Lễ khai mạc
giải “Võ Lâm Kim Dung Tournament” diễn ra với quy mô vô cùng hoành
tráng. Sau màn trình diễn áo tắm của Vũ đoàn Vi Tiểu Bảo do Lệ Xuân Viện tài trợ,Ban Tổ Chức chính thức công bố danh sách chia bảng và lịch thi
đấu. Thế nhưng,vì không xin được tài trợ nhiều như dự tính,vậy nên cơ
cấu giải thưởng và lịch thi đấu bị thu hẹp lại so với quảng cáo ban đầu. Các đội sẽ phải chia cặp đấu loại trực tiếp cho đến trận chung kết chứ
không thi đấu vòng tròn ở vòng bảng nữa. Giải thưởng cho đội vô địch
cũng rút xuống từ hai trăm vạn Obama xuống còn một trăm vạn mà thôi. May mắn là giải thưởng dành cho Thiên hạ đệ nhất cao thủ vẫn giữ nguyên là
hai vé xem phim ở Megastar Vincom công một xuất combo Pepsi + bỏng Ngô
và mặt nạ.
Các cặp đấu được phân định như sau:
Trận 1: Thư Kiếm Ân Cừu Lục vs Tiếu Ngạo Giang Hồ
Trận 2: Thiên Long Bát Bộ vs Hiệp Khách Hành
Trận 3: Ỷ Thiên Đồ Long Ký vs Tuyết Sơn Phi Hồ
Trận 4: Xạ Điêu Anh Hùng vs Thần Điêu Hiệp Lữ
Vào vòng bán kết các cặp đấu sẽ là: Đội thắng trận thứ nhất gặp đội
thắng trận thứ ba,và Đội thắng trận thứ hai đấu với đội thắng trận thứ
tư. Hai đội thua trong vòng bán kết được nhận đồng giải ba. Hai đội vào
trận chung kết sẽ nhận giải nhất và nhì. Giống như thể lệ thi đấu bộ môn túc cầu của Xi Gêm vậy,điều này dễ hiểu chắc không cần phải bàn đến
nữa.
Màn hình điện tử lắp phía trên cao của khu vực thi đấu hiển thị sơ đồ
các cặp đấu. Chẳng hẹn mà gặp,Vương Trùng Dương và Độc Cô Cầu Bại nhất
loạt quay sang nhìn nhau,rồi đập tay kêu vang: “Ầu dê!”. Không vui sao
được khi hai đội của hai lão tránh được nhau trong các vòng sinh tử,và
nếu may mắn có thể gặp nhau sẽ chỉ có thể là ở trận chung kết. Tinh thần màu cờ sắc áo của hai lão quả thực rất đáng tuyên dương trước toàn
trường.
Khi này,trên loa phóng thanh oang oang tiếng của Bình luận viên:
“ Không mất thời gian của quý vị đọc giả nữa,sau đây giải đấu sẽ chính
thức bắt đầu với trận đấu của hai đội: Thư Kiếm Ân Cừu Lục và đội Tiếu
Ngạo Giang Hồ. Đội trưởng hai đội đang bước lên võ đài trao cờ lưu
niệm,bắt tay chụp ảnh và thảo luận cách thức thi đấu. Chúng ta cùng chú ý đón xem diễn biến thế nào,thưa các bạn!”
Bên phía đội Tiếu Ngạo Giang Hồ đội trưởng là Nhật Nguyệt Thần Giáo Duy Ngã Độc Tôn Thiên Thu Vạn Đại Giáo Chủ Nhậm Ngã Hành,tóc xù râu bạc,ánh mắt sáng như sao,chân bước đi như long hành hổ bộ,hào khí ngút trời mây vừa bước lên lôi đài. Chắc hẳn lão đã chuẩn bị tinh thần rất kỹ cho
trận đấu nên thần sắc mới thập phần tự tin đến như vậy. Đối diện Nhậm
Bang Chủ là một hán tử thấp béo,người tròn như quả dưa,hai tay áo lùng
thùng lòng thong tới tận đầu gối.Y chính là Thiên Tí Như Lai Triệu Bán
Sơn,tam đương gia của Hồng Hoa Hội,lão được bầu chọn là Thiên Hạ Đệ Nhất ám khí của giải lần này. Triệu lão tam hai mắt ti hí quan sát Nhậm Ngã
Hành bước tới,đoạn giơ hai ngón cái hướng về Nhậm lão,vẻ mặt tươi cười
mở lời trước:
Nhậm đội trưởng thiên thu vạn đại nhất thống giang hồ! Khí thế của người bá đạo tuyệt luân,trong thiên hạ thực ít người bì kịp. Thảo nào Nhật
Nguyệt Thần Giáo càng lúc càng phát triển mạnh mẽ,giá cổ phiếu ngày sau
cao hơn ngày trước,chẳng mấy chốc ắt sẽ vượt xa ra tầm Quốc Tế! – Lão
dừng một chút,rít nước miếng đang xùi ra hai bên mép,rồi mới nói tiếp -
Nhậm Đội Trưởng tinh minh sáng suốt vô cùng kia ơi! Chẳng hay người muốn thi đấu theo thể thức nào cho trận hôm nay?
Nhậm Ngã Hành vốn tính ưa nịnh,nay lại nghe đối phương mở lời đã bốc
mình lên mây như thế thì sướng rêm trong lòng,nào còn toan tính chi nữa. Lão xua tay,tít mắt cười,khà khà mà đáp:
Triệu Bán Sơn ngươi thực đúng là người hiểu chuyện. Haha! Đã vậy thì cứ theo ý của ngươi mà làm thôi.
Triệu Bán Sơn thấy đối phương quả nhiên mắc bẫy,cả mừng trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ suy nghĩ lung lắm. Một hồi sau mới cất lời.
Cái này…cái này…Vậy ta đấu oẳn tù tì phân thắng bại cho nhanh. Liệu có được chăng?
Nhậm Ngã Hành đang gật gù cười cười,nghe vậy thì ớ một cái rồi lắc đầu quầy quậy.
Ớ! Không được,không được. Ta không đồng ý cách này.
Triệu Bán Sơn làm bộ dậm chân,tức tối:
Vậy các hạ định nuốt lời sao? Đỉnh đỉnh đại danh Nhậm Ngã Hành giáo chủ
Nhật Nguyệt thần giáo mà nói lời lại chẳng giữ lấy lời. Thật là phường
mặt dày vô liêm sỷ mà!
Nhậm Ngã Hành nghiến răng,con mắt còn lại trợn trừng xoay tít vằn máu đỏ trông rất hoang dại,cơn giận trong lão đã dâng lên đến cực điểm. Nhậm
lão quát lớn:
Quân thất phu! Dám lăng mạ ta sao?
Dứt lời tay phải lão phất ra một chưởng về phía Triệu Bán Sơn. Ai ngờ
đâu,Triệu tam gia đã lường trước tình huống này nên chưởng chưa tới nơi
đã lập tức ngã lăn ra đất ôm mặt la bãi hãi ra chiều đâu đớn lắm. Tình
thế bỗng trở nên vô cùng khẩn trương. Đồng đội hai bên lập tức tuốt đao
tuốt kiếm nhảy lên khán đài định huyết chiến một phen. May sao,ban tổ
chức cắt giảm nhân sự ở đâu không biết chứ không cắt giảm lực lượng an
ninh,vì hầu hết họ đều là tình nguyện viên,làm không công chứ không lấy
tiền. Lực lượng này do Phi Thiên Biển Bức Kha Trấn Ác,lão đại của Giang
Nam Thất Quái cầm cái đã có mặt rất kịp thời ngăn cản,không cho cuộc ẩu
đả giữa hai đội kịp diễn ra,dẹp yên được nguy cơ vỡ giải từ lúc chưa bắt đầu.
Trên khán đài dậy lên tiếng la ó,phản đối kịch liệt của khán giá đối với hành vi côn đồ,phi thể thao của Nhậm Ngã Hành. Ban Tổ Chức lập tức tổ
chức họp khẩn và ra quyết định tước quyền thi đấu của Nhậm lão trong
trận đấu này. Đây tất nhiên sẽ là một quyết định sáng suốt và công minh
của Ban Tổ Chức,có tính răn đe làm gương cho người khác rồi. Ban Tổ Chức luôn đúng,đây là điều một trong vô số điều luật của giải đấu này. Vậy
nên chúng ta sẽ không bàn cãi thêm về vấn đề này nữa.
Nhậm Ngã Hành vừa bị Triệu Bán Sơn chọc tức,lại bị khán giả la ó phản
đối,nay lại nhân thêm quyết định đình chỉ thi đấu từ Ban Tổ Chức một
cách rất chi là oan ức thì nhất thời nóng giận không kìềm chế được các
nguồn nội lực trong người. Ruột gan lão nhộn nhạo,trên bảo dưới chẳng
nghe,kinh mạch trong người căng phồng,chân khí đánh nhau túi bụi. Lão
lập tức thổ huyết thọ thương mà gục gã tại đương trường,trông rất thê
thảm.
Một mẹo nhỏ của Triệu Bán Sơn đã đánh trúng vào yếu điểm chí mạng của
đối thủ là không kiềm chế được cơn nóng giận. Đội Tiếu Ngạo Giang Hồ
chưa thi đấu đã mất đi một tuyển thủ trụ cột, Điều này chắc chắn sẽ gây
tâm lý hoang mang cho toàn đội,ảnh hưởng tới khả năng thi đấu chứ chẳng
phải đùa.
Rõ ràng,đội Thư Kiếm Ân Cừu Lục đã nghiên cứu rất rõ về thực lực cũng
như ưu nhược điểm của từng thành viên đội Tiếu Ngạo Giang Hồ. Trận chiến trước mắt hứa hẹn sẽ căng thẳng đến nảy lửa bởi những cái đầu nóng bên
phía đội Tiếu Ngạo Giang Hồ.
Đội phó phụ trách kỷ luật đội Tiếu Ngạo Giang Hồ,Lãng tử Lệnh Hồ
Xung,trước tình thế lúc này không thể không ra mặt. Chàng khật khưỡng,rẽ đám đông mà bước lên khán đài. Đoạn chồng kiếm cất lời,hào khí ngút
trời mây:
Mời Triệu tam gia lên đây để chúng ta còn chốt phương án thi đấu. Kẻo độc giả phải chờ đợi lâu,sốt ruột quá rồi.
Triệu Bán Sơn mặt dán salonpas,giả vờ cà nhắc khó nhọc bước lên với sự
giúp đỡ của Tiểu Gia Cát Từ Thiên Hoằng nhìn rất đỗi thương tâm. Khán
giả lại một lần nữa lại huýt sáo la ó,cất tiếng chê bai hành vi côn đồ
của Đội trưởng Nhậm Ngã Hành. Lực lượng an ninh lại thêm một phen vất vả mới có thể ổn định trật tự trên khán đài để cuộc thương lượng giữa đôi
bên có thể bắt đầu.
Lệnh Hồ Xung đưa mắt nhìn Triệu Bán Sơn từ trên xuống dưới một
lượt,miệng thì cười khẩy nhưng song mục lộ ánh hung quang. Đã lâu lắm
rồi chàng mới cảm thấy nóng giận thế này. Không nóng,không giận sao được vì trước khi thi đấu chàng vừa làm hai vò Trúc Diệp Thanh với nửa chai
Chivas 18. Rượu tây tàu trộn lẫn giờ đang đá nhau choanh choách khiến
bụng dạ chàng nôn nao khó chịu. Lại thêm chuyện tên Triệu Bán Sơn này
chọc tức nhạc phụ chàng khiến lão nhân gia nội thương tái phát mà thổ
huyết đương trường. Thánh Cô Nhậm Doanh Doanh từ trên khán đài tận mắt
chứng kiến bèn ba lần bảy lượt gọi điện mắng mỏ chàng xơi xơi giữa bàn
dân thiên hạ vì tội không bảo vệ được phụ thân nàng. Nếu không phải đang trong giải đấu lớn,chàng đã lập tức vung kiếm giết trên tên béo này mà
chẳng ngần ngại gì. Hừm! Thế nhưng không thể manh động mà làm hư việc
lớn,chàng đành mắt trừng gửi mộng qua đối thủ mà thôi.
Triệu Bán Sơn tuy ngoại hình không được bắt mắt,thế nhưng thông minh
tinh ý vốn sẵn tính trời. Y làm gì mà chẳng thấy được tâm ý của họ Lệnh
Hồ. Trước khí thế hừng hực vô cùng bá đạo của chàng kia,dù trong bụng y
thập phần lo lắng,ruột gan đảo lộn,trống ngực rộn rã từng hồi,thế nhưng
ngoài mặt vẫn làm bộ cứng cỏi,ra vẻ ta đây ghê gớm lắm. Chỉ có hai con
mắt ti hí láo liên,đảo qua đảo lại mà tính kế thoát thân mà thôi. Lệnh
Hồ Xung càng nhìn càng giận,nghiến răng trèo trẹo chỉ mặt Triệu tam gia
mà rằng:
Thế giờ cậu muốn dư lào? Hay là hai đội sinh tử hỗn chiến một trận luôn cho nhanh nhé!
Lực lượng đội Thư Kiếm Ân Cừu Lục chẳng cần xem kỹ cũng đã thấy yếu thế
hơn hẳn đội Tiếu Ngạo Giang Hồ. Nếu thực sự hai bên chọn phương thức hỗn chiến thì chắc chắn là toàn đội Thư Kiếm toàn bộ sẽ thảm tử đương
trường. Vậy nên,từ khi ban tổ chức chỉ mới công bố kết quả bốc
thăm,Triệu lão cùng Từ Thiên Hoằng đã bắt đâu bày mưu hèn tính kế đểu để làm suy yếu dần lực lượng của đối phương. Họ Từ dáng người nhỏ thó
nhưng mưu trí trong thiên hạ ít ai bì kịp,vậy nên gã mới có ngoại hiệu
là Tiểu Gia Cát. Diệu kế hãm hại Nhậm Ngã Hành khi nãy thực chất cũng là do một tay y đạo diễn,Triệu Bán Sơn chỉ đúng kịch bản mà làm theo. Vốn y cũng đã trù tính tới việc loại bỏ Lệnh Hồ Xung và hai ba người nữa. Vậy nhưng người tính chẳng bằng trời tính. Bây giờ,trước mặt hai người là
một thằng say,tay lăm lăm cầm kiếm,bố bảo hai kẻ Triệu,Từ cũng không dám lằng ngoằng thêm nữa. Sau mấy cái bấm tay,huých khuỷu đầy ẩn ý của họ
Từ,Triệu Bán Sơn mới lí nhí trả lời:
Hỗn chiến thì tại hạ sợ không đề cao được tinh thần thượng võ mà giải
đấu này đặt làm tiêu chí. Thêm nữa lại dễ gây mất tình hòa khí của đôi
bên. – Lão ậm ừ,đoạn nói tiếp - Hay vậy đi,chúng ta theo cách ngày trước Nhậm bang chủ giao đấu với quần hùng trên Thiếu Lâm. Mỗi bên cử ra ba
người,xa luân chiến. Bên nào trụ lại được cuối cùng thì thắng.
Lệnh Hồ Xung ra chiều ngẫm nghĩ một hồi cho camera quay được góc đẹp rồi mới vắt kiếm lên vai lừ mắt nhìn khiến Triệu,Từ hai người không khỏi ớn lạnh sống lưng:
Ừm! Vậy cũng được. Các người cử ai ra trước đây? Lệnh Hồ Xung ta cũng xin tiếp hết.
Đột nhiên,phía dưới có một giọng the thé bán nam bán nữ đột ngột vang lên:
Giết gà đâu cần dao mổ trâu. Lệnh Hồ đại ca cứ để tiểu đệ ứng phó.
Mọi người đổ dồn mắt về phía người vừa lên tiếng. Thì ra đó là Tà Kiếm
Tự Cung Lâm Bình Chi. Một trong Tam Tự Cung của Tiếu Ngạo Giang Hồ
truyện. Bộ ba này gồm có Nhật Nguyệt Thần Giáo Cựu phó giáo chủ Đông
Phương Bất Bại, Hoa Sơn Ngụy Quân Tử Kiếm Nhạc Bất Quần và Lâm Bình Chi. Cả ba người vì luyện Quỳ Hoa Bửu Điển và Tịch Tà Kiếm Pháp nên đã dẫn
đao tự cung. Ngày công phu cáo thành cũng là ngày không còn gì để khi
buồn thì bỏ ra mà chơi nữa. Để đạt được một thân công phu mà phải đánh
đổi đệ nhất lạc thú của đời người,ngẫm kỹ thấy thật là đau xót lắm thay!
Lệnh Hồ Xung sau một hồi lên gân quát tháo,nồng độ côn trong hơi thở
theo đó mà bay hơi bớt quá nửa,rượu cũng tỉnh ra đến vài phần. Khi nãy
toàn là rượu nói là chính nên cũng hơi mạnh miêng,giờ nghĩ lại trong
lòng cũng thấy hơi trờn trợn. Chàng hối hận tự rủa thầm,vì sao tự nhiên
mình lại dại dột đứng mũi chịu sào như thế. Chẳng may có mệnh hệ gì thì
bộ sưu tập rượu ở nhà để ai uống cho đây? Chàng thầm tính toán: “Thôi
thì nó đã dốt thì mình thí tốt luôn. Cho Lâm Bình Chi lên đánh trận đầu
để xem thực lực bọn kia thế nào đã rồi tính sau.” Lòng đã quyết,chàng
bèn tươi cười quay lại nói với Lâm Bình Chi:
Ừm! Lâm sư đệ anh hùng xuất thiếu niên,võ công cao cường,khí thế ngời
ngời dư lày thì làm tiên phong là chuẩn cờ mờ nờ rờ. Lâm sư đệ bảo trọng a! Yên tâm,lúc nào cũng có Lệnh Hồ đại ca ở sau lưng chọc lưng cho tiểu đệ. Nếu chẳng may có làm sao ta sẽ chăm sóc Nhạc Linh San dùm cho! Chúc đệ may mắn!
Lâm Bình Chi cười toe,vỗ đùi bôm bốp,tung người lộn một vòng trên không
rất đẹp mắt rồi đáp xuống đúng chỗ cũ,rồi nguẩy đít chạy lạch bạch lên
cầu thang,điệu bộ thực vô cùng đáng yêu. Gã liếc mắt tống tình hai ba
cái rồi mới hướng tới Lệnh Hồ Xung mà rằng.
Có Lệnh Hô đại ca ở đây,tiểu đệ nào đâu có gì phải lo nữa chứ. Huynh cứ yên tâm ở dưới xem đệ biểu diễn nghen. Hí hí.
Lệnh Hồ Xung tai nghe,mắt thấy giọng điệu của y mà không khỏi sởn da gà
khắp toàn thân,thế nhưng miệng vẫn cười cười,đầu vẫn gật gật ra chiều
ưng ý lắm. Đoạn chàng không dám chần chừ nữa mà vội tung người lộn hai
vòng tại chỗ rồi chạy xuống thang tới thẳng chỗ nhạc phụ đại nhân Nhậm
Ngã Hành mà xem xét tình hình. Chuyện này sau không nhắc đến nữa.
Lại nói về phía đội Thư Kiếm Ân Cừu Lục,lúc này toàn đội đang đùn đẩy
nhau ra mà ứng chiến. Ngoài một xuất chắc chắn dành cho Thiên Tí Như Lai Triệu Bán Sơn vì tội hiểu sai ám hiệu của Từ Thiên Hoằng mà chọn phương án thi đấu hiểm hóc này. Còn lại hai xuất,nhất quyết không ai chịu
nhận. Tranh luận cãi vã hồi lâu không đi đến đâu cả,cuối cùng cả bọn
đành phải lựa chọn nhân tuyển bằng phương án sấp ngửa và oẳn tù tì. Hai
người Vô Trần đạo trưởng và Thốc Cưu Trần Chính Đức thua bét de hết keo
này đến keo khác nên đành phải ngậm ngùi điền tên vào danh sách ứng
chiến.
Vô Trần Đạo Trưởng ngoại hiệu là Truy Hồn Đoạt Mệnh,là nhị đương gia của Hồng Hoa Hội. Khi xưa vì bị bội tình mà đau khổ tự chặt đứt một tay rồi xuất gia tu đạo. Lão nổi danh với Bảy mươi hai đường Truy Hồn Đoạt Mệnh kiếm pháp,tính cương trực nóng nảy,thích màu trắng,ghét màu đen,chẳng
mấy khi làm quen với người khác giới.
Trần Chính Đức,ngoại hiệu là Thốc Cưu,cùng vợ là Tuyết Điêu Quan Minh
Mai hợp thành một cặp Thiên Sơn Song Ưng,võ công cao cường,hiếm khi gặp
đối thủ ngang tay. Năm xưa hai người cùng Thiên Trì Quái Hiệp Viên Sỹ
Tiêu có xảy ra tranh chấp tình cảm tay ba nên đã bỏ ra vùng quan ngoại
cư ngụ,nay chỉ vì màu cờ sắc áo mới trở lại Trung Nguyên tham dự Đại Hội Võ Lâm. Dù bao nhiêu năm đã trải qua nhưng lão Trần vẫn chưa thôi ghen
tuông với lão Viên,giữa bọn họ vẫn thường nảy ra cãi vã,gây gổ,căng
thẳng. Nhưng đáy là chuyện riêng tư của người ta,người viết cũng chỉ nói ra cho bạn đọc hiểu thêm mà thôi. Blah…blah….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT