John đứng trên cao nhìn xuống hàng vạn binh sĩ bên dưới, người nào người nấy sắc mặt
nghiêm chỉnh, ánh mắt của họ hiện lên chiến khí ngút trời.
John nhìn xuống toàn thể binh sĩ và tướng sĩ nói lớn: “ hôm nay, chúng
ta sắp phải xuất chinh. Các vị tướng sĩ của Liên Minh quân, có thể sau
ngày hôm nay, ta hoặc ai đó trong mọi người không thể tiếp tục đứng ở
đây, nhưng ta bảo đảm với mỗi tướng sĩ của Liên Minh Quân ở đây, tuyên
thệ với mỗi trung hồn binh sĩ của Liên Minh đã hi sinh…..chỉ cần là John còn, thanh kiếm này sẽ vẫn đánh giặc tan tác, Liên Minh quân sẽ mãi mãi là đoàn quân toàn thắng.’ Kiên-Trung-Nghĩa-Đảm, Dũng Võ Truyền Đời’mọi
người hãy nhớ đến những từ này, nó sẽ giúp mọi người có thêm sức
mạnh.”-John rút kiếm trên tay chỉ thẳng lên trời.
*giải thích: Kiên: kiên cường, Trung: trung thành, Nghĩa: nghĩa khí, Đảm: can đảm.
Swain quay xuống nói: “ những anh em, người thân của mọi người không hề
đi, họ vẫn đứng đây và theo dõi cỗ vũ mọi người hằng ngày.”
(ý Swain nói ở đây là muốn nói đến những người thân các binh sĩ đã ngã xuống)
“John chỉ huy…John chỉ huy”-Swain hô lớn, tiếp theo đó là toàn bộ quân đội và các tướng sĩ khác hô theo.
“Kể từ hôm nay, người sẽ bước đi trên con đường đầy chông gai, ngươi sẽ
đối diện với trận chiến lớn nhất trong lịch sử Valoran, người gánh trên
mình sinh mạng của không biết bao nhiêu người, niềm tin của họ đặt cả
vào ngươi.”-John tự nói với bản thân.
“Kiên-Trung-Nghĩa-Đảm”-John đặt tay lên tim nói.
“Dũng Võ Truyền Đời”
“Kiên-Trung-Nghĩa-Đảm”-John.
“Dũng Võ Truyền Đời”
Ba mươi vạn binh sĩ cùng nhau hô lớn bốn chữ, khí thế tỏa ra khiến những người yếu đuối nhất cũng muốn được đầu quân đánh giặc.
John nhìn sang Nami đang đi đến liền nói: “ mọi chuyện thế nào rồi? có thành công không?”
Nami cười đáp: “ chuyện anh John bảo Nami làm thì làm sao Nami có thể không hoàn thành được chứ, hì hì”
John gật đầu nói với Heimer đang đứng gần đó: “ ngài Heimer, cứ theo những gì đã nói mà tiến hành.”
“được”-Heimer gật đầu 1 tiếng sau đó cùng với Nami rời đi trước.
“Toàn bộ binh sĩ xuất phát”-John hô lớn một tiếng lập tức ba mươi vạn
binh sĩ xoay người chỉnh tề bước đi, đây sẽ là một chiến lịch sử, ba
mươi vạn quân sẽ đối đầu với 100 vạn quân địch.
…………………
Phía Quân Liên Minh.
Bên trong căn phòng chỉ huy lúc này gồm có: John, Jarvan, Darius, Garen và Teemo.
John nhìn Teemo hỏi: “ cách bố trí quân đội của bên Hư Không thế nào?”
Teemo đáp: “ theo như Quinn nói lại thì lực lượng chiến thuyền hư không
được sắp xếp rất bài bản, ở đây, đội tàu thiết giáp sẽ đi đầu, hơn ba
trăm tàu này sẽ làm mũi nhọn tấn công, sức công phá là không thể nói
bằng lời được, phía sau ba trăm tàu này là ba trăm chiến thuyền khác
dùng để vận chuyển binh lính trên đó, tổng cộng là hơn sáu trăm chiến
thuyền.”
“Ba trăm tàu thiết giáp này không chỉ là những tàu chiến đấu mạnh mẽ nó
còn là một lá khiên vững chắc cho những tàu phía sau.”-Swain nhận xét.
“mọi người cứ y như theo kế hoạch mà làm, trận chiến này chúng ta phải thắng.”-John gật đầu nói.
Bên Phía quân Hư Không
Đoàn tàu quân Hư Không tiếp tục di chuyển, tốc độ của họ không nhanh
không chậm, binh lính trên tàu vẫn không rời mắt khỏi phía trước, bất cứ một động tĩnh kì lạ nào cũng không thể lọt qua tầm mắt của bọn họ được.
“chỉ huy”-Một binh sĩ hốt hoảng chạy vào bên trong quỳ xuống trước mặt Lucas nói: “ chỉ huy, có tin không tốt rồi.”
“tìn gì?”-Lucas nheo mắt lại nói.
“toàn bộ binh sĩ theo cánh quân đường bộ đã bị tiêu diệt, đội phó Fonga đã chết rồi…”-Người lính đó bẩm báo.
“rầm”-Lucas tức giận đập tay lên bàn nói: “ ngươi nói cái gì? Tiêu diệt
hết là thế nào? Hắn ta cầm theo gần 50 vạn quân tinh nhuệ vậy mà bị tiêu diệt hết,thế là ý gì?”
“chỉ huy, xin bình tĩnh, đừng kích động”-những vị tướng quân gần đó vội khuyên ngăn.
“chỉ huy, thuộc hạ nghĩ việc bọn chúng tấn công quân đường bộ mà dẫn đến kết quả như thế không ngoài khả năng đã xử dụng hết toàn bộ binh lực
của mình rồi, có thể đường thủy này sẽ không có ai dám ngăn cản chúng ta đâu.”-một tên tướng quân vội nói.
“phải đấy chỉ huy, ngài nhìn xem, ở phía trước, con sông rộng lớn như
vậy mà không phát hiện ra một con tàu nào của kẻ địch, chắc hẳn bọn
chúng đã tập trung lực lượng qua cánh quân đường bộ cả rồi.”
“ta không cần biết, dám làm tổn hại đến uy danh của ta nhất định không
thể tha thứ, thông báo toàn quân, đẩy cao tốc độ di chuyển, sáng mai
nhất định phải đến trước thành Legacy, ta muốn xé xác những tên chỉ huy ở đó cho hả cơn giận này.”-Lucas đứng dậy vung tay nói
“chỉ huy có lệnh đẩy cao tốc độ di chuyển”
“roạt….”-tiếng rẽ nước vang lên từ hơn 600 chiến thuyền.
“không phát hiện chiến thuyền của địch phía trước”-những binh sĩ làm nhiệm vụ quan sát trên cao nói.
1h13p rạng sáng.
Lúc này binh sĩ trên hầu hết các chiến thuyền của quân hư không đã chiềm vào giấc ngủ, những binh lính canh gác cũng không thể nào chống lại cơn buồn ngủ của bản thân, đầu cứ gục lên gục xuống.
Trong lúc này đây, ở bên dưới mặt nước một đội người cá gần 300 người
bắt đầu di chuyển đến dưới các thân tàu, những người cá ấy trên thân mặc chiếc áo giáp đặc trưng của bộ tộc mình, lưng đeo những cây đinh ba tay cầm một loại vũ khí rất lạ, vừa giống máy khoan, vừa giống một cây súng trường. Dẫn đầu đám người cá đấy chính là Nami, Fizz và Nautilus, trong gần 300 người cá kia có một người cá rất quen thuộc, chính là cậu ta
Aqualis.
Nami lập tức đưa tay ra hiệu nói: “ tất cả vào vị trí, ngay khi có hiệu lệnh toàn bộ hành động.”
“rõ”-những người cá khác gật đầu hiểu rõ
Khi thấy tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Nami lập tức vung tay ra hiệu,
ngay lập tức, cô, Fizz, Nautilus cùng với gần ba trăm người cá đồng loạt khởi động thứ vũ khí kì lạ trên tay, một chiếc máy khoan do chính đội
khoa học sáng chế theo yêu cầu của John, cái máy khoan này có thể sử
dụng được dưới nước và năng lượng chính của nó chính là sức mạnh phép
thuật, chỉ cần truyền vào đó một lượng sức mạnh phép thuật là có thể sử
dụng được.
“rù rù”-chiếc máy khoan xoay chuyển cực nhanh dưới mặt nước, có vẻ như
nước không thể nào làm ảnh hưởng đến tốc độ quay của mũi khoan và động
cơ bên trong.
Bên trong các khoang tàu, đúng hơn là tại căn phòng nhiên liệu, ở đây có gần mười người vẫn còn thức, họ nhận được lệnh của cấp trên là đúng
sáng mai phải đến trước thành Legacy vậy nên các con tàu cũng phải di
chuyển liên tục không ngừng nghỉ.
“rột rột”-một người trong số họ đang làm việc đột nhiên như nghe âm thanh gì đó kì lạ.
“này mấy người có nghe âm thanh gì không?”-người đó lập tức hỏi.
“âm thanh gì?”-Những người khác dừng lại thắc mắc hỏi.
“rột rột”-cái âm thanh kia lại một lần nữa vang lên, lần này to hơn một chút.
“rồi rồi, tôi nghe thấy rồi, không lẽ bình năng lượng có trục
trặc?”-những người khắc dần dần nghe được cái âm thanh kì lạ kia bọn họ
xoay đi xoay lại kiểm tra các bình năng lượng xem có hư hỏng hay gì
không, nhưng kiểm tra một lúc vẫn không thấy có gì khả nghi.
“ró…ró…”-âm thanh kia to dần, và rõ ràng hơn.
“nghe giống như tiếng miếng sắt bị khoan thủng ấy nhỉ?”-Một người trong số họ nói đùa nhưng không ngờ đấy chính là sự thật.
“kiểm tra xem, âm thanh ấy phát ra từ đâu?”-mười người bắt đầu kiểm tra khắp căn phòng,cái âm thanh kia một lúc một to dần.
“này lại đây xem, cái này là cái gì?”-Một người trong số họ sau khi lấy
một chiếc thùng ra khỏi vị trí thì phát hiện thân tàu đang có hiện tượng lạ, một mũi nhọn đang dần trồi lên…
“cái gì thế?”-mười người nhìn nhau khó hiểu.
“xì”-đúng ngay lúc này, một chùm nước bắn cực mạnh vào bên trong, chùm
nước ấy mạnh đến nỗi khiến cho những tấm thép nối các phần tàu bắt đầu
nứt toát ra.
“nước vào….nguy rồi…mau chặn lại, mau chặn lại”-mười người kia hốt hoảng nhanh chóng kiếm mọi thứ để chặn nước tràn vào, thế nhưng đã quá muộn,
nước tràn vào không chỉ nhanh mà còn rất mạnh, sự chênh lệch về áp suất
đã khiến nước bắn vào với một sức mạnh không thể tả, những cây đinh sắt
nhanh chóng bung lên, tiếp theo đó là những mấu nối giữa những phần thân tàu.
“ầm ầm”-nước tràn vào khoan nhiên liệu khiến hệ thống điều hòa năng
lượng gặp sự cố lớn, áp suất thay đổi đột ngột làm các bình nhiên liệu
lập tức phát nổ.
“chạy khỏi đây ma..chạy mau….tàu sắp chìm rồi…sắp chìm rồi”
Không phải chỉ có mỗi con tàu này, mà toàn bộ những chiếc tàu thiết giáp xung quanh cũng gặp tình trang tương tự.
“ầm ầm ầm”-những tiếng nổ liên tiếp vang lên.
Khói bay nghi ngút khắp nơi.
“bùm bùm”-hàng chục, hàng trăm binh sĩ trên những chiếc tàu bọc thép vì
muốn giữ lấy mạng mà nhảy xuống nước nhưng khi vừa nhảy xuống, ngay lập
tức bọn họ đã bị đám người của Nami mai phục sẵn, lôi xuống dưới giết.
“ọc…ọc…”-tiếng binh sĩ đang dần chết ngạt.
“á”-con sông bắt đầu nhuốm đầy máu, những binh sĩ hư không rơi xuống
nước lúc này không khác gì một con cá rơi vào dầu đang sôi cả, chết là
kết quả tất yếu.
“Aqualis cậu xử lý đám người bên kia, Fizz bên này, còn lại theo
tôi”-Nami ra dáng chỉ huy, ra lệnh cho mọi người, những người cá liên
tục sử dụng những cây đinh ba sắc nhọn của mình đâm vào những binh sĩ hư không. Đám Binh sĩ ấy mặc dù biết bơi nhưng bọn chúng vẫn không thể nào bằng được đám người cá, họ có thể thở dưới nước, còn đám lính hư không
thì không thể.
Kế Hoạch Tấn công đội tàu thiết giáp: John bảo với Nami quay trở về tộc
Barai của mình nhờ những người ở đó đến giúp đỡ, mặc dù biết trong liên
minh có khá là nhiều người biết bơi và lặn nhưng chắc chắn một điều rằng họ vẫn là con người và không thể bằng với những người cá của tộc Barai
anh dũng. Theo như kế hoạch của John. Những chiến binh người cá sẽ cầm
theo loại máy khoan mà Heimer và những người khác đã chế tạo ẩn mình
dưới đáy sông, vì đây là con sông rất trong cho nên nếu tấn công vào ban ngày chắc chắn họ sẽ bị lộ diện, vậy nên chờ đến đêm khuya, khi mà màn
đêm chính là tấm màn chắn hữu hiệu nhất, những người của tộc Barai cùng
với Nami, Fizz,Nautilus từ dưới đáy sông tiến vào dưới các thân tàu bọc
thép, sử dụng loại vũ khí máy khoan kia, liên tục tạo các lỗ thủng trên
thân tàu để nước tràn vào. Một tàu thiết giáp bằng sắt một khi để nước
tràn vào thì không khác gì một cục sắt cả.
“bước đầu tiên phá hủy tấm lá chắn của kẻ địch xem ra đã thành công”-John đứng trên mũi tàu nhìn vào biển lửa trước mặt nói.
Darius đứng bên cạnh nói: “ John này, bọn họ sẽ không sao chứ?”
John vung tay nói: “ bước thứ 2 triển khai”
Trở lại với đám quân Hư Không, lúc này đây Lucas đã bị những âm thanh
đinh tai nhức óc kia làm cho tỉnh giấc, hắn ta lập tức bước ra ngoài,
đôi mắt trợn tròn kinh hãi, ba trăm chiến thuyền thiết giáp đang tắm
trong biển lửa, hơn phân nữa bắt đầu có dấu hiệu chìm.
“chuyện quái gì thế này? Thế này là sao? Thế này là sao?”-Lucas điên tiết hét lên liên tục.
“chỉ huy, không hay rồi, không hay rồi, ba trăm tàu thiết giáp của ta đã bị đục thủng phần dưới nước tràn vào và bắt đầu chìm cả rồi.”-Một tên
tướng quân hốt hoảng chạy lại nói.
“ngươi nói cái gì? Làm sao bọn chúng có thể chọc thủng thuyền được
chứ?”-Lucas kinh hãi không thôi, đây là sự việc mà có nằm mơ lão cũng
không mơ ra được.
“ở dưới nước, ở dưới nước có người, mau đem súng đến đây, đem súng đến
đây”-có một số chiến hạm mặc dù nước tràn vào nhưng vẫn chưa chìm ngay,
những binh sĩ trên đó phát hiện những người nhảy xuống nước lập tức bị
lôi xuống tận đáy sông, ngay lập tức những khẩu súng liên thanh, súng
ngắm đủ loại được lấy ra bắn xối xả dưới nước.
“phụp..phụp…”-những viên đạn xuyên qua mặt nước bắn xuống bên dưới.
“á”-một người cá không may bị viên bạn bắn trúng vào vai, máu chảy ra, anh ta ôm vai của mình bơi đi.
“bùm”-một pháo hiệu màu đỏ bắn thẳng lên bầu trời.
Nami vừa trông thấy pháo hiệu lập tức ra lệnh: “ toàn bộ rút quân, mau đem những người bị thương đi trước đi.”
Nautilus xoay người nói: “ đi trước đi, để ta chặn hậu cho.”- nói xong
từ chiếc mỏ neo của mình hắn ta đập một cách thật mạnh vào trong mặt
nước, sóng lực phát ra khiến mặt sông rung chuyển, những chuyến thuyền
chưa chịu chìm trở nên chao đảo, binh lính Hư Không, không giữ được
thăng bằng ngay lâp tức rơi xuống như rạ.
“cho các ngươi ăn Ngư Lôi thủy Lực của ta”-Một quả ngư lôi bằng nước
được Nautilus tạo ra bằng chính sức mạnh của mình, quả ngư lôi ấy sức
mạnh không thua kém gì so với ngư lôi bình thường.
“ầm”-một chiếc tàu thiết giáp lập tức nổ tung.
“Ầm…ầm”- hai rồi ba chiếc khác cũng nổ theo.
“tàu chìm rồi, chạy thôi…”
“nhảy khỏi tàu mau lên, tàu chìm rồi”
“cứu….cứu….ọc ọc…”-những binh sĩ không kịp thoát ra khỏi tàu hay những
người không may bị mắc kẹt trên tàu khi tàu chìm chỉ biết cầu cứu trong
vô vọng.
Lucas hai mắt đỏ hoe, hắn đang cực độ căm phẫn, lực lượng của mình, lực
lượng chiến thuyền thiết giáp mà hắn tự hào nay đã bị quân địch phá hủy
toàn bộ, một quả đắng thế này sao hắn có thể nuốt trôi cho được.
“John…ta viết giết ngươi…ta phải băm người thành trăm mảnh”-Lucas thét lên đầu phẫn uất.
“vụt vụt”-từ đằng xa chừng mười chiếc tàu chiến phe liên minh bắt đầu
xuất hiện, những tàu chiến này được trang bị những khẩu pháo tầm xa uy
lực cực mạnh, đây đều là những chiến thuyền mà các cướp biển trước kia
vẫn thường dùng.
Miss đứng trên boong tàu vung tay nói: “ dồn toàn bộ hỏa lực, dọn dẹp đám tàu thiết giáp kia đi.”
Đây chính là bước thứ hai trong kế hoạch của John, nó có tên là Dọn Dẹp, sau khi nhóm người Nami thực hiện thành công bước đầu, ngay lập tức
mười chiến thuyền được trang bị pháo tầm xa do Gangplank và Miss chỉ huy sẽ xuất hiện, nhắm vào những con tàu còn chưa chìm kia, bằng mọi cách
phải triệt tiêu hoàn toàn sức mạnh của kẻ địch. Đối với John, Thủy binh
của Hư Không lần này khó đối phó nhất chính là những chiếc chiến thuyền
thiết giáp này, bây giờ có cơ hội nhất định phải phá toàn bộ bọn trúng.
“bắn”-Gangplank và Miss đồng loạt ra lệnh.
“bùm bùm bùm”-gần trăm khẩu pháo từ mười tàu chiến đồng loạt khai hỏa,
mùi thuốc súng bay khắp mọi nơi, ở đằng xa kia, những tiếng nổ vang,
những tiếng hét cứ thay nhau vang lên.
“cho tàu lùi lại, cho tàu lùi lại”-Lucas lập tức ra lệnh cho ba trăm
chiến thuyền chở binh lính của mình lập tức lùi lại, nếu tiến thêm nhất
định sẽ bị loạt đạn pháo của kẻ địch bắn trúng, đấy là chưa nói đến có
thể bị chính những chiếc tàu bọc thêm gần đó phát nổ , gây cháy sang
đây. Những tàu chở lính này đều là tàu gỗ cả, chỉ cần 1 mồi lửa tất cả
sẽ kết thúc.
“triển khai bước thứ 3”-John vung tay nói.
…………………….
6 giờ sáng.
Quân đội Hư Không bây giờ đã cho lui quân tiến vào bờ cạnh đó để đóng quân và kiểm tra lại những tổn thất của mình.
“tình hình sao rồi?”-Lucas ngồi bên trong lều chỉ huy nhìn những tướng quân vừa mới kiểm tra mọi thứ tiến vào hỏi.
“chỉ…chỉ huy…chúng ta tổn thất quá mức nặng nề”-Những viên tướng kiểm tra tình trạng hiện tại của quân đội đau khổ nói.
“nói”-Lucas đập bàn thúc giục bọn chúng nói.
“ba trăm tàu thiết giáp, không có lấy một tàu nào còn nguyên vẹn, tàu
không bị chìm thì cũng bị hư hỏng quá nặng, chỉ huy, bây giờ chúng ta
làm sao đây?”
Thế còn binh sĩ thì sao?”-Lucas lập tức nói.
