Vân Phong đặt lại gốc Hấp Huyết Tham Chi vào trong hộp ngọc, cẩn thận khóa lại rồi nhìn tiếp sang hai quyển trục bên cạnh.

“Huyễn Ảnh Bộ - Súc Cốt Hoán Diện Công – Trung phẩm Hoang cấp bí tịch.”

Vân Phong nhìn vào những chữ màu vàng ngoài vỏ, hít vào một hơi, thầm ngăn lại cảm xúc thư sướng trong lòng. Không ngờ, 2 trong 3 bản lĩnh lớn nhất của Tứ Quỷ là bộ pháp và thuật cải trang đều nằm ở nơi này, duy chỉ còn thiếu Cáp Giới Ban có khả năng tàng hình mà thôi.

Vân Phong còn nhớ lúc trước, cũng chính nhờ Huyễn Ảnh Bộ mà Tứ Quỷ có thể dễ dàng tránh né một chiêu toàn lực của Đỗ Nhạc. Nếu không phải mọi người cùng nhau bao vây, tập kích bất ngờ, chỉ e rằng Tứ Quỷ có thể nhờ bộ pháp này thong dong thoải mái chạy thoát.

Còn về Súc Cốt Hoán Diện Công là một bí tịch phụ trợ không được tính vào công pháp hay võ kĩ. Nó có tác dụng duy nhất là thay đổi hình dáng cũng như diện mạo, không gây ảnh hưởng xấu tới cơ thể. Người dùng có thể thoải mái làm việc giống như bình thường, có thể ăn, có thể chơi, có thể luyện công. Với môn bí tịch này, Tứ Quỷ đã lừa hoàn toàn Đỗ gia trong vòng mấy năm liền. Đủ để thấy tác dụng to lớn của nó đến nhường nào.

Đáng tiếc là Súc Cốt Hoán Diện Công chỉ có tác dụng với người cùng cảnh giới. Nếu như một Nguyên sĩ dùng môn công phu này đứng trước mặt Nguyên giả, chắc chắn sẽ bị phát hiện ra ngay.

Lúc này, tu vi của Vân Phong không cao, chỉ là Nguyên đồ bán lục trọng. Nếu như dùng xong Hấp Huyết Tham Chi có thể bước vào Lục trọng. Tuy tu vi này so với tuổi của hắn là rất khá, nhưng giờ Vân Phong đang phải đối mặt với nhiều đối thủ mạnh mẽ hơn hắn nhiều lắm, cho nên càng nhiều thứ bảo mệnh thì càng tốt. Hai môn võ kĩ và công pháp này quả thực rất phù hợp với hắn.

Vân Phong khoanh chân nhắm mắt lại, tĩnh tâm để cho bản thân vào trạng thái tốt nhất. Sau đó khai mở phong ấn của quyển trục. Trong chốc lát, trong đầu hắn tràn ngập thông tin về Huyễn Ảnh Bộ, Súc Cốt Hoán Diện Công.

Bộ pháp – Hoang cấp Trung phẩm - Huyễn Ảnh Bộ.

Bộ pháp này không yêu cầu về nguyên lực, chỉ cần có Nguyên lực là có thể tập luyện. Khi di chuyển Huyễn Ảnh Bộ sẽ tạo ra một cái bóng bằng Nguyên lực của bản thân, tiếp theo đó, tùy theo vị trí bản thân mà có thể biến đi trong chớp mắt, mỗi lần di chuyển có thể đạt tới khoảng cách 20 mét. Nguyên Lực Ảnh có thể tồn tại trong 3-5 giây mà không mất, trừ khi quá thời gian này hoặc có người chạm vào.

Bí kĩ – Hoang cấp Trung phẩm – Súc cốt hoán diện công.

Bí kĩ này giúp cho kẻ học được có khả năng thay đổi diện mạo, đường nét cơ thể trong một thời gian cực dài. Mỗi một lần vận công, thời gian chịu được là một tháng, sau một tháng phải nghỉ nửa ngày để cơ thể khôi phục đến trạng thái ban đầu. Nếu quá thời gian mà vẫn cố sức làm theo, cơ thể sẽ dần biến dạng, sau một đến hai năm có nguy cơ biến thành hình dạng khi đang súc cốt, hoán diện.

Hai quyển võ kĩ vừa được học xong, lập tức tan thành tro bụi, điểm điểm tinh quang phiêu đãng trong không khí. Đúng lúc này, Vân Phong mở mắt ra, thở nhẹ một hơi. Hai môn võ kí, bí tịch này cấp độ không tốt lắm nhưng hoàn toàn thích hợp với hắn.

Vân Phong khẽ nheo nheo mặt, dùng tay vuốt vuốt lên hai gò má, lập tức gương mặt gầy gò của Vân Phong có chút béo ra, hơn nữa gò má lại cao lên. Hắn tiếp tục sờ sờ cái trán, vuốt ve quanh miệng, lập tức biến thành một kẻ râu quai nón, trán dô, hoàn toàn khác hẳn với một tiểu từ gầy gò thường ngày. Thậm trí cho dù Lưu Hàn nhìn thoáng qua cũng không thể nhận ra được.

Ngắm nhìn bản thân trong gương, Vân Phong khá hài lòng với môn bí tịch này. Tiếp đó, hắn lại biến về trạng thái ban đầu của mình, rồi chuyển mắt nhìn hai quả trứng Ma sủng trước mặt.

Ở bên trái, lớn cỡ cái bồn nhỏ, toàn thân màu lam nhạt. Nhìn về nó, vỏ trứng giống như đá, cẩn thận lắng nghe, từ trên quả trứng phát ra một âm thanh gió thổi yếu ớt, hơn nữa lại có cảm giác hơi âm lãnh.

Ở bên phải, lớn cỡ bằng cái bát, vỏ trứng trắng noãn như tuyết, nhưng ở mặt ngoài lại có diễm văn màu đỏ tươi giống như hỏa diễm. Nhìn vào nó, giống như hoa tươi đang nở, từ trong nó tản ra một cổ tình cảm ấm áp.

Hai con ngươi đen kịt, bình tĩnh giống như hồ thu của Vân Phong bất chợt sáng lên. Nhìn vẻ bề ngoài của chúng có thể thấy hai quả trứng này được bảo dưỡng rất tốt, lại sắp nở thành Ấu thú. Một con hệ Phong, Hàn, một quả lại thuần hệ Hỏa, cả hai quả trứng Vân Phong đều có thể sử dụng.

Ở Bách Dạ Đế Quốc, một trứng ấu thú có giá đắt hơn gấp 5 đến 10 lần giá trị của một Ma sủng!

Hơn nữa, mặc dù một số trứng tiểu Ma thú còn không xác định chủng loại nhưng đều được tranh đấu đến đầu rơi máu chảy. Bởi Ma thú có thể săn, có thể bắt nhưng trứng Ma thú hay Ấu thú thì gần như không thể có!!

Tất cả Ma thú đều giấu kỹ trứng và con, căn bản không thể phát hiện được. Một khi cha mẹ chết, trứng Ma sủng cũng theo đó mà hỏng theo.

Trong thực tế, không phải ai đạt được Ma sủng cũng thuận lợi, được bọn chúng chấp nhận ngay khi huấn luyện như Vân Phong. Một số Ma sủng khi bắt lại rất kiệt ngạo bất tuân, khó lòng dạy dỗ. Ma Ưng hay Hạt Vĩ Cẩu chính là ví dụ. Lúc ban đầu, khi bị bắt nhốt chúng đều tức giận kháng cự, không muốn nghe chỉ huy. Mặc dù bọn chúng khi ra trận vẫn bị Nguyên phiến ép phải nghe lời, nhưng chiến lực thường giảm đi 2 phần, đôi khi có trường hợp Ma sủng hận chủ nhân mà quay ra cắn trả vào những lúc đặc biệt.

Duy chỉ có trứng Ma sủng hoặc Ma thú mới sinh không lâu là không bị ảnh hưởng. Bởi khi bọn chúng vừa sinh ra, lập tức nhìn thấy người đầu tiên. Theo bản năng sẽ luôn nghĩ đó là người thân, hết lòng chăm sóc, hết sức nghe lời.

Một điểm đặc biệt nữa là khi còn ở trong trứng, có thể lập tức dùng thủ đoạn nhỏ để Ma sủng ở bên trong tăng cường tư chất, hình thành một loại tiến hóa dị chủng. Cái phương pháp này có thể lập tức biến một ma sủng sơ cấp thành trung cấp, thậm trí là cao cấp mà ít gây ra tác dụng phụ.

Vì vậy, trứng ma thú có giá trị rất cao, người bình thường nghĩ cũng không dám. Cho dù là một đoàn đội Mạo hiểm giả, cũng rất ít đoàn đội có đủ tài lực để chơi cái này. Dù sao, trăm kim tệ có thể nuôi sống rất nhiều người, cũng chỉ có một vài người võ công cao cường, tích lũy mấy chục năm mới có thể xuất ra nhiều kim tệ như vậy để mua.

Mà Tứ Quỷ là một kẻ như thế.

Hắn tính toán rằng một khi tứ đại gia tộc cùng Tô gia triệt để bị xóa sổ, Ngọc gia trở thành lãnh tụ của thị trấn. Như vậy, 2 suất đăng kí thi tuyển vào học viện Hoàng gia của Tô, Sở hai nhà sẽ để trống. Đối với Tứ Quỷ, đây là cơ hội tốt để con trai có thể vào học tập tại học viện.

Hắn không tiếc tất cả mà cực khổ tìm về những thứ tốt nhất, mong rằng trong thời gian ngắn có thể tăng lên sức mạnh cho con trai. Không thể nghĩ tới rằng, chính đêm nay bản thân bị phục kích, những thứ tốt nhất đều rơi vào tay Vân Phong, làm lợi cho hắn.

Vân Phong vốn muốn giữ lại những trứng Ma sủng này cho mình, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bản thân hắn đã có 2 Ma sủng, hơn nữa những võ kĩ, bí thuật vừa cướp được cũng đủ dùng. Còn Lạc San và Hoa Hoa thì lại khác. Từ trước tới nay, Vân Phong để ý rằng, Lạc San ngoại trừ một thân Nguyên đồ viên mãn thì chẳng có gì hết, giống như một cái thùng đầy nước nhưng lại không biết dùng vào việc gì. Còn Hoa Hoa lại giống như một phàm nhân, chân yếu tay mềm, chỉ cần một dã thú hơi khỏe một chút cũng đã khiến nàng lâm vào nguy hiểm.

Nếu như cả 2 người lâm vào chiến đấu, lấy gì để bảo mệnh. Cho nên hắn nghĩ rằng, để 2 người các nàng trang bị cho mình một Ma sủng là tốt nhất.

Nghĩ là làm, Vân Phong vội vàng chạy lại nhà Lưu lão. Trước khi đưa trứng Ma sủng cho các nàng, cần để bọn chúng tiến hóa một lần trước đã.

Lạc San, Hoa Hoa đều là Tiên Thiên thể chất, tương lai của hai người là không thể hạn lượng. Ma sủng của nàng cũng không thể kém quá. Một khi Ma sủng chất lượng kém hơn bản thân chủ nhân quá nhiều, không những hai nàng không nhận được chỗ tốt, mà thậm chí còn kéo thụt lùi tốc độ tu luyện của các nàng.

Tốc độ tu luyện của người và Ma sủng chính là một cán cân lớn, tạo thành một thế cân bằng vi diệu. Giả như Ma sủng tư chất tốt, nhân loại tư chất kém, như vậy Ma sủng sẽ bù đắp lại tư chất đó, kéo chủ nhân của mình theo kịp tốc độ. Như vậy mặc dù tốc độ tu luyện của Ma sủng có giảm đi, nhưng bù lại sẽ khiến tốc độ tu luyện của con người tăng lên. Ngược lại, Ma sủng tư chất xấu sẽ kéo giảm đi tốc độ tu luyện của nhân loại. Do đó, thường thường, mỗi khi tiến 10 cấp, hầu như mọi người đều sẽ tìm mọi cách làm Ma sủng của mình tiến hóa. Nếu không được, một khi Ma sủng không chết, đa phần chủ nhân sẽ bỏ Ma sủng đó đi không thương tiếc.

Đối với Vân Phong, được tiếp xúc nhiều với Hư, nên hắn có thể hiểu được phần nào tâm lý của Ma sủng. Trên đời, liệu có bất kì sinh vật nào muốn bản thân mình bị vứt đi như món đồ rách, nhân loại cũng vậy, Ma sủng cũng không khác hơn.

Một phần, Vân Phong vì hai cô nàng thân thuộc với mình, nhận được Ma sủng bảo mệnh. Một phần, hắn muốn Ma sủng tìm được chủ nhân tốt, không bị đối xử một cách tệ bạc.

Lưu Hàn từng nói với Vân Phong, bản thân mình chỉ là một Nguyên giả. Thế nhưng, tu vi của lão sao có thể giấu được ánh mắt của Hư. Nó nhìn ra, Lưu Hàn ít nhất cũng có tu vi Nguyên tướng. Một Nguyên tướng như Lưu Hàn, có rất nhiều cách thức, bảo vật có thể làm cho Ma sủng tiến hóa. Vân Phong tin tưởng, chỉ cần đưa 2 trứng Ma sủng này ra, trong vòng một ngày, hắn có thể nhận lại được 2 quả trứng có chất lượng cao hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play