Đôi mắt to tròn
với đuôi mắt dài, sáng màu tinh anh. Hàng mi cong vút, chải mascara
duyên dáng từng cọng. Mi mắt lấp lánh ánh nhũ kiêu sa. Làn môi cam ngọt
lành, hờ hững mà nũng nịu. Chiếc đầm dài trắng muốt đài các, trước ngực
đính những hạt ngọc đủ màu xanh đỏ tím vàng, hình vuông, tròn, ô-van,
lớn như những viên sỏi…
Gia Tú xoay qua xoay lại trước gương, trầm trồ nhân dáng mình yêu kiều.
Nàng cảm thấy hay hay lạ lạ, nhưng niềm hưng phấn được xúng xính trong
chiếc đầm đẹp chỉ kéo dài phút chốc. Một cơn khó chịu dài và mạnh vô cớ
dâng khắp tâm can nàng, dội từng đợt choang choang vào tim gan, khiến
toàn thân bức bối, chao đảo, chỉ muốn nôn.
Duy Thức bước đến phía sau Gia Tú, âu yếm đeo vào cổ nàng một sợi dây
chuyền lộng lẫy. Anh đặt tay lên vai nàng, vừa toan thốt một lời trầm
trồ thì nàng đã nhanh chóng ném vào anh cái nhìn lạnh ngắt. Ánh mắt anh
nhìn nàng châm chọc mà thương xót, rồi anh ấn vào tay nàng một tờ báo.
Trước khi nàng kịp rời mắt khỏi mẩu tin sốt dẻo trang nhất, anh đã rời
phòng thay trang phục.
Quăng tờ báo vào góc phòng, đầu óc Gia Tú xoay chuyển theo đường xoắn ốc.
Trái tim nàng như không đập, mà như lại đập rất gấp. Nàng tựa một con
rối: nàng đi đứng được, tay chân nàng thẳng thớm là nhớ những sợi cáp
trong suốt nối vào thân thể, và có một người vô hình đang di chuyển
thanh gỗ điều khiển lởn vởn đâu đó trên đầu nàng.
Nghi lễ đính hôn bắt đầu. Gia Tú bước vào khán phòng trong tiếng nhạc rộn
ràng, cao quý của dàn nhạc Hoàng gia, cùng hàng tràng, hàng tràng vỗ tay hoan hỉ. Duy Thức lồng vào tay nàng chiếc nhẫn đính hôn. Nàng nhận lời
chúc mừng… Nàng ý thức được tất cả những điều xảy ra, nhưng chẳng mảy
may có chút hợp tác trong hành động. Nàng cứ lâng lâng lả lướt. Nàng
không nói, không cười. Người ta đẩy thì nàng đi. Người ta níu thì nàng
đứng. Nàng là một con rối.
Gia Tú vào thay một chiếc đầm khác. Khi dải khuy áo vừa được kéo hết, nàng
liền nhào tới góc phòng, nhặt tờ báo lúc nãy lên, ngấu nghiến lại mẩu
tin: "Ca sĩ ngôi sao Gin của nhóm nhạc Xtreme và nữ diễn viên Nhã Lan
công khai quan hệ tình cảm."
- Nhanh chóng triệu nhóm nhạc Xtreme đến biểu diễn trong tiệc mừng. – Gia Tú lệnh cho nữ quan hầu cận, tâm trí bỗng nhiên mạch lạc.
Nàng vừa dứt lời, bên tai bỗng thấp thoáng một giai điệu ngọt dịu như làn
gió xuân đang đong đưa trên những cụm hoa đào. Giai điệu bản tình ca nổi tiếng của ban nhạc Xtreme. Nàng nhíu mày, túm nhẹ chiếc váy phồng xòe,
bước nhanh đến bên cửa. Qua khe cửa nhỏ, nàng nhìn thấy Bách đang ôm mic đứng giữa sân khấu, phiêu lãng vào những lời ca đẹp đẽ mê hồn. Lồng
ngực nàng cứng đờ, nửa như co thắt lại, nửa như phồng căng ra.
- Thưa Nữ Hoàng, ngài Duy Thức đã cho mời nhóm nhạc Xtreme đến trình diễn. – Người nữ quan thầm thì từ sau lưng nàng.
- Duy Thức! Anh ta tính nhanh hơn thần. – Gia Tú liếc nhanh sang phía Duy Thức đang đứng gần sân khấu. Nàng chạm phải cái nhìn giá lạnh đầy thích thú của anh đang cắm vào mình.
Gia Tú khiêu vũ cùng Duy Thức trên nền một bài hát lãng mạn của nhóm
Xtreme. Tay nàng tình tứ đặt lên vai anh, âu yếm nhìn sâu vào mắt anh và miệng luôn túc trực nụ cười ngọt ngào. Nàng hệt một cô dâu đang bồng
bềnh trong hạnh phúc hoàn hảo. Nàng diễn tròn vai bao nhiêu, Duy Thức
cũng xuất sắc bấy nhiêu. Cách anh nhẹ nhàng dìu nàng, cách anh nâng niu
vuốt cọng tóc mai vô tình rớt xuống trán nàng, cách anh ôm eo nàng xoay
trong điệu van. Khi hai người di chuyển đến trước sân khấu, đối diện
Bách và nhóm Xtreme, Duy Thức khẽ cúi xuống thì thầm vào tai nàng, khuôn miệng vẫn mang hình dáng nụ cười của một chú rể mãn nguyện:
- Nếu không là Nữ Hoàng, chắc chắn nàng sẽ trở thành một diễn viên đoạt tượng vàng diễn xuất.