“Chỉ huy, binh sĩ của chúng ta tổn thất không hề nhỏ, gần hai mươi vạn
binh sĩ của chúng ta trên ba trăm chiến thuyền đã hi sinh, người thì vì
cuộc tập kích bất ngờ của kẻ địch mà không kịp phản ứng khi tàu chìm thì bị mắc kẹt bên trong, người thì bị giết khi cố gắng thoát khỏi tàu,
người thì bị loạt pháo oanh kích của kẻ địch…”
Lucas đứng dậy bước ra bên ngoài, binh sĩ hiện tại trông cực kì uể
oải,chỉ với một cuộc tập kích nhỏ bọn họ đã tổn thất lớn đến mức này,
nếu bảo không suy giảm ý chí thì đó là nói xạo. Cũng may bọn họ chưa
biết chuyện cánh quân đường bộ bị tiêu diệt toàn bộ, chứ nếu biết không
biết lòng quân sẽ ra sao đây.
Lucas tiến lại giữa doanh trại, hô lớn một tiếng, giọng nói của hắn như
tiếng sấm oanh oanh bên tai, ngay lập tức mọi ánh mắt của binh sĩ hư
không đã đổ dồn vào hắn.
“Trước lúc hành quân đến đây, ta có thề rằng, nhất định phải quét sạch
đám rác rưởi quân kháng chiến, chúng ta nhất định phải công phá Legacy,
đánh bại những kẻ cầm đầu quân kháng chiến, dám chống lại sức mạnh của
đế chế Hư Không chúng ta. Sau đó đem đầu của những tên chỉ huy bên đó
quay về, đứng trước mặt chúa tể tôn kính và nói rằng: ‘thuộc hạ đã hoàn
thành sứ mệnh, tất cả vì chúa tể tôn kính, chỉ cần có thể, thuộc hạ
nguyện nhảy vào dầu sôi lửa bỏng vì ngài.’ Sau đó chúng ta sẽ đứng trước mặt những binh lính của 9 đội còn lại kia mà tự hào hô lớn: ‘thủy binh
đội 3 thắng rồi. Vì vậy các ngươi phải mạnh mẽ lên, không phải các ngươi luôn muốn đứng trên cái đám ô hợp của các đội khác sao? Không phải các
ngươi luôn bỏ ra nhiều sức lực để rèn luyện cho đến ngày hôm nay sao?
Các ngươi có thể từ bỏ những gì mình đã bỏ ra đấy ư? Đương nhiên ta cũng cần phải vậy! Các người nghĩ khi thấy thuộc hạ của mình lần lượt ngã
xuống ta không đau lòng sao? Ta đau lòng chứ, vì mỗi người trong bọn họ
đã cùng kề vai sát cánh với ta chiến đấu kia mà. Ta phải mạnh mẽ, để có
thể bảo vệ những thuộc hạ của mình, đưa mọi người trở về và đứng trước
mặt những tên trong 9 đội còn lại với bộ mặt đầy niềm kiêu hãnh.”-Lucas
nói với giọng điệu đầy tâm trạng, hắn ta nói xong lập tức xoay người
hướng vào lều của mình, những tướng lĩnh, binh sĩ đều thẩn thờ và suy
nghĩ những gì Lucas vừa nói.
“thắng lợi!”-một binh sĩ lập tức đứng lên vung kiếm chỉ thẳng lên trời hô lớn hai chữ.
“đúng, chúng ta sẽ chiến thắng”
“đúng,những người anh em ngã xuống sẽ giúp chúng ta mạnh mẽ hơn”
“thắng lợi, thắng lợi thắng lợi”-Toàn quân đột nhiên sĩ khí tăng lên
nhanh chóng,những gì Lucas nói đã đụng đến tận sâu trong tâm can họ, bây giờ họ cảm thấy khí thế và sức mạnh của mình lúc này không khác gì mới
xuất quân.
“chỉ huy, binh sĩ….”-Một vị tướng cạnh đó vui mừng khôn siết, trong
chiến tranh lòng quân luôn là thứ đóng vai trò to lớn nhất, bây giờ
Lucas chỉ với vài câu nói đã có thể vực dậy lòng tin của mọi người thì
sao không vui cho được…
Lucas mỉm cười nhìn những binh sĩ đang hô vang hai chữ “thắng lợi”.
“chúng ta sẽ chiến thắng, chúng ta sẽ đè bẹp bọn kháng chiến….”-Lucas rút kiếm trên tay chỉ thẳng lên trời hô vang.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT