- Sao? Ông muốn Nhi quay về nhà của ông ở ư? - bà dì hét toáng lên
- Đúng vậy - bố Nhi trả lời
- Không được, không được. Tôi đã nuôi nó lớn thế này rồi, đâu phải ông muốn dẫn là dẫn nó đi được. Tôi sẽ đau lòng lắm đó.
- Thôi mà, đây....3 triệu đồng, bà nhận đi rồi hãy trả Nhi về cho tôi.
- 3 triệu đồng? Ông tưởng tôi điên à? Nó ăn của tôi, ở của tôi suốt 7 năm, ông tưởng 3 triệu là đủ sao?
- Nhưng lúc trước mỗi tháng tôi cũng đã sai người đem tiền đến cho bà mà.
- Gì mà mỗi tháng chứ. Chỉ là mấy tháng gần nay thôi, chứ không phải là suốt 7 năm, hiểu chứ ông già lẩm cẩm.
- Bà...- bố Nhi tức giận
- Gì? Bộ tôi nói không đúng sao. Lúc trước chính ông đã bỏ Nhi ở lại, tôi TỐT BỤNG mới dắt nó về nuôi, bây giờ ông lại quay về đòi nó, hỏi có đạo lí không trời!!!!
- Phù...thôi được, tôi cãi không lại bà rồi, vậy bà muốn gì mới trả Nhi cho tôi đây? - ông mệt mỏi hỏi
- A, hehe, thật ra tôi cũng không phải loại người tuyệt tình vậy đâu. Chỉ cần ông cho tôi nửa gia tài của ông là tôi OK liền. - bà dì cười nhếch miệng
- Saxxx.....- ông bị sock trước câu nói của người đàn bà đó - Nửa gia tài ư? Sao bà không đi cướp đi cho rồi?
- Vậy ông có cho không thì bảo?
- Hay là tôi cho bà 6 triệu nhé.
- Không.
- 7 triệu
- không
- 8 triệu vậy.
- Ông có bị điếc không vậy. Chỉ khi nào ông cho tôi nửa gia tài của ông thì tôi mới chịu trả nó cho ông . Nếu không đồng ý thì...go out dùm tôi, không tiễn nữa. - bà dì đập mạnh xuống bàn
- hay là 9 triệu nhé! Trả con bé cho tôi đi mà.
- Gruuu...nghe cho kĩ đây, tôi nói ông được là ông được, tôi nói ông không được là ông không được, ông nói ông được nhưng tôi nói ông không được thì ông cũng không được...Gooo...Ouuttt du..ù..m..m t....o...ô..iiiiiii - bã hét vào mặt bố của Nhi
- Ôi..thôi thôi..bà đừng hét nữa, tôi chóng mặt quá..tôi chịu thua rồi, nửa gia tài thì nửa gia tài vậy.
- Hehehe, nếu ông ngoan ngoãn từ đầu thì tôi đâu cần phải tốn giọng đến vậy chứ.
- Phù...tôi về trước đây, tôi sẽ gửi tiền lại sau.
Nói rồi ông buồn bã mở cửa bước ra ngoài. Còn bà dì thì ôm bụng cười sảng khoái.
.........................
tíng tong tíng tong
- Sao vậy, ông để quên cái gì à?- vừa nói bà dì vừa mở cửa ra -.... Ơ, thì ra là mày à, Nhi.
- Sao, bà sắp được thừa hưởng nửa gia tài của bố tôi rồi, chắc bà vui sướng lắm nhỉ .
- Hứ, thì cũng chút chút thôi, mày về đây dọn đồ của mày à?
- Không, những đồ cũ kĩ đó tôi không còn cần đến nữa. Tôi chỉ muốn nói với bà rằng..bà đừng mong nhận được 1 đồng xu nào từ bố tôi . - với 1 khuôn mặt lạnh lùng, Nhi nói.
- Cái gì, mày định giỡn với tao à?
- Hì, bà không xứng đáng nhận được những thứ ấy. Chỉ cần tôi đồng ý về thì bà lấy quyền gì mà cấm tôi chứ?
- Mày....
- A, nếu bà thật sự cần tiền, hay là bà tự tử đi, lúc đó tôi sẽ đốt tiền cho bà.
- Mày...mày....- bà dì định đưa tay lên tát Nhi
Bụp - nhưng nhanh chóng đã bị Nhi nắm tay lại
- Sao, muốn đánh tôi à. Bà vẫn còn chưa đủ tư cách đấy...Thật ra tôi nhịn bà đã lâu lắm rồi, bà tưởng bà lài ai chứ, lúc nào cũng ở đây chỉ chỉ trỏ trỏ. Bà tưởng ai cũng sợ bà sao, vô ích, tôi không sợ bà đâu.
- Tao...tao sẽ giết mày.
Bốp bốp bốp - Nhi dùng bàn tay của mình tát 3 cái thật mạnh vào mặt bà dì.
- Mày..mày dám đánh tao à.
- Ba cái tát này là nhẹ cho bà lắm rồi đấy..Tôi cảnh cáo bà, đừng làm phiền bố tôi nữa, nếu không tôi sẽ không tha cho bà đâu - Nhi định quay lại mở cửa bước ra nhà
- Được, vậy tao sẽ công bố bí mật của mày cho bố mày biết. - bà dì từ đằng sau vọng lại
- Bí mật? Hì, tôi có bí mật gì chứ.
- Mày tuyệt tình thì tao cũng tuyệt tình luôn, mày đứng đó chờ tao đấy - bà vừa nói vừa chạy lên cầu thang và chạy đến phòng Nhi.
Còn Nhi dường như cũng sựt nhớ đến điều gì nên cũng vội chạy lên.
.........
Nhi mở toang cửa phòng mình ra
- Bà lục lọi gì đấy?
- Đây.., chứng cứ đây, đây chính là cuốn nhật kí của mày...Mày tưởng tao không biết sao? Mày về với bố mày chỉ là mày muốn trả thù, mày muốn làm cho gia đình bên ấy nhà tan cửa nát chứ gì.
- Trả..trả cuốn nhật kí lại cho tôi. - Nhi hét lên
- Tao không trả đấy, ngay bây giờ tao sẽ đem cuốn nhật kí này cho bố mày xem để ông ấy biết đứa con gái của ông ta thật sự là ác độc như thế nào. - bà mở cửa phòng Nhi bước ra
Còn Nhi thì ướt đẫm mồ hôi, cô thật sự không muốn bao công sức của mình lại bị người đàn bà ấy phá đám như thế. Cô vội chạy ra ngăn bã lại.
- Đứng lại, bà không được đi, bà không được đi...nào, trả cuốn nhật kí cho tôi.
- No way.., mày tránh ra 1 bên giùm tao.
- Bà không nghe sao, tôi bảo bà trả cuốn nhật kí lại cho tôi, trả cho tôi, trả cho tôi. - Nhi dường như đã không còn giữ được bình tĩnh
Phứt
- Á.....ÁÁÁÁ..............Á!!!!!!!!!!!
Trong lúc day dưa với Nhi, bà dì đã mất thăng bằng và cứ thế té xuống cầu thang. Nhi thì mặt tái bệch lại, cô vội chạy xuống để xem bà có sao không.
- Nè.., bà...bà không sao chứ...đợi..đợi tí, tôi sẽ gọi...cứu thương ngay - vừa bấm điện thoại tay Nhi vừa run lên cầm cập
Thế nhưng...Nhi chợt nghĩ ra điều gì đó....và vội đứng dậy........dẹp chiếc điện thoại di động vô túi mình.
- Tại sao tôi phải cứu bà....chỉ cần bà chết đi thì sẽ không còn ai biết được bí mật của tôi nữa...
- C..ư..ú...- bà nói với chút sức lực nhỏ nhoi của mình
- Bà không thể trách tôi, có trách thì hãy trách hành động ngu dốt của bà đi.
- Dù sao đi nữa, bà hãy im lặng mãi mãi đi.., và nhớ phù hộ tôi..., phù hộ cho tôi có thể trả thù được....
Trong tiếng nói vô tình của Nhi, người đàn bà ấy bỗng cảm thấy sợ hãi. Bà bỗng nhớ lại tất cả chuyện đã xáy ra, và tự hỏi liệu có phải mình đã làm sai? Nhưng mọi thứ đã không thể trở lại từ đầu nữa rồi, chỉ sau 2 phút hấp hối, bà đã vĩnh viễn chìm trong bóng tối vĩnh viễn..., mãi mãi không thể nào bù đắp những lỗi sai của mình được nữa.
Uỳnh uỳnh
Cơn mưa rồi đột nhiên đổ ào xuống, liệu có phải đây chỉ là những giọt nước mắt thương tiếc cho bà dì, hay đây chính là dấu hiệu báo trước cho con đường đầy sóng gió mà Nhi đã chọn? Tất cả, tất cả chỉ là dấu chấm hỏi to đúng mà thôi.
....................................
Phừng phừng - Nhi đang đốt cuốn nhật kí của mình
- Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ không trả thù cho mẹ đâu, bởi vì những gì con đã làm và sắp làm, mọi thứ.....đều là thù của chính con.
Nhi nhẹ nhàng đặt bó hoa hồng trước mộ mẹ mình rồi lặng lẽ đi mất hút....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT