đến chỗ 2 tên ấy

- Hả..Mày..mày là thằng nào?

- Thả cô gái đó ra.

- Thằng nhãi này, mày cũng gan thiệt nhỉ, dám ngán đường bọn tao.

- tụi bây không nghe sao, ta bảo...các ngươi thả cô gái ấy ra. - tên con trai nói bằng 1 giọng lạnh lùng.

....................................

Bí bo bí bo

- Nè, các bà biết gì chưa, hình như bên đó có người bị thương đấy. Tiếng xe cứu thương kêu inh ỏi kìa.

- biết rồi, nghe đâu là 2 thằng con trai ấy.

- Tôi còn nghe nói đầu họ bị chảy máu nhiều lắm .

- Chao ôi, chắc lại là mấy cuộc cãi vã của bọn thanh niên bây giờ ấy mà.

.................................................

(Nhi đang ngủ, trông dễ thương quá^_^)

..................

- Ư....- Nhi mở mắt ra - ...Ôi, đầu mình nhức quá, chuyện gì xảy ra thế này, đây là....

- Cô đã từng đến đây vài lần mà không nhớ sao.

- Ơ....

Trước mắt Nhi chính là Tuấn....

- Xem ra trí nhớ cô đúng là tệ thiệt đấy. - Tuấn cười

- Tuấn, tại sao cậu....Á..tại..tại sao cậu lại ở đây thế này - Nhi la lên

- Thì đây là nhà tôi, tôi không ở đây thì ở đâu?

- Í.., nhà cậu..ơ...i..aa..- Nhi dáo dác nhìn xung quanh - ..ơ.., mà..mà sao tôi lại ở đây?

- Cô còn nói nữa. Cô chưa đủ 18 tuổi mà bày đặt uống rượu rồi, suýt nữa bị mấy thằng con trai ấy...May mà tôi bắt gặp được, nếu không thì...

- Hả..có chuyện như vậy sao, tôi chẳng còn nhớ gì nữa.

- Lúc đó cô say túy bí, làm sao mà nhớ.

- Hì.., nhưng..nói tóm lại là cậu đã cứu tôi, đúng chứ? - Nhi nhìn Tuấn rồi nở 1 nụ cười mỉm.

- Ờ, cũng có thể nói vậy. - Tuấn vội quay mặt sang chỗ khác để tránh đi ánh mắt của Nhi.

Rồi cả 2 bỗng im lặng 30s....

- Tu..Tuấn à - Nhi nói nhỏ

- ??????????????

- Có..có thể cho mình hỏi 1 câu chứ?

- Gì?

- Cậu..ưm..à.., mình muồn hỏi là.cậu..cậu còn thích mình không?

Câu hỏi của Nhi khiến Tuấn ngạc nhiên, Tuấn thật sự không biết nên trả lời Nhi thế nào, bởi vì chính Tuấn cũng không thể hiểu được trái tim hiện giờ của cậu ra sao. Tình cảm của Tuấn trông thật phức tạp.., nó như nửa muốn quay lại với Nhi, nửa như không muốn. Bởi vì trong tim cậu, vẫn tồn tại hình bóng của 1 cô gái, 1 cô gái đã góp phần không nhỏ trong sự thay đổi con người cậu....

Trước hoàn cảnh lúc này, Tuấn chỉ biết im lặng. Còn Nhi, Nhi như không muốn mất Tuấn lần nữa, cô biết rằng hạnh phúc là phải do chính mình tìm đấy chứ không ai có thể giúp được. Cô cũng biết rằng cô tuyệt đối không thể nhường Tuấn cho bất kì người con gái nào khác nữa...

- Ưm..., mình biết.., mình biết là người cậu thích là Dung.

- Nhi, tôi và Dung không có quan hệ gì đâu. Tôi cũng chưa hề thích cô ta như cô đã tưởng cả.

- Đừng nói nữa..., chuyện đó không còn quan trọng với mình nữa..., mình..mình sẽ không để ý đâu, cho dù.., cho dù cậu có thích ai đi nữa, mình cũng sẽ không để ý. Bởi vì...mình thật sự rất muốn được ở bên cậu.

- Nhi....

- Cho nên...- Nhi tiến đế chỗ Tuấn và từ từ ôm lấy Tuấn - Cho nên...xin cậu..., đừng bao giờ rời xa tớ 1 lần nữa nhé. Hãy để tới luôn được bên cậu, cậu không cần phải thích tớ đâu, chỉ cần tớ thích cậu là được. Cậu chỉ cần...để tớ được gần cậu.., Tuấn.., chỉ có thế thôi, mình chỉ cần thế thôi. - hai hàng nước mắt bỗng lăn trên má của Nhi từ lúc nào.

- Nhi à..- Tuấn như cũng không thể kìm lòng được, cậu cũng từ từ lấy đôi tay mình ôm lấy Nhi..., nhưng chưa kịp ôm thì....

- hey, brother, have you slept. - Thiên Thiên mở toạc cánh cửa phòng của Tuấn ra - Ơ...a..AAAAAA..hai..hai người đang làm gì thế này? - Thiên thiên trợn con mắt ra nhìn Nhi và Tuấn

Thấy thế, Tuấn và Nhi liền nhanh chóng tách ra....

- Thiên Thiên, sao lúc nào vào phòng em cũng không gõ cửa thế hả? - Tuấn bực tức nói

- Hứ..anh thiệt là.., sao anh lại có thể đưa 1 cô gái không rõ lai lịch này về nhà mình thế hả? Lại còn...trời ơi, tức quá đi à...Ơ.., mà...- Thiên Thiên như nhận ra điều gì đó nên tiến đến chỗ Nhi, vừa đi vòng quanh vừa nhìn chằm chằm vào Nhi rồi tiếp - Á, tui nhận ra cô rồi, cô chính là con nhỏ mà đã bị anh tui đá đây mà.

Lúc này, Nhi mới lên tiếng:

- Cô là ai? Nếu nhớ không lầm thì tui đâu có quen cô.

- Tất nhiên là cô không quen tui. Tui cũng đâu có quen cô nhợ. Nhưng...chuyện jì của anh tui thì tui đều biết hết á. Cô tên Nhi, 16 tuổi, đã từng học cùng lớp với anh tui và 3 tháng trước mới bị anh tui đá xong, đúng chứ? -Thiên Thiên hít một hơi rồi kể hết 1 lèo

- Thiên Thiên, Stop. Go back your room for me, ok?

- No.., I never let you be lured by her again.

- ...- Tuấn im lặng 1 hồi rồi tiếp - Được, thích thì cứ ở lại đây, Nhi.., để tôi đưa cô về - Tuấn quay sang nói với Nhi

- Um..- Nhi theo Tuấn đi ra

- Nè, các người.., các người không được đi..có nghe không hảa....Hứ, tức quá điiiiiiii..., đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc, anh hai là đồooo ngốocccc- Thiên Thiên hét lên mặc dù Tuấn và Nhi đã đi ra khỏi cửa^_^

....

- Cô chủ thiên Thiên không biết có chuyện gì mà la hét dữ quá - bà giúp việc trong nhà Tuấn lẩm bẩm trong căn phòng của bà^_^

.................................

Trời bi giờ tối đen như mực, trên con đường vắng vẻ lúc này, đang có 2 bóng người cùng bước đi....

- Mình không ngờ là cậu lại có 1 đứa em đấy. - Nhi vuốt lại mái tóc mình cho chỉnh tề rổi nói với Tuấn

- Ờ...- Tuấn vẫn không thích nói nhiều, chỉ ờ 1 tiếng nhẹ rồi đi tiếp

- Tuấn..tuấn này..- Nhi bắt đầu đi chậm lại - ưm..à, chuyện hồi nãy..

- Tạm thời đừng nhắc đến nữa, được chứ? - chưa để Nhi nói hết câu, Tuấn đã phán 1 câu làm Nhi thất vọng.

- Ơ...ưm.., mình hiểu - Nhi nói thật nhỏ

- Nhi, tôi xin lỗi, nhưng...cô hãy cho tôi thời gian, tôi cần phải xác định rõ con tim của mình, cho nên...

- được rồi, cậu không cần phải nói, mình hiểu mà. Nhưng... dù sao đi nữa thì mình vẫn sẽ đơi cậu. Tuy nhiên, từ giờ đến đó, tụi mình vẫn sẽ là bạn chứ?

- Nhi...hì.., tất nhiên - Tuấn cười

- Ưm...mình tự về được rồi. Cậu cũng về nhà đi. À, mà nhân tiện nói luôn, thật ra mình với Long không có jì hết đâu, hum đóa chỉ là mình chọc cậu chơi thôi.

- Điều đó tôi cũng đoán được mà.

- Hì.., cậu đúng là rất thông mình đấy - Nhi lại nhìn Tuấn rồi cười 1 nụ cười thật tươi

- Thôi, tôi về đây, cô cẩn thận nhé

- Ờ, bai.

................

Đến khi Tuấn đi rồi thì...

Rầm - Nhi đập mạnh vào bức tường kế bên

- tức thật - Nhi lẩm bẩm rồi lặng lẽ đi về nhà.

..............................

Tại nhà Nhi

- A, Nhi, con về rồi đấy hả? Con có bị sao không? - Bố Nhi lo lắng hỏi

- Không - Nhi trả lời

- Em không sao là tốt rồi. Vậy mà làm anh lo lắng kiếm em mãi. - Thắng chen miệng vô

- Con có im không hả. Ba còn chưa hỏi tội con đấy, đi đâu không đi, lại rủ em gái mình đi vũ trường.

- Jì chứ. Con thấy nó buồn nên mới dẫn nó đi chơi vui ấy mà. - Thắng cãi

- Con...

- anh à, đừng có giận...Thắng, mau xin lỗi ba đi con - dì Mi dịu dàng nói

- Gì mà xin lỗi chứ. Con có thấy con có lỗi gì đâu. Vả lại Nhi bây giờ cũng lành lặn trở về đó thôi, có mất 1 cọng tóc nào đâu.

- Mày..mày..- bố Nhi nổi giận

- Anh Thắng nói đúng đấy, ba. Chỉ tại Nhi nó tự uống rượu thôi, đâu có liên quan gì đến anh Thắng. - Linh cũng thọc miệng vô

- Linh, Thắng..2 con đừng nói nữa..nào, anh..đừng đôi co với bọn trẻ . Nhi bình an về là tốt rồi - dì Mi vừa nói vừa rót cho ông 1 ly nước.

- Hứ, con về phòng đây - Thắng chạy lên lầu

- Con cũng về phòng ngủ đây - Linh cũng lủi thủi lên lầu

- Con mệt rồi, con muốn đi ngủ, ba cũng ngủ sớm đi - Nhi nói rồi bước vào phòng mình, để lại bố Nhi và dì Mi dưới lầu than thở

..............................................

Ngày hôm sau

Tại quán kem của trường

- Ui.., ly kem socola này đúng là ngon thiệt - nhỏ Tuyết vừa ăn vừa khen

- Trời nóng thế này ăn kem đúng là không gì sướng bằng. - Hồng

- Nếu không có ly kem này thì chắc làn da mỷ miều của tớ đã khô héo cả rồi. - Anh

- Ax.., - cả nhóm bị sock - Gì mà mỹ miễu, nghe mắc ói quá. Giống xác ướp khô thì có. - cả nhóm phá lên cười sằng sặc

- cái jì, mình như vậy mà giống xác ướp khô ư- nhỏ Anh méo miệng

- Thôi, các bạn đừng chọc nhỏ Anh nữa. - Như Vân dịu dàng nói

- mà tiếc thiệt nhỉ, trận thi đấu hum qua anh Long đã thua. - Tuyết buồn bã

- Ừm, chiện lạ hiếm có. Anh Long mà lại thua.

- Hì, cũng phải thôi. Mà người thắng anh Long đúng là rất handsome đó. Ôi..ước jì mình được gặp lại chàng - nhỏ Anh mơ mộng

- Thôi đi, pà. Hám trai vừa vừa thôi chứ...À, mà Nhi nè, seo hum wa Nhi về sớm vậy - Tuyết vừa ăn kem vừa hỏi Nhi

- à.., mình thấy không được khỏe nên về trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play