===Bờ hồ

-Anh từng yêu ai chưa – Hân nhìn mặt nước của bờ hồ và nói

-Chưa – Long nhìn Hân đầy ngạc nhiên

- ước gì tôi được như anh. Không yêu ai cả để mình không phải đau lòng như thế này – Hân nói với giọng run run muốn khóc

-Sao thế. Ai đã làm cô đau lòng à- Long nhìn Hân. Lại là 1 lần nữa cái gì đó lại quẫn trong đầu Long . Long thấy thương nó vô cùng

- Anh biết không . Tôi từng có 1 người bạn trai…Anh ta thương yêu tôi lắm. Và tôi cũng thế tôi yêu anh ta nhiều hơn thế nữa…Chúng tôi đã có những ngày hạnh phúc. Hạnh phúc lắm…- Hân ngừng 1 chút rồi nói tiếp

- Rồi chợt 1 ngày, mẹ anh ta gọi cho tôi nói rằng anh ta nói tôi không xứng với anh ta. Vì tôi quá nghèo. Rồi anh ta đi du học bên Mỹ .Và còn nói lúc quay về sẽ cưới cô bạn thân của tôi. Nghe mà tôi đau lắm muốn chết quách cho xong. Tôi đau lắm…Và tôi hận anh ta bỏ rơi tôi. Hận anh ta khinh tôi… - Hân lại ngừng 1 lúc rồi nói tiếp

- Và tôi có được ngày hôm nay nhờ Mỹ Mỹ và mẹ cô ấy còn có gia đình anh Minh nữa…- Hân nói hết nói hết những đau long ra. Nhưng không hiểu tại sao Hân lại nói như thế với Long nữa. Người mà nó đang rất ghét. Bỗng dưng Long bây giờ trở thành người cho nó tâm sự cơ đấy

- Tôi không thích thấy con gái khóc . Hồi chiều cô khóc rồi . Bây giờ khóc nữa à- Long nhìn Hân bằng đôi mắt đáng thương . Pha lẫn là tim anh đang nhói. Không hiểu sao nữa. Anh cứ nghĩ mình chỉ là đang thương hại nó thôi. Rồi anh nói giọng có chút hài hước để chọc cho nó vui

- Tôi không khóc nữa đâu. Hết nước mắt rồi còn đâu– Hân nhìn Long lại là 1 nụ cười . Nụ cười biết ơn

Chuông điện thoại của Hân reo lên

- [[ Bà đang ở đâu vậy hả tối rồi đấy có về hay chưa – Mỹ Mỹ hét muốn bể cái điện thoại

- Tui đang đi vòng vòng có gì nói cả nhà

đừng lo. Tui đang đi cùng 1 người bạn – Hân

- Bạn nào – Mỹ Mỹ

- Là Long – Hân

- Long hả…Long nào cơ – Mỹ mỹ

- Long lớp mình – Hân cười vì hành độn trẻ con của con bạn

- ủa sao kì thế. Tui thấy 2 người đâu có hợp nhau.- Mỹ Mỹ ngạc nhiên

- Về rồi kể cho nghe . – Hân

- ừ vậy bye- Mỹ Mỹ

- Ừ bye – Hân ]]

-Anh chở tui về nhé – Hân quay sang nhìn Long

-cũng được – Long

- Cảm ơn anh – Hân

-Tui không thích người khác cảm ơn bằng miện – Long cười đểu

- Chứ anh muốn sao – Hân

- cho tôi 1 điều ước - Long

- Điều ước – Hân ngạc nhiên

- là điều kiện ấy – Long

- ừ cũng được . Nhưng không được quá đáng đâu đấy – Hân chu mỏ trông đáng yêu vô cùng

- ừ . Thôi lên xe về nhà cô nào- Long mĩm cười

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play