Vốn dĩ nó tưởng chừng như cái quá khứ ngày xưa ấy sẽ đc đóng chặt rồi
nhưng đâu ai ngờ đến nó lại đc mở ra 1 lần nữa.Từ lúc chia tay với anh
ấy, nó đã ko gặp lại a dù chỉ 1 lần vậy mà.......giờ đây....
Anh ấy là Vũ Gia Phong, hơn nó 2 tuổi và hơn hắn 1 tuổi, anh ấy 19.Anh ko đẹp
trai bằng hắn nhưng ngược lại anh rất có duyên, chính vì thế nó đã có
cảm tình ngay từ lần gặp đầu tiên.Anh hay làm những ng bên cạnh mình
cười và thoải mái.Những ngày đầu bên anh, a và nó chỉ xem nhau như 2 anh em thôi nhưng rồi đến 1 ngày ko xa, anh nói a yêu nó.Thế là t/y của nó
bắt đầu từ đó, ngày nào nó và anh cũng đều cùng nhau đến trường, cùng
làm mọi thứ. Anh rất giỏi, a là ng thông minh nên anh hay giúp nó trong
học tập khi ở bên đó.
Rồi thời gian nó và anh yêu nhau đc 1 năm,
hôm đó là ngày valentine.Nó từ chối tất cả mọi ng chỉ để chờ anh đưa nó
đi chơi nhưng ngày hôm đó nó lại là ngày nó phát hiện anh chỉ xem nó là
ng thay thế.Anh đã có ng yêu rồi, anh quen nó chỉ để nó thay thế cho ng
ấy.
-" Hello e yêu à!! chúc e valentine ấm áp và hạnh phúc nhé!! a
chờ e về đó.Anh yêu em hơn bất kì ai" anh đang n/c với chiếc phone của
mình, anh quên nó đang đứng sau mình.
-" a nc vs ai vậy?" nó đập vai a hỏi khiến a giật mình.
-" ko, a chỉ đang dạy thằng bạn tỏ tình vs bạn gái nó thôi" đó là lý do anh đã nói vs nó.
Sau khi nó và anh cùng lang thang trên con đường chúng nó vẫn hay đến.....thì.....
-" e giữ đt cho a 1 xíu, a ra xe lấy cái này cho e" rồi a để lại phone, chạy 1 mạch đi.
đt a reo, 2 chữ * honey* đập vào mắt nó.
Nó thực sự ko muốn nghe nhưng có gì đó đã thôi thúc nó phải nhấc máy.Nó biết như thế là xâm phạm quyền riêng tư khi ko đc chủ của nó cho phép
nhưng nó nhớ lại đã có lần anh đã lén đọc tn của nó và thế là anh đã
ghen mấy ngày liền chỉ vì mấy dòng tn của cậu bạn tỏ tình vs nó nhưng nó đã mặc đi rồi mà.Còn a, ai là honey của a, nó tò mò nên quyết định là
nó sẽ nhấc máy.......nó im lặng.....
-" honey!! a đã nói chia tay
vs con bé đó chưa, e sắp về rồi mà sao a chưa nói.A nói vs e là nó chỉ
là ng thay thế cho e thôi mà, e cũng đã đồng ý thế nên nhanh chóng giải
quyết đi nhé.... sao a ko nói gì!! a có đó ko...hello...hello...A
Phong..."
Nó chẳng còn biết gì, nó ko còn đủ sức để nhớ ra ch gì đã và đang xảy ra với nó.Nó chỉ biết chạy, chạy thật xa, càng xa a càng
tốt....nc mắt nó ko hề rơi...
-" e sao vậy H? có ch j sao? nói a nghe" a lay ng nó khi thấy nó chạy như thế, vẻ mặt lo lắng.
Nó bật cười, 1 nụ cười khinh bỉ ng đứng trc mặt nó, nó kinh tởm anh
ta.Nó ném thẳng cái phone xuống đất và *bộp*, nó giáng cho anh ta 1
tát...nhưng chừng đó đã đủ để đau đc như tim nó đang đau ko?
-" đủ rồi đó, vs thân phận là ng thay thế, tôi tuyên bố chúng ta kết
thúc.... giả dối cả" rồi nó chạy, nó muốn tránh xa anh ta, mặc cho anh
ta đang đứng nhìn nó.
Nó tự nhốt mình trong nhà 4 ngày liền, nó ko
muốn thấy mặt anh ta.Nó cố xoá, xoá tất cả những gì về anh ta.Nó quyết
định sẽ ko đau khổ vì 1 thằng con trai ko ra gì như thế, nó trở về cô bé của ngày nào.Nó thờ ơ trong tình yêu, nó ko tin vào tình yêu nữa.Nó đã
tự nhủ lòng rằng * niềm tin vỡ rồi, nhặt làm gì cho xước bàn tay*.
*Trông chờ gì vào 1 thứ tình yêu hờ.....Trông chờ gì vào 1 mối quan hệ
chẳng thể gọi tên....Như thế đấy...có hạnh phúc nào giá rẻ đâu....*
Và từ đó, nó ko còn gặp anh nữa, và ngày hôm nay ký ức của nó lại kéo về.Nó lại khóc, khóc vì anh ta 1 lần nữa.
---- sáng, tại nhà nó-----
-" H ơi!đi ăn sáng hông?" nhỏ bạn Đ của nó đang gọi cửa.
-" ờ! đợi t chút" nó bỏ lại hết quá khứ và lại cười tươi như xưa.
Rồi nó cùng nhỏ Đ hẹn HA và hắn, chúng nó cùng đi ăn chung.Trớ trêu
thay, ko biết vô tình hay cố tình nữa mà nó lại chạm mặt với a... 1 lần
nữa, ng mà nó đang cố né tránh đang đứng trc mặt nó vs nụ cười ngày nào a đã dành cho riêng nó....
-" mấy đứa đi cùng à?" Phong tiến đến bàn tụi nó đang ăn uống vui vẻ.Vừa nghe tiếng a, nó rơi luôn muỗng trên
tay,điều này chỉ có hắn mới hiểu tại sao.
-"a Phong về khi nào ko
cho e hay, ngồi ăn chung luôn a nhé!!" HA ngây thơ nên thành ra lại vô
tình làm tim nó đau.Ko phải vì nó còn yêu Phong, mà chỉ là nó cảm thấy
nó bị lợi dụng.
-" ko phiền mấy đứa chứ?" a Phong cười rồi ngồi vào bàn luôn vs tụi nó.Rồi HA giới thiệu mọi ng với a ấy nhưng từ lúc có
anh ấy nó im lặng ko nói gì, cũng ko ngửng đầu lên nhìn.
Nó cố đóng như chưa biết a, nó đóng rất đạt nhưng a ấy lại khác.A cứ nhìn nó từ
lúc đó, a ko quan tâm 4 con mắt ngạc nhiên của nhỏ Đào và HA đang tò mò
tại sao a ấy lại thế, riêng hắn thì hắn biết tất cả.
-" a biết H hả a P?" nhỏ Đào bỗng hỏi.
-"uhm! cô ấy là bạn gái anh!" lần này nó thực sự ko còn chút sức lực nào để nuốt muỗng cơm nó đang cầm trên tay nữa.
-" HẢ? BẠN GÁI Á??" nhỏ Đào và HA ko khỏi ngạc nhiên vì ngay cả nó cũng vậy mà. Còn hắn thì trừng mắt lên nhìn anh họ mình, ko hiểu a ta đang
muốn làm gì.
-" ko! ko, hắn ko phải bạn trai tôi, tôi ko quen biết
hắn, ko quen" nó đứng dậy và hét lên, nc mắt nó bỗng chảy ra và lại 1
lần nữa nó khóc vì anh ta.Nó cứ tưởng rằng 3 năm đã kết thúc mọi ch rồi
chứ.
Nó cứ chạy, chạy mãi mặc cho ai đó cố đuổi theo.Tại bàn ăn thì 2 con ng đang rất ngạc nhiên ko hiểu ch gì thì đc hắn kể lại mọi ch.Nhỏ Đào thì sướt mướt thương con bạn mình, HA thì thoang thoảng đâu đó nỗi
buồn.
* con gái thường rất nặng tình....nhưng... một khi quyết định từ bỏ thì lại lạnh lùng và tàn nhẫn hơn cả con trai...." hắn đang thầm
nhủ mình thế.
Ở trên con đường với 2 hàng cây xanh mướt, a Phong đã giữ đc nó nhưng nó thì cố vùng ra để thoát khỏi vòng tau bẩn thỉu đó.
-"Tôi là gì trong trái tim a???
Là ng tình hay là của lạ...
Là ng a yêu hay là trò chơi của a!!!" Nó hét lên, mặc kệ ng đi đường
đang nhìn tụi nó với ánh mắt dò hỏi.Còn a ta, cứ đứng siết chặt bờ vai
nó.
-" Để bên a, tôi đánh đổi tất cả bình yên...nhưng mất a rồi....bình yên cũng chẳng quay trở về...tại sao?
Hạnh phúc ko anh?
- khi dẫm lên lòng tin của tôi mà sống...."nó cứ khóc, cứ nói tất cả những gì bấy lâu nay nó muốn nói vs a ta.
-" a xin lỗi! a thật sự ko muốn thế, à ko! a đã từng muốn thế nhưng rồi cuối cùng a đã yêu em thực sự mà" A ta thì thầm với nó, giọng yếu đuối.
-"thế sao? đừng nói những lời đó vs tôi, tôi ko còn là con bé ngây thơ để tin tưởng a như trc. Thà a cứ tạt nc lạnh vào vào mặt tôi...còn
hơn ngọt ngào mà nghe sặc mùi giả tạo.
Tôi là đứa con gái
Tôi có thể nghiện và có thể cai
Anh chỉ là 1 thằng con trai
Tôi có thể yêu và cũng có thể bỏ" nó cười khinh bỉ con ng đang đứng trc nó.
Nó hất tay a ta, nó bước đi trong vô vọng, mặc cho anh ta đang đau
nhói.Nó tự nhủ phải trả thù với những gì anh ta đã làm với nó.Ko có ng
con gái nào thực sự cứng rắn...chỉ là họ giỏi che dấu cảm xúc của mình
mà thôi và bây h nó đang là ng như thế.
Còn a Phong, sau khi cứ đứng nhìn nó đi như thế, a lại chợt nhận ra cái cảm giác của nó đã từng nếm trải, đau lắm...rất đau.
* e biết ko H?Có bao giờ....
em online chỉ để vào facebook của anh... để đọc những gì anh viết...
hay có bao giờ.. em online yahoo .. chỉ để xem xem nick anh có sáng hay
không
Hay mỗi khi có tin nhắn.. em mong rằng đó là tin nhắn của anh?
Có bao giờ ko em?
.............…………
Em biết ko?
Anh đã làm tất cả những thứ đó rồi đấy.......a là 1 thằng điên đúng ko em?" Phong thầm nghĩ.
Tại nhà nó hiện h, nhỏ Đào vẫn đang sụt sùi chờ nó, HA thì lo lắng, hắn thì vẫn lạnh tanh.Thấy nó về, nhỏ Đào ôm chầm lấy nó khiến nó bật cười, 1 nụ cười buồn.
-"Cười lên nhiều m nhé...Để cho... những người yêu m ko phải bận lòng...để cho...những kẻ ghét m phải ức chế!!!" nhỏ Đào
nói với nó, chỉ nhỏ Đào mới luôn làm nó bình yên.
*Yêu 1 ai đó ko
yêu mình, giống như ôm 1 cây sương rồng...mà càng ôm chặt, càng khiến
mình bị thương nhiều hơn.*HA nhìn nó rồi tự nhủ với nó và cả chính cậu
ấy như thế.
-"mình có sao đâu? các cậu thật là kì ghê đó" nó đang
giả vờ vui nhưng lòng đau quạnh thắt.Nó cố gắng cười ngăn nc mắt tuôn
rơi.
-"Có 4 điều nên cân nhắc:
Đừng hứa khi đang vui
Đừng trả lời khi đang buồn
Đừng quyết định khi đang giận
và...
điều cuối cùng, đừng vội yêu 1 ng khi mới chỉ thích.
You là thành phần 2 đó" hắn lạnh lùng như lần đầu nó từng gặp vậy.
----tại biệt thự họ Vũ----
Phong đang nếm trải sự đau đớn nó đã từng lãnh nhận nơi anh ấy.Hồi đó, a đã từng nghĩ nó sẽ chỉ là ng thay thế nhưng ai đâu ngờ sự ngây thơ
trong sáng của nó đã khiến anh yêu nó.Anh ấy có lỗi với bạn gái mình và
cũng có lỗi với cả nó.Anh cũng đã tự nhốt mình trong phòng để trừng phạt bản thân mình. Tại anh mà nó,1 con bé ngây thơ vô(số) tội phải đau khổ
khi đó là mối tình đầu của nó, khi nó mới 14 tuổi thôi.
* Có những vết thương ko bao h lành.Có những nỗi nhớ ko bao h nguôi.Và có những thứ ko bao h là của mình....
Đôi lúc cảm thấy thật hoang mang.Có quá nhiều điều mình chưa biết về
người khác... và cả cô bé ấy nhưng mình sẽ ko bỏ cuộc, mình phải dành
lại cô ấy vì mình yêu cô ấy.Chính vì biết cô ấy về VN nên mình mới trở
về mà* anh thầm nghĩ rồi cũng tự dành cho mình 1 nụ cười nhạt nhẽo.
Còn nó, sau khi tống khứ đc bọn bạn, nó chạy ù vào phòng, lục tung cái
bàn để đầy đồ của nó.Nó lấy ra 1 sợi dây chuyền có hình trái tim, mở
trái tim ra là dòng chữ *P love H*. Đó là kỉ vật mà lần đầu tiên anh ta
tỏ tình với nó.
*Khi yêu nhau, người ta gần gũi với nhau như thế giới này chỉ nằm gọn một vòng tay. . .
Còn khi chia tay, người ta lại xa nhau như thể mỗi người ở một thế giới riêng biệt vậy. . . .
Chỉ hai từ đơn giản thôi, mà sao lại tạo khoảng cách lớn đến thế ?
Anh đã đi,xin đừng quay đầu lại
Em sẽ ko giả vờ mạnh mẽ đc lâu đâu....e xin a đó Phong* nó nhìn sợi dây chuyền và thầm nghĩ.
Nó ko còn yêu Phong nữa, chỉ là 1 chút gì đó nuối tiếc thôi.Trái tim nó đã đc khoá chặt lâu rồi, từ khi Phong dẫm đạp lên tình cảm của nó.Nó ko còn gì lưu luyến nữa cả, sợi dây chuyền nó giữ lại chỉ vì nó muốn nhớ
lại mối tình đầu mà thôi.
Cái giá của sự tự do là cô đơn và cái giá của hạnh phúc là ràng buộc!!!Bik chọn cái nào???
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT