"Nhất định phải đi! Nếu không tôi sẽ không tha thứ cho anh! Đây là người hôm nay anh sẽ gặp mặt, buổi tối ở Hilton, nếu anh dám không đi, tôi sẽ đánh hỏng anh!" Lâm Khả Nhi đem thư tình của cô gái mập ném cho Lý Tư Đặc , bá đạo ra lệnh.

"Anh có thể biết cô ta là người nào không?" Lý Tư Đặc lúng ta lúng túng hỏi, trên gương mặt tuấn tú tràn đầy bất đắc dĩ. Hắn là hoàng tử Tây Ban Nha, bao nhiêu người hận không thể đưa con gái đến để cho hắn cưng chiều, hắn còn cần để cho người ta giới thiệu sao? Nhất là trong lòng của hắn bây giờ đã có người trong mộng, cô gái khác dáng dấp có xinh đẹp thế nào cũng không lọt nổi vào mắt xanh của hắn, không chạm vào được đến tim của hắn.

"Buổi tối là biết! Chính là một Đại Mỹ Nữ a, tôi sẽ không bạc đãi anh đâu!" Trong mắt Lâm Khả Nhi tràn đầy vẻ quỷ bí xấu xa. Không biết khi Tư Đặc thấy cô bạn mập mạp duyên dáng đó thì sẽ có vẻ mặt như thế nào nhỉ? Nhất định là sẽ rất thú vị.

"Thế nào mà càng nhìn càng thấy em có cái gì đó không đúng?" Thân thể Lý Tư Đặc không nhịn được run lên. Ánh mắt giảo hoạt của Lâm Khả Nhi khiến cho mí mắt hắn giật giật, mình sẽ không bị cô ấy tính toán chứ?

"Tôi đói rồi, đưa tôi đi ăn cơm!" Lâm Khả Nhi bá đạo ra mệnh lệnh cho Tư Đặc, tuyệt không khách khí.

"Tuân lệnh! Tiểu tổ tông của anh. Chẳng qua anh có một điều kiện, tối nay anh muốn em cùng đi." Lý Tư Đặc kéo hông của Lâm Khả Nhi, nâng đôi mắt màu xanh dương lên nói, một đầu tóc vàng hắn ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng lấp lánh, thoạt nhìn liền giống như một thiên sứ mê người.

"Tôi mới không làm kỳ đà cản mũi!" Lâm Khả Nhi che cái miệng nhỏ nhắn, lập tức mở miệng cự tuyệt.

"Em không muốn cũng phải đi! Nếu không anh liền không đến buổi hẹn, để cho người ta phải chờ một đêm. Hừ hừ! Xem em ngày mai có còn đường vào phòng học để học nữa không?" Lý Tư Đặc hả hê hếch mày, chờ đợi Lâm Khả Nhi trả lời.

Lâm Khả Nhi tức giận đấm ngực Lý Tư Đặc, bất mãn kháng nghị: "Thối Phí Phí, anh muốn cho tôi bị chết đuối vì nước miếng của các bạn học sao? Tôi còn muốn ngoan ngoãn , không cho anh phá hư hình tượng của tôi."

"Vậy thì cùng đi." Lý Tư Đặc nắm tay nhỏ bé của Lâm Khả Nhi , dùng ánh mắt thâm u mà nhìn Lâm Khả Nhi, hại tim của cô đập kịch liệt liên hồi.

Thối Phí Phí này lúc nghiêm chỉnh lại cũng rất được a , nếu như không phải là cô đã có chú Chá thì có phải là cô cũng sẽ giống đám hoa si kia, đối với hắn động lòng hay không?.

Hoảng hốt hất tay Lý Tư Đặc ra, Lâm Khả Nhi bất đắc dĩ nói: "Được rồi, tôi đồng ý với anh. Phí Phí, anh cũng không thể làm hư hình tượng của tôi."

Lý Tư Đặc dùng sức nắm lấy chóp mũi của Lâm Khả Nhi , cười xấu xa nói: "Không thành vấn đề."

Lý Tư Đặc cười rực rỡ, khiến Lâm Khả Nhi lại một lần nữa mất hồn. Nếu như Apollo hạ phàm, chỉ sợ cũng kém xa Lý Tư Đặc.

(Apollo là thần ánh sáng, chân lý và nghệ thuật trong thần thoại Hy Lạp, thường được thể hiện dưới hình dạng một chàng trai tóc vàng, đeo cung bạc và mang đàn lia)

Lý Tư Đặc nâng ngón tay Lâm Khả Nhi lên, nháy đôi mắt màu xanh dương mị hoặc nói: "Một lời đã định, nuốt lời chính là tiểu Cẩu." (chó con đấy ạ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play