Trong lòng Hiểu Dung lo sợ, không phải là Trương Cửu Hồng. Lúc xưa, anh trai từng được nhiều người hâm mộ, trong đó có Trương Cửu Hồng. Nhưng lòng anh trai chỉ có một người. Lâm Diễm Thu là tên của cô gái may mắn ấy.
Cả hai là một đôi thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn, ngay cả khi đã vào đại học. Cả nhà Hiểu Dung đều rất ủng hộ mối quan hệ này, chỉ chờ khi họ ổn định công việc là tổ chức ngay đám cưới. Ai ngờ….
Một ngày đẹp trời, Diễm Thu từ chối lời cầu hôn của Hạo Thiên. Người cô ấy yêu thật sự là Trương Thiệu Hằng, anh trai của Cửu Hồng.
Trái tim anh trai như tan nát thành muôn mảnh vụn. Nhưng Hạo Thiên rất cứng rắn. Anh mỉm cười chúc mừng cô.
Anh trai của cô có biết đau đớn không? Sao những con người kia có thể tàn nhẫn vậy? Họ giẫm nát con tim anh trai cô, sau đó chỉ gửi lại cho anh một lời xin lỗi ngắn ngủi…Họ không thấy Hạo Thiên đau khổ thế nào sau cú sốc ấy. Anh vẫn gượng cười để làm vui lòng cha mẹ….Anh vẫn yêu thương chăm chút em gái. Nhưng Hiểu Dung biết, có những đêm anh thờ thẫn ngắm chiếc áo cưới trong phòng.
Chiếc áo ấy chính tay Hạo Thiên thiết kế cho Diễm Thu mặc trong ngày hôn lễ. Anh đã tỉ mẩn từng chi tiết, còn mang qua hỏi ý Hiểu Dung, làm sao để nó trở nên hoàn hảo nhất.
Lâm Diễm Thu bây giờ là chị dâu của Cửu Hồng. Sau đó cả nhà cô đều hoảng hốt khi biết tin Hạo Thiên có qua lại với cô ấy trong một thời gian. Ba mẹ cô kiên quyết ngăn cản. Yêu thương hay không có thể nhìn vào đôi mắt….Trong mắt Hạo Thiên, chỉ có đau thương trĩu nặng. Ba mẹ và Hiểu Dung đều sợ, anh trai bị tổn thương có thể làm nên điều không hay…Lợi dụng một người không yêu để xoa dịu trái tim mình là điều đáng sợ nhất….Anh trai lúc nào cũng dịu dàng, chín chắn và trầm tĩnh của Hiểu Dung lại đánh mất mình vì một chữ tình.
Sau đó thì không nghe anh trai nhắc gì về chuyện của Cửu Hồng lẫn Diễm Thu nữa. Anh ấy sống càng khép mình hơn, đi làm về là về thẳng nhà, thỉnh thoảng cùng bạn bè ra ngoài uống chút rượu. Nhưng tất cả dường như đã ổn. Vài lần Hiểu Dung làm như vô tình nhắc đến Diễm Thu, anh đều chẳng có phản ứng gì đặc biệt. Cho đến hôm nay…
Người chị dâu của Hiểu Dung tuy không xinh đẹp, xuất thân bình thường nhưng nhìn vào mắt anh trai, cả nhà cô thấy một trời hạnh phúc….Hai đứa trẻ cháu cô cũng thật đáng yêu và ngoan ngoãn…Mọi chuyện xưa, hãy chôn vào lớp bụi thời gian.
- Cửu Hồng à…Hôm nay nhà chúng tôi hơi bận, xin lỗi chị…Chúng tôi phải về.
- Sao mà vội vàng vậy? -Cửu Hồng nhếch môi -Chúng ta lâu rồi không gặp, nên dành thời gian trò chuyện chứ. Dù sao…tôi và anh của cô cũng từng có một đoạn quan hệ không ngắn ngủi mà.
Mặt Hiểu Dung hơi tái đi. Lâm Hân phản ứng trước việc này khá chậm chạp, nhưng vẻ ngỡ ngàng, lúng túng của cô là không giấu được. Cửu Hồng nhìn phản ứng của cả hai với vẻ hả hê không che giấu. Cô nhếch môi:
- Anh chị của tôi cũng sắp về Thượng Hải. Cô có biết con trai của họ tên gì không? Trương Vọng Thiên….Vọng Thiên! Chị dâu tôi nói là cầu mong trời phù hộ cho thằng bé luôn mạnh khỏe nhưng tôi cho rằng, không chỉ đơn giản như thế phải không?
Người nhà giàu đương nhiên không đơn giản…Lâm Hân nhớ lại cái đêm Hạo Thiên đến Lan Quế Phường năm đó. Anh say mèm, ngật ngưỡng, không có chút gì là Hạo Thiên điềm đạm, trầm tĩnh của hôm nay….Cô bỗng buột miệng hỏi Hiểu Dung khi cả hai đang trên đường về nhà:
- Em có biết ai tên là Diễm Thu không?
Hiểu Dung giật mình, né tránh bằng cách nhắc tài xế taxi chạy nhanh hơn. Nhưng Lâm Hân đã biết, người con gái ấy là có thật. Cô ấy còn rất quan trọng trong đời Hạo Thiên nữa….Giọt nước mắt trong đau đớn của cô đã bị anh lau sạch bằng đôi môi nóng ấm và tiếng thì thầm dịu dàng, rất dịu dàng năm ấy của anh:
- Anh xin lỗi…anh xin lỗi…Diễm Thu. Anh xin lỗi………Diễm Thu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT