Ông quay mặt lại..nhìn nó đầy thất vọng thực sự nó k hiểu ra chuyện gì nữa
-Sao ba có thể làm ngơ khi cô ta đã đánh con??-Nó rơi nước mắt
-Con đáng bị như vậy..-Ông nhẫn tâm đáp lắp bắp bờ môi rướm máu...nó như k tin vào những gì mình vừa nghe
-Ba..ba nói gì vậy ba?
-Con đáng bị đánh như vậy!!!! vì con thực sự quá độc ác! Con độc ác sao?? Nó độc ác à?? có nhầm k?? ông đang nói gì vậy? Bất ngờ..nó ơm bờ má,,nước mắt nghẹn ngào tuôn
-Có chuyện gì vậy ba? chuyện gì đang xảy ra vậy?
-Con đã làm Di xảy thai..con đã giết em con..con bảo xem..con có độc ác k?
-Ba...ba...nói gì? con giết em? con k hề biết bà ta có thai làm sao con giết con bà ta đc chứ
-Con đừng mở miệng ra là bà ta bà ta..đó là Dì của con con k thể tôn trọng người lớn sao?
-Con sao có thể tôn trọng người đã hũy hoại gđ của mình chứ Nó thét lên..nước mắt mổi lúc 1 nhiều
-và ba sẽ k bao giờ tin lời con nói nữa lùi lại 1 bước 2 bước 3 bước ngã! nó đã thực sự gục ngã ông đã hoàn toàn k tin nó từ bỏ nó Nước mắt tuôn đẫm bờ áo.. nó nghẹn ngào
-Thực chất ba chĩ muốn con tách khỏi cuộc sống của ba thôi! đúng k? Ông bỏ mặc nó với cơn choáng ván. vô tâm bước lên lầu... trước nụ cười đắcn ý của Mẫn Quân mọi thứ diễn ra quá bất ngờ mọi thứ như đang quay cuồng Nó gục ngã. mọi thứ giờ đây nó có chĩ là nước mắt..và nước mắt Ba nó bỏ lên lầu.. Còn 1 mình nó cần biết chuyện gì đang diễn ra mà ba nó...ba làm sao thế? k cần Tiểu Từ nữa à?
-Có điều này tôi nghĩ mình nên nói...ông nên qun tâm đến Tiểu
Thư nhiều hơn..cô thường trốn trong phòng khóc 1 mình và tôi tin
tiểu thư là người lương thiện bước ra khỏi phòng...k đợi ông nói thêm 1 lời nào.. bà quay về thu xếp hành lí.. xách túi hành lí nặng nề..bà gõ cửa phòng chào tạm biệt nó Nhìn bà xách túi va li..nó hiểu chuyện gì đang diễn ra Nước mắt lưng tròng
-Vú đi thiệt sao Vú..ba con đuổi vú sao?
-Tôi k muốn làm ông chủ khó xử..
-k thể nào...k thể nào..ba thừa biết vú quan trọng với con cỡ nào mà Lắc nhẹ đầu
-Đừng trách ông chủ... Mím chặt môi..nó sang đập cửa phòng ông
-Ba...mở cửa ra...mở cửa ra đi ba.... Ba nó sợ phải đối diện với nó sợ nhìn thấy nó nước mắt đầm đìa
-ba biết con muốn nói gì
-Sao ba lại đuổi Vú Tâm..sao ba lại làm vậy hả ba??? Nó lay lay cánh tay ông...bất lực nói
-Dì vừa mất con...ba k muốn dì buồn...
-Thế còn con? con làm sao ba?? con k quan trọng bằng bà ta à
-Đủ rồi con gái..ba mệt lắm..ba thấy rất phiền khi những chuyện như thế này xảy ra
-Người con yêu thương lần lượt rời khỏi con...sao ba nhẫn tâm vậy? Nó bỏ vào phòng...ấm ức khóc Vú tâm đã đi nó cô đơn.. 1 mình phai đối mặt với 2 mẹ con hiểm ác đó con bé Rya mất em khóc ầm ỹ trong phòng
-Chị à...sao em bé mất vậy chị,.Rya thương em bé lắm
-Là Tiểu Từ..nó là người xấu..nó cướp ba của em..giết em của em..nó là người xấu
-Thật hả chị?
-Ừ...nó là người xấu con bé giận dỗi chạy sang đập cửa phòng nó Nó mở cửa phòng muốn biết chuyện gì xảy ra con bé bất ngờ chạy lại xô nó ngã đầu nó đập vào tường và máu đang túa ra con nhóc hung hãn chạy đến lay tay nó thật mạnh
-Chị là người xấu...chị giết em của em..chị cướp ba của em..chị là người xấu Nó thật sự mệt mõi..phản ứng tự nhiên bảo nó phải bảo vệ cơ thể mình Nó lắc mạnh vai con bé..hét lên
-Là em..là mẹ em...tất cả các người đã cướp đi gđ chị..mẹ em mới là người xấu...em nghe k? Nó bấu tay con bé thật chặt..bao nhiu tức giận uất ức đang dồn nén
-Em đau..chị
-Tiểu Từ,,,có gì từ từ nói..sao lị đánh Rya-Mẫn Quân tự dưng thốt lên Ba nó chạy đến gỡ tay nó ra..xô nó té ngã
-Thế con đang làm gì em thế?? con thật là...
-Ba...sao ba chưa hề tin con dù chỉ 1 lần vậy
-Con bảo ba làm sao tin con đc??? Riểu Từ..mọi lổi lầm là do ba và em k có lổi..sao con đánh em..sao con có thể cư xử khốn nạn như vậy?
-Con k có..con k có.....sao ba cứ 5 lần 7 lượt đổ oan cho con vậy?
-Chính họ đã giết mẹ đó..chính họ đó ba..tin con đi
Bốp!!!!!!!!!!! 1 cái tát thật mạnh in hẳn hoi trên má nó vệt tay của ông vô tình của ông đang làm nó tổn thương cái tát mạnh khiếnn đầu nó va chạm mạnh vào tường máu từ đầu..từ môi tuôn ra k ngừng nước mắt đang thấm nhòa chiếc áo lã chã rơi
-Ba...ba đã hứa...hứa là k bao giờ đánh con nữa mà...ba..
-Con thực sự k nên thân ba k chịu nổi nữa rồi
-Sao ba k tin con dù chỉ 1 lần vậy Nó nghẹn ngào..cổ họng đang thấm dần vị đắng thất vọng và đau lòng...
-Nếu con cảm thấy k thích Dì và gđ này...thì...con hãy dọn ra khỏi nhà này mà sống cuộc sống của con đi Tựa vào tường..nước mắt đang thi nhau rơi
-Ba..đuổi..con sao?? phải k ba?
-Là con muốn như thế
-Được....con sẽ đi..và k bao giờ làm phiền cuộc sống của ba nữa..ba hài lòng chưa????? Chạy vội vã vào phòng nó sẽ đi và nơi này k còn gì cho nó lưu luyến nữa Nó hận Con hận Ba
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT