Hôn lễ tiến hành phi thường náo nhiệt mà vui mừng. Kỷ Mẫn các cô và công ty tổ chức tiệc cưới chuẩn bị rất nhiều tiết mục lãng mạn, tỷ như triển lãm hình ảnh quá trình quen nhau, lẫn nhau thổ lộ, ở trước mặt tân khách hứa hẹn cả đời yêu cùng trung thành không thay đổi, đối với hạnh phúc kỳ vọng cùng cố gắng, trao đổi tín vật, còn có mọi người chúc phúc vân vân, khiến các tiểu nữ sinh nhìn xem người người đều bắt đầu động tâm tư muốn lập gia đình.
Tiếp theo là cô dâu quăng hoa, cô gái nào nhận được liền biểu hiện đó là người kế tiếp kết hôn. Các cô nương của liên binh nữ, gan lớn vọt lên trước, nhát gan dưới ánh mắt của Lý Nguyên Nguyên và Kỷ Mẫn cũng đều chạy theo qua, Kỷ Mẫn và Lý Nguyên Nguyên tự nhiên cũng lẫn vào đội ngũ. Chúng tân khách vì thế liền nhìn thấy một cảnh tượng mở rộng tầm mắt: một đám con gái xinh đẹp như hoa, oanh oanh yến yến điểu ngữ hoa hương, lại giống như tập hợp những mỹ nữ lộng lẫy nhất, thiên kiều bách mị. Chỉ một từ đẹp, sao có thể miêu tả hết được. Có nam khách mắt cũng đứng luôn.
Trong tiếng thét chói tai gào to náo nhiệt của các cô gái, hoa cô dâu bị Kỷ Mẫn dũng mãnh đoạt được, cô cười đến run rẩy hết cả người. Mọi người đều vây lên tỏ vẻ chúc mừng. Lý Khả ở trên đài cười.
Kế tiếp là kính rượu tiệc cưới, Lý Nguyên Nguyên đi theo cô dâu nhắm mắt theo đuôi, tiếp vài ly, đưa khăn tay, nhìn tân khách ra nan đề cho cô dâu chú rể, cô ở bên cạnh cười ha ha.
Đột nhiên cảm giác phía sau nóng nóng, Lý Nguyên Nguyên quay người lại.
"Ai nha." Người phía sau dựa vào gần quá, rượu trên khay trên tay Lý Nguyên Nguyên đụng vào người liền hắt chút đi ra ngoài, bắn vào người ở phía sau.
Tuy rằng cũng có thể trách người nọ dựa vào mình gần quá, nhưng Lý Nguyên Nguyên không phải người như vậy. Cô lập tức xin lỗi: "Thật ngại a." Vừa nói vừa lấy khăn tay đưa cho đối phương.
Một bàn tay to tiếp nhận khăn tay, đồng thời truyền đến một giọng nam phi thường từ tính: "Không có việc gì, tôi là Triệu Thiên Hằng, xin hỏi nên xưng hô với cô như thế nào?"
Lý Nguyên Nguyên kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy người đàn ông trước mặt, anh khí bừng bừng suất khí bức người, nếu là bình thường đồng chí Lý Nguyên Nguyên sẽ phi thường vui vẻ thưởng thức. Nhưng nhìn đến đôi mắt soái ca nhìn mình lúc này. . . Lý Nguyên Nguyên do dự. Sẽ không lầm, đó là ánh mắt yêu thươna, ánh mắt thích, anh ta có hứng thú với cô. Bị soái ca coi trọng là chuyện phi thường vui vẻ kiêu ngạo, nhưng là. . . Nhưng là Lý Nguyên Nguyên cô chỉ định làm một đóa hoa xinh đẹp nhưng không phải đi hạnh hoa vượt tường, cô đã có Lục Huy.
Khi Lý Nguyên Nguyên còn chưa phản ứng lại nên trả lời như thế nào, một cái ôm nam tính đã vây quanh cô: "Cô ấy là Lý Nguyên Nguyên, bạn gái tôi." Lục Huy ôm Lý Nguyên Nguyên nhìn thẳng Triệu Thiên Hằng, giọng nói bình thản, khóe miệng hơi cong, ánh mắt lạnh như băng. Triệu Thiên Hằng cũng không úy kỵ nhìn thẳng Lục Huy. Lý Nguyên Nguyên giống thấy nhìn thấy trong mắt hai người lòe xẹt ra lửa va chạm trong không trung.
"Ai nha, tôi phải đi theo cô dâu rồi. Các anh đều tự trở về đi." Lý Nguyên Nguyên rối loạn bỏ lại hai câu, bang bang chạy, cũng không quản hai người đàn ông phía sau thế nào.
Sau khi kết thúc hôn lễ, Lục Huy muốn hẹn Lý Nguyên Nguyên đi xem phim, nhưng Lý Nguyên Nguyên bận công việc khi hôn lễ kết thúc, không rảnh.
Vài ngày sau, Lục Huy gấp gáp gọi điện cho Lý Nguyên Nguyên, Lý Nguyên Nguyên vì Lý Khả nghỉ kết hôn mà phải dẫn liên đội, cùng với nhiệm vụ kỹ thuật khẩn cấp mới nhận được mà bận đòi mạng. Lục Huy hẹn vài lần không thấy được người, dần dần bắt đầu sốt ruột trong lòng.
Lý Nguyên Nguyên vội làm việc, cũng vì không thể cùng Lục Huy gặp mặt mà nóng vội, nhưng khiến cô phiền não là Triệu Thiên Hằng xuất hiện. Vốn nghĩ đến tên nhóc kia là người qua đường Giáp, không nghĩ tới soái ca là người lãnh đạo trực tiếp của bạn trai Kỷ Mẫn là Dương Tiểu Dũng, là sĩ quan không quân, còn rất quen thuộc với Lý Khả. Người đàn ông này sau hôn lễ liền đá bạn gái trước, bắt đầu tiến hành theo đuổi Lý Nguyên Nguyên cực kỳ nhiệt liệt hơn nữa còn tham dự công tác câu thông giữa đội của họ và biên binh nữ các cô.
Cứ việc Lý Nguyên Nguyên hoặc sáng hoặc tối biểu lộ thái độ trung trinh như một của mình. Nhưng người ta mỗi ngày gọi điện, một ngày năm sáu tin nhắn, một ngày một phong thư tình, đều là trước nói công việc sau nói tưởng niệm, khiến Lý Nguyên Nguyên rất là phiền não. Nhưng Lý Nguyên Nguyên lại không định nói cho Lục Huy, cô không phải tiểu nữ sinh cần dùng việc này để kích thích bạn trai. Chịu đựng đi.
Thật vất vả có chút thời gian gặp Lục Huy mặt, hai người nhất thời cảm thấy, một ngày không gặp, như cách ba thu; hai người nhiều ngày như vậy không gặp thật sự là Ngưu Lang Chức Nữ. Đang lúc hai người nóng như lửa, di động Lý Nguyên Nguyên vang.
Lý Nguyên Nguyên tự giác trong lòng có quỷ, bất giác trên mặt liền biểu lộ ra. Lục Huy rất nhanh liền phát hiện "chứng cớ" .
"Đây là sao?" Lục Huy cầm di động Lý Nguyên Nguyên hỏi, trên đó đang báo "Triệu Thiên Hằng gọi"
Lý Nguyên Nguyên nhãn châu chuyển động, "Anh tiếp."
Lục Huy làm việc nghĩa không nhường ai, cầm điện thoại đưa đến bên tai "A lô?"
Đối phương hiển nhiên không dự đoán được gà mái biến vịt đực, ngẩn ra một giây, rất nhanh phản ứng lại: "Xin chào, tôi có việc tìm Lý Nguyên Nguyên, xin cho cô ấy tiếp điện thoại." Nói đúng lý hợp tình.
Lục Huy răng chắng chợt lóe, miễn cưỡng: "Nguyên Nguyên nhà tôi vừa tỉnh ngủ, đang tắm. Tối nay anh hãy gọi lại." Nói xong cũng không quản đối phương liền ngắt điện thoại.
Bên cạnh Lý Nguyên Nguyên mặt đỏ tai hồng: "Anh! Anh! Anh phá hư thanh danh của em!" Cô lên án.
Lục Huy không cùng cô nháo. Chỉ từ đâu lấy ra một cái hộp, mở ra, lộ nhẫn kim cương, anh cầm tay Lý Nguyên Nguyên đang ngẩn người, thâm tình nói:
"Gả cho anh đi!"
Lý Nguyên Nguyên như đi trên mây trở lại liên bộ núi Thiên Phong. Hơn nữa nói cho tất cả chị em, đợi liên trưởng trở lại, cô sẽ cùng Lục Huy gặp cha mẹ hai nhà. Cô sắp kết hôn! Vào đêm Lý Nguyên Nguyên cười tỉnh vài lần, ngày hôm sau Kỷ Mẫn hốc mắt đen kháng nghị: "Có phải chị điên rồi không?"
Sự tình tiến hành thật sự thuận lợi, Lục Huy hướng quân đội trình báo cáo kết hôn, hai người đều là người trong quân đội, tin tưởng ý kiến trả lời sẽ rất nhanh. Lý Khả liên trưởng rốt cục xong tuần trăng mật đã trở lại. Lý Nguyên Nguyên và Lục Huy xin phép rồi cùng nhau đi gặp cha mẹ.
Nhà Lý Nguyên Nguyên ở một thành thị nhỏ, mẹ là giáo viên dạy thay môn nhạc tiểu học, cha trước kia là thợ hàn, hai người đều đã về hưu ở nhà cầm mấy trăm đồng tiền hưu, cuộc sống không quá giàu có nhưng thực nhàn nhã. Em trai Lý Nguyên Nguyên dưới sự giúp đỡ của Lý Nguyên Nguyên cuối cùng cũng tốt nghiệp đại học, hiện tại làm việc tại một công ty ở Thượng Hải, không tính có tiền nhưng cũng không thiếu tiền. Người một nhà bình thường cũng là hợp hợp mỹ mỹ.
Ông bà Lý đối với Lục Huy rất vừa lòng, tuy nói đen chút, nhưng Lục Huy người ta tuấn tú lịch sự, ngồi giống ngồi đứng giống đứng, lại là con quan lớn, con gái nhà mình cùng người ta cũng là trèo cao. Mặc dù có chút tâm hư vinh quấy phá, nhưng ông Lý bình tĩnh lại liền lo lắng Lý Nguyên Nguyên ở nhà chồng sẽ bị khi dễ, liền kêu vợ nói với Lý Nguyên Nguyên ở nhà người khác phải nhu thuận chút, đối tốt với Lục Huy, ở nhà Lục Huy phải luôn chú ý hành vi của mình.
Lý Nguyên Nguyên cười ứng cũng không để trong lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT