Trần Vũ Hoài My, nữ đại úy của cục điều tra tội phạm về trật tự xã hội
thành phố Hà Nội được đại tá Lê Thanh Tuyên phân công điều tra một vụ
giết người trên địa bàn thành phố. Theo giới thiệu của đại tá Tuyên,
Hoài My đã tới nhờ sự giúp đỡ của Phạm Hữu Phúc, một vị đại tá đã về hưu có tiếng tăm trong ngành cảnh sát.
Trong quá trình điều tra hung thủ-kẻ sát nhân liên hoàn có thói quen để
lại một lá bài trong người nạn nhân sau mỗi lần gây án, đại tá Phạm Hữu
Phúc đã phải tìm đến sự giúp đỡ của Phạm Minh Tuyết- Một người phụ nữ
gọi ông là anh rể, hiện đang ngồi tù vì tội tổ chức cờ bạc trái phép.
Vì sao Phạm Minh Tuyết lại có vẻ như biết rất rõ về danh tính cũng như
cách thức gây án của hung thủ, trong khi ngày ngày vẫn giam mình trong
bốn bức tường giam?
Vì sao đại tá Phúc, một người luôn đi đầu trong công tác phòng chống tệ nạn xã hội lại đột nhiên xin nghỉ hưu sớm bốn năm?
Liệu lời giới thiệu của đại tá Tuyên thông qua Trần Vũ Hoài My có đơn giản chỉ là một lời giới thiệu?
Ai sẽ là nạn nhân cuối cùng?
Đi theo từng diễn biến của Thùng Phá Sảnh, các bạn có lẽ sẽ khó tránh
khỏi phẫn nộ vì những con người dùng cờ bạc để đạp lên xác của đồng
loại, làm lợi cho bản thân, những gia cảnh vì cờ bạc mà tan đàn xẻ nghé, những người cầm cân nảy mực song lại lựa chọn bán mình cho quỷ dữ...thế nhưng, vẫn còn đó những tia sáng le lói giúp chúng ta vững tin vào
tương lai.
Truyện đã hoàn thành, rất mong được nhận xét của tất cả bạn đọc.
Trích một câu nói của nhân vật Tuyết trong truyện.