Trong 2 ngày kế tiếp đợi ngày thi, NT luyện tập rất chăm chỉ, nào là tập đi sao cho lịch lãm, chọn quần áo và gây ấn tượng thật tốt cho mọi ng.. còn Linh, ăn sang xong lên lớp, ăn trưa rồi ngủ, chiều lên lớp, vẫn thường xuyên ko tham gia lớp học thể dục, (giáo viên dạy thể dục là 1 cô giáo trẻ, bị Linh nhà ta bắt mất hồn, nên cứ đến giờ thể dục là nàng ta ngồi chễm chệ trên ghế... ko ngủ thì đọc sách), tối đến thì đọc sách chán rồi ngủ... mọi việc diễn ra hết sức bình thường... NT tin chắc với sắc đẹp nghiêng thúng nghiêng nồi của mình có thể thắng Linh 1 cách rất dễ dàng (ý là anh đẹp trai quá í mà – tự tin quá kìa). Còn Linh, dẫu thắng hay thua thì cũng thế, muốn gặp đc Linh thực sự thì phải biết Gia Huy hiện tại đang là ai kia đã.

- Cậu ko thắng nổi tôi đâu! – NT lên tiếng và trèo lên giường.

- ... (mắt chăm chú nhìn cuốn sách)

- Dù thế nào thì chỉ trong 2 ngày tôi đã luyện tập đc. Còn cậu thì chả ra sao cả? – NT nằm chống tay nghiêng ng nhìn Linh - ...Cậu ko nói thôi cũng đc... nhớ lấy lời...—Oáp... – 1 cái ngáp dài, NT nhanh chóng ngủ khì.

Linh vẫn chăm chú cúi xuống cuốn sách, ko phải nàng ta giữ im lặng, ko phải nàng ta ko nghe thấy mà đã ngủ từ lâu rồi. (t/g pó tay lun).

Sáng 8h. Sân trường vô cùng nhộn nhịp... vì sắp có sự kiên trọng đại diễn ra...

- Tất cả trật tự - Tiếng cô hiệu trưởng vang lên.

- ... (xì xào , xì xào)

Cô giáo cố gắng gào to, tăng volum hết cỡ nhưng vẫn ko thể làm gì khác đc.. Linh đứng trong cánh gà, cô vốn ghét bị làm phiền, và ghét ồn ào nữa, và cô nghĩ rằng nếu không dẹp đc đám ồn ào này thì cô khó có thể về phòng mà yên giấc. Linh xỏ tay túi quần bước ra, Cô cầm cái micro ở trên tay cô giáo và tiến về phía khan đài, một tiếng rít chói tai vang lên. Mọi ng chăm chú nhìn lên khán đài và trông thấy chàng hoàng tử của họ đang cầm chiếc micro chiếu thẳng vào dàn chỉnh thu âm thanh, tạo ra âm thanh kinh hoàng vừa nãy, đó cũng là 1 hiệu ứng dễ hiểu. Linh thu micro lại và tắt đi, tránh để nó rít nữa, cả khan phòng im lặng sau 3s rồi lại ào lên khi thấy chàng hoàng tử của họ trên sân khấu, Linh lại bật mích, tiếng rít khinh hoàng kéo dài khiến ai nấy đều phải bịt tai và im lặng, Linh lạnh lung nói:

- Im! – Vừa đi vào sau cánh gà

Cả khan đài im đến nỗi, câu nói buông thong của Linh khiến cho tất cả mọi ng cùng nghe thấy. Cả khan đài giờ đã im lặng, cô giáo bước về trước và nói

- Hôm nay, là ngày mà chúng ta quyết định chọn ra ng đủ thành tíc để dự thi, thật ko may là 2 bạn đều có thành tích học tập rất tốt đều ngang nhau cả nên việc chọn lựa rất khó, nên hôm nay, cô muốn 2 em thi đấu 3 lượt như 1 cuộc thi thực sự để chọn ra ng đi dự thi. Lượt thi đầu sẽ là thi trang phục, lượt thi sau là thi tài năng, và cuối cùng là ứng xử…

Đúng thật là rắc rối, không có thể thao và.. Như thì tiến đến bên Linh đưa cho Linh bộ trang phục mà 2 ngày qua cô cất công lắm mới nhờ ng thiết kế riêng, Linh định không mặc nhưng nếu không mặc thì cô còn thảm hơn, miễn cưỡng, Linh mặc vào, Chiếc áo khoác màu đen cùng với chiếc áo sơ mi trắng bên trong, không thắt calavat, chiếc vòng thánh giá đã thay cho chiếc calavat để trang trí cho chiếc cổ của chủ nhân nó. Chiếc quần jean đen và đôi giày thể thao trắng đen cao cổ… hầu như không có thay đổi gì nhưng tóc của nàng ta hơi bị tỉa ra đã bị Như vuốt cho xẹp xuống hết, nhìn như con gái lun (thì vốn là con gái mà, quả đầu giờ không khác Lương Bích Hữu là mấy), Như cười ồ lên:

- Để mình chỉnh như kiểu cũ vậy, hay mình vuốt ngước lên… nhưng như thế mất hình tượng quá nhỉ, thôi, riêng tóc thì mình không động vào, nhưng bỏ kính ra nhé..

Linh gỡ chiếng kính của mình ra để lên bàn, Linh lôi chiếc điện thoại ra, cắm tai nghe vào. Cô không muốn nghe những lời bàn tán, những tiếng xì xào của lũ con gái hâm mộ 1 tên con trai giả.

- Xem đây! – NT bước lên sân khấu.

Anh chàng nhà ta mặc vest trắng, đầu tóc đc tỉa gọn gang, khác hẳn thường ngày.. trông anh ý đẹp trai vô cùng, chàng bạch mã hoàng tử vừa xuất hiện, lập tức đám con gái trong trường hò reo ầm ỹ. Kết thúc màn biểu diễn NT nhà ta còn nháy mắt với các nàng khiến cho cả khan đài như muốn nổ tung.

Đến lượt Linh, cô đút hai tay túi quần, mặt vẫn lạnh băng, chậm rãi bước ra từ phía sân khấu, tiếng hò reo còn to hơn nữa, nàng ta lượn 1 vòng rồi quay lại (cái kiểu đi ra rồi đi vào luôn ý) mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc gì, thậm chí còn chút cau có nữa, thực sự màn trình diễn rất cuốn hút.. hang loạt ng trong khan đài chết mê chết mệt với Linh…

NT bực mình khi kết quả không mấy may mắn của mình,vì Linh đc số ng bầu chọn cao hơn cho cái dáng vẻ lạnh lung của mình.

- Có kẻ thất thế rồi, khởi đầu không tốt thì sẽ chả tốt gì đâu! – Như huých huých chế giễu NT khiến cho chàng tức điên.

Vòng thứ 2 NT phô ra màn trình diễn nhảy hiện đại vô cùng bắt mắt, khiến cho khan đài vỗ tay cổ vũ, chụp ảnh quay phim rầm rầm, nhưng đến Linh, cô nàng bất chấp cho mọi ng lôi kéo cũng ko lên khan đài trình diễn 1 màn gì hết. Và quyền thắng thuộc về NT.

- Có kẻ ko có tài cán gì mà cũng làm ra vẻ! – NT chế giễu lại Như, khiến cô tức điên.

Và vòng ba, họ sẽ đc chọn câu hỏi cho mình, NT chọn ngay câu hỏi “bạn sẽ làm gì khi thế giới chỉ có mình bạn?”

- Sẽ chẳng là gì khi thế giới này chỉ có mình tôi, tôi sẽ đánh đổi tất cả để có thể quay trở lại ngày mà thế giới ko chỉ có mình tôi!

Cách trả lời vô cùng nhanh, nhạy và thong minh của NT đã khiến cho mọi ng trong khan đài cảm động. Còn đương nhiên, NT cảm thấy rất vui và thỏa mãn cho những điều mình vừa làm đc. Linh từ từ bước lên trước, nhặt 1 câu hỏi và đưa cho cô giáo:

- Câu hỏi của Huy là: ‘bạn sẽ làm gì khi bạn có ng con gái mà bạn thương yêu?’

Cả gian phòng chờ đợi câu trả lời của Huy..

- ... – 1 phút, 2 phút, 3 phút trôi qua, Linh vẫn định giữ im lặng, mọi ng vẫn kiên nhẫn, bỗng - .... bảo vệ.

Cả gian phòng ồ lên trước câu trả lời rất ngắn gọn nhưng thực sự lại thuyết phục đc khan giả. Và vậy là, phần trao giải đã thuộc về Linh. Mặt lạnh băng bỏ đi mà ko thiết tha đến cái giải mà cô đưa ra, Linh đang có 1 trách nhiệm nặng nề lắm kìa.

Như cầm lấy giải và chạy theo Linh:

- Cậu trả lời hay thật, ko dài, ko ngắn, mà rất ngầu...

- Câu đó ... –Linh nói trong khuôn mặt đăm chiêu - ...rất khó.

-... – Như đã hiểu ra, đối với con trai thì ko có gì khó, nhưng với 1 đứa con gái như Linh thì trả lời đc là 1 kì tích, ắt hẳn Linh đã có câu trả lời đúng nhất nhưng trong mấy phút im lặng đó, Linh đã nghĩ tới Gia Huy, anh đã chăm sóc và bảo vệ cô đến từng nào...

Chiều 5h. Sau tiết học

Linh về phòng và tắm rửa, khi vừa ra khỏi phòng tắm, Linh thấy NT đang ngồi đăm chiêu, NT ko nhìn Linh, cậu nói:

- Cậu ko muốn tôi gặp e cậu đến thế sao?

- ... (hình như nhóc này chỉ biết im lặng thì phải... ng ta đang tâm trạng)

- Tôi đã nói.... Tôi – muốn – thấy – em – gái – cậu – 1 – lần... – NT dằn từng chữa một.

- ... Linh vẫn tự nhiên làm mọi việc và cô ko để ý tới xung quanh,

- Lần sau... – NT đứng phắt dậy - ...tôi sẽ thắng.

- ... – Linh mở cửa bước ra ngoài.

Cô ko quan tâm nữa mà đang lo một số chuyện, nếu mẹ cô biết thì có lẽ sẽ rắc rối…

Thứ bảy tuần đó, Các học sinh đc phép về nhà và trong trường chỉ còn bong dáng của Linh, cangtin đã đóng cửa, cô đành về phòng với cái bụng đói meo, cô không muốn về nhà vì dường như căn nhà là bắt nguồn của mọi sự bất hạnh.

Nhữa hạt mưa tí tách, khiến cho khuôn mặt cô lấm tấm nhữ giọt nước mưa, cô vẫn chậm rãi đi dưới những giọt mưa, có vẻ việc dầm mưa thấy cô đỡ hơn chút. Cô bước vào phòng, phòng cô giờ chỉ còn 1 mình, không còn ai cả, cô nghĩ NT cũng đã về nhà rồi, Linh đang chẩn bị đi ngủ thì bất chợt có tiếng gõ cửa, và rồi 1 tiếng gì đó rơi huỵch xuống đất, khiến Linh giật mình, vẫn giữ vẻ im lặng, cô đến bên cửa, cô sẽ không mở cửa nếu như không nghe thấy cái tiếng phì phò hơi thở nặng nhọc của 1 ai từ bên kia cánh cửa, cô mở cửa và chợt kinh hoàng khi trông thấy… Khải, mặt mũi lem luốc, ướt nhẹp nước mưa đang thở hồng hộc, thốt không ra hơi:

- A..anh..hộc…hộc..anh… Nghị… Tường… bị…tai…nạn.

- … - Vẫn im lặng, Linh phi ra ngoài và Khải theo sau. - ..chỗ nào?

- Đằng sau khu vườn hoa,... – Khải vừa nói thì có 1 chiếc ô tô tiến đến đón Khải đi... – tôi phải về, nhờ cậu..

Linh nhìn NT dưới ánh đèn pin mờ nhạt, vết bầm tím, máu loang lổ hòa tan với nước... cô bỏ ô ra và dìu NT, Linh dìu mãi, ngậm cả chiếc đèn vào miệng, loay hoay 1 lúc mới vác đc NT dậy. (con ng gì nặng khiếp)

Sau 1 lúc loay hoay, Linh đã đưa đc NT về phòng, cô bực dọc ngồi xuống thở hổn hển.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play