- Còn anh có thể thành thám tử đại tài. Người yêu cũ của ta là Gin anh cũng có thể lần ra.
- Lần theo dấu một dân đen mới khó, lần theo dấu một Nữ Hoàng rất dễ.
Duy Thức đột nhiên xoay mạnh 180 độ, khiến cái nhìn của Gia Tú hướng thẳng
về phía sân khấu. Qua vai anh, nàng bắt gặp ánh mắt Bách. Một ánh mắt
hun hút không thấy đáy. Một ánh mắt rỗng.
Buổi tiệc mừng cũng đến màn kết. Gia Tú và Duy Thức ngồi nhận lời chúc phúc
của quan lại quý tộc. Tay hai người đan vào nhau, rất ra dáng một đôi
tình nhân toại nguyện. Theo cha mẹ mình, Bách tiến đến trước ngai vàng:
- Thưa Nữ Hoàng và Quý Ngài, thần xin được chúc mừng lễ đính hôn bằng một sáng tác của mình.
Gia Tú linh tính có chuyện chẳng lành, nhưng Bách đã nói to để cả khán
phòng nghe thấy, cốt ép nàng nhận lời thỉnh cầu. Ôm cây đàn guitar ra
giữa khán phòng, anh vừa gảy vừa cất giọng ấm áp:
"Ba ba ba ba ba…"
Ngày em đến ôi tôi như ngây dại là một ngày tôi biết là…
Chàng đom đóm bao đêm luôn sáng tỏ, chỉ để được mong kiếm ra…
Nàng đom đóm đang bay, bay bay lượn quanh nàng thử thách trái tim người.
Tôi thẫn thờ một cảm giác mơ hồ… Tôi đang yêu, phải không?
Ngày yêu đến cho tôi bao rối bời, là một ngày tôi nhớ người.
Và yêu sẽ ăn sâu trong tâm hồn để một thời tôi nhớ em.
Và cứ thế yêu cứ lớn dần lên để trọn kiếp không quên được.
Tôi cứ tìm em như kiếm cầu vồng ở giữa đêm…"
Từ ngày đầu tiên bên Bách, Gia Tú đã sống trong tiếng hát của anh. Anh
hát, đón những tia nắng non đầu ngày cho nàng. Anh hát, ru nàng ngủ
những đêm phẳng lặng và cô đơn. Anh hát, cho giọt cà phê nán trên đầu
lưỡi nàng thêm thơm. Anh hát, cho hơi rượu vương trên môi nàng thêm
nồng. Từng ca từ, từng nốt nhạc của anh được nàng đan móc vào đáy lòng.
Nhưng bài hát này, nàng chưa từng nghe qua. Cái giai điệu "ba ba ba ba
ba…" vô cớ khiến nàng nôn nao, cả trái tim và khối óc ngập trong quen
quen lạ lạ.
Bách vẫn hát. Ánh mắt xa lạ và thẫn thờ rảo bước trong những hình ảnh xưa.
"Ba ba ba ba ba…"
Ngày em đến trong bao cơn mơ mộng là một ngày tôi ước vọng.
Trong đêm tối bỗng sao như lay động, rồi chợt bừng trong mắt tôi
Vàng, cam, đỏ pha thêm sắc lục, lam cùng màu tím pha sắc chàm
Tôi cứ ngỡ như tìm thấy em rồi… Tôi đang mơ, phải không?
Ngày yêu đến cho tôi bao rối bời là một ngày tôi nhớ người.
Và yêu sẽ ăn sâu trong tâm hồn để một thời tôi nhớ em.
Và cứ thế yêu như một quả bom, nó đã khiến tôi tan tành.
Tôi cứ tìm em như kiếm cầu vồng ở giữa đêm…"
Đột nhiên Bách gằn giọng hát. Những ngón đàn hóa mạnh và gấp. Tiếng đàn êm
ái như con sóng lăn êm trên mặt hồ bỗng chốc biến thành băng đá cứng
rắn. Ánh mắt anh cắm cúi vào một điểm vô định trong không gian, nhưng
thân người Gia Tú đau buốt như có ngàn mũi kim châm. Như ánh mắt sắc đầy ánh căm giận của Bách đang xuyên qua thân thể nàng. Và điều cuối cùng
nàng nhớ được về lễ đính hôn của chính mình là cảm giác rờn rợn của hai
dòng nước mắt trượt nhanh qua gò má.
Bách vẫn đang hát. Ánh mắt sắc buốt xoáy thẳng vào Gia Tú. Khóe môi anh di chuyển theo những hình thái cay độc.
"Lắng nghe tiếng mưa rơi từng đêm nhớ thương người
Lắng nghe trái tim mình đang hát tình khúc đêm
Và có lẽ tôi quá ngây dại vì ngôi đây với u hoài
Tôi sẽ đứng dậy để được thấy…
Ngày sẽ đến, ai hạnh phúc? Ai thì có liên quan gì?
Tôi chẳng cần mong tìm thấy cầu vồng ở trong đêm nữa đâu
Ngày sẽ đến! Em cũng đến! Em sẽ ở bên tôi trọn đời.
Tôi sẽ tìm em trong chiếc cầu vồng của chính tôi.
"Ba ba ba ba ba…"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